Thế vẫn chưa hết, một con ác ma bậc ba có cánh lửa cấp 72 đột nhiên xuất hiện ở phía trên Xích Thành Công Hội, hai tay ngưng tụ ra một quả cầu lửa to bằng núi nhỏ, trực tiếp nện xuống đại quân của Xích Thành Công Hội, trong nháy mắt lại tiêu diệt hơn trăm người.
- Điều đó là không có khả năng.
Xích Hỏa Hồ nhìn thành viên Xích Thành không ngừng tử vong, hoàn toàn không thể tin được một màn trước mắt này,
- Sao Linh Dực Công Hội có thể mạnh như vậy?
Loại công kích và phòng ngự có tính áp đảo này đừng nói là đại quân vạn người, cho dù là đại quân mười vạn người chỉ sợ cũng không đủ dùng.
Mà điều này cũng triệt để khiến thành viên của Xích Thành Công Hội há hốc miệng, thậm chí quên cả công kích, chỉ ngây ngốc nhìn tất cả.
Bọn họ đều biết sự cường đại của tấm chắn ma pháp, chỉ cần cung cấp đủ ma lực, nếu không vượt qua được công kích cực hạn mà tấm chắn ma pháp có thể thừa nhận, sẽ một mực duy trì mãi.
- Linh Dực Công Hội này đúng là không để Ảnh Long Quân Đoàn chúng ta vào mắt.
Ảnh Nha từ xa nhìn thấy tất cả, trong ánh mắt xen lẫn kiêng kị và phẫn nộ.
Đường đường là quân đoàn vương bài của Long Phượng Các đi đối phó Linh Dực Công Hội, mà Linh Dực Công Hội lại giống như căn bản không để bọn họ vào mắt, cho đến lúc này mới lấy ra chiến lực như vậy, giống như đang nói tất cả lúc trước chỉ là chơi một chút mà thôi.
- Cũng nên kết thúc trận chiến này rồi.
Thạch Phong nhìn Xích Hỏa Hồ xa xa đã triệt để trầm mặc, mỉm cười, lập tức mở ra Huyễn Ảnh Sát, sau đó dùng ra Không Gian Di Động, chui vào trong khe hở không gian.
Trong chớp mắt Thạch Phong đã xuất hiện bên trên Xích Hỏa Hồ.
- Sao trời lại nứt ra?
- Người đó hình như là... Hắc Viêm.
- Hắn muốn làm gì?
Mọi người nhìn trong khe hở trên không trung bắn ra bóng người, khi thấy rõ thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, đều không khỏi kinh hô.
- Hắc Viêm.
Xích Hỏa Hồ quay đầu nhìn Thạch Phong vừa xuất hiện, hơi cảm thấy kinh ngạc, có điều rất nhanh liền có phản ứng, trực tiếp từ trong ba lô lấy ra hai quyển trục ma pháp bậc ba, không khỏi cười lạnh nói,
- Dám xuất hiện ở trước mặt ta, ngươi quả thực là tìm chết.
Lúc này hai bên cách hơn mười lăm mét, xung quanh hắn đều là cao thủ đỉnh cấp của Xích Thành Công Hội, trong tay cũng có một tấm quyển trục phòng ngự bậc ba và một quyển trục công kích đơn thể bậc ba, muốn diệt sát cao thủ hàng đầu căn bản là chuyện rất dễ dàng.
- Chết.
Xích Hỏa Hồ lập tức mở ra quyển trục ma pháp công kích bậc ba trong tay.
Có điều quyển trục ma pháp vừa mở ra được một giây, Thạch Phong đã dùng Thuấn Khai xuất hiện ở trước người Xích Hỏa Hồ, vung Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay lên.
Kiếm Quang Hư Ảnh.
Lập tức một đạo thanh mang và chín đạo hắc mang xuyên qua Xích Hỏa Hồ vẫn đang cười gằn, trực tiếp lấy đi tất cả điểm sinh mệnh của Xích Hỏa Hồ, mà quyển trục ma pháp trong tay Xích Hỏa Hồ cũng mới mở ra để dùng, tốc độ cực nhanh, khiến tất cả mọi người ở xung quanh đều hít một hơi lạnh.
Theo Xích Hỏa Hồ ngã xuống đất, cũng rơi ra một kiện hộ thủ và một hòn đá tỏa ra uy áp nhàn nhạt, Thạch Phong không nói hai lời, một tay vớt lấy hai kiện vật phẩm cất vào ba lô, trực tiếp dùng ra hoán đổi với phân thân rồi rút đi, biến mất trước mắt mọi người, giống như trước giờ chưa từng tồn tại, mà chung quanh chỉ còn lại các cao thủ của Xích Thành Công Hội, ai nấy sững sờ đứng đờ tại chỗ, không nhúc nhích, giống như lúc này thời gian đã bị đóng băng vậy.
- Đùa à.
- Không ngờ lại biến mất.
- Hắn không phải là u linh chứ.
Người của Xích Thành Công Hội nhìn Xích Hỏa Hồ đã ngã xuống đất không nhúc nhích, mắt ai nấy đều lồi ra.
Quá nhanh!
Nhanh đến bọn họ đều không kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Thạch Phong đột nhiên xuất hiện, sau đó thì lại đứng trước người Xích Hỏa Hồ, sau đó thì biến mất, giống như u linh, ngay sau đó thì Xích Hỏa Hồ bị kích sát.
Bọn họ thậm chí không kịp làm ra một chút phản kích và ứng đối, tất cả đều kết thúc rồi.
Theo Thạch Phong rời khỏi, người của Xích Thành Công Hội cũng trầm mặc một lúc, cuối cùng thì hồi thần, sắc mặt tái nhợt nhìn về phía Thạch Phong lại xuất hiện trên sườn núi, trong lòng rung động không nói nên lời.
Lúc này mọi người nhìn Thạch Phong, trong ánh mắt trừ sợ hãi ra thì vẫn là sợ hãi.
Chỗ bọn họ cách triền núi còn hơn một ngàn mét, chính là lo lắng sẽ bị Ma Đạo Mạch Xung Pháo trung cấp tác động đến, vốn tưởng rằng tất cả đều là vạn vô nhất thất, nhưng Thạch Phong trong giây lát lại nói với bọn họ một việc, muốn giết bọn họ là chuyện rất dễ dàng.
Nghĩ đến đây, sau lưng mọi người không khỏi lạnh toát.
Ngoài ngàn mét cũng có thể thoải mái giết chết cao thủ như hội trưởng của bọn họ một cách thoải mái, muốn giết bọn họ quả thực chính là chuyện một cái vung tay.
Cái gì là cao thủ?
Hôm nay bọn họ xem như đã triệt để hiểu rồi, lực lượng chênh lệch trong đây đã không phải dùng nhân số là có thể bù đắp.
- Phó hội trưởng, chúng ta còn đánh tiếp không?
Cao thủ của Xích Thành Công Hội ở xung quanh đều không khỏi quay đầu nhìn về phía Thuẫn Chiến Sĩ Cô Thành đang sững sờ.
Hiện giờ Xích Hỏa Hồ chỉ huy đại cục đã bị tiêu diệt, tất cả mọi người loạn thành một đống, càng đừng nói là tấm chắn ma pháp và Bạo Liệt Tiễn không ngừng công kích của Linh Dực, cho dù về sau còn có hai vạn đại quân tới đây, cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
- Chúng ta... Rút.
Cô Thành nhìn Thạch Phong trên đỉnh núi, không khỏi lắc đầu nói.