Thông qua Cô Cửu Cực kể lại, trong Băng Tinh Thế Giới rõ ràng còn có thành thị NPC khác, hơn nữa số lượng không ít, hiện giờ cấp bậc của người chơi càng lúc càng cao, các công hội lớn cũng đều bắt đầu chuẩn bị khiêu chiến cấm địa sinh mệnh Băng Tuyết Đại Liệt Cốc, đến lúc đó tiếp xúc với thành thị khu vực khác, cho nên trước đó Cái Thế Gia Tộc mới muốn phân ra thắng bại với Bách Thế Hoàng Triều.
Hắn thậm chí hoài nghi nơi Đoán Tạo Đại Sư xuất hiện đầu tiên nói không chừng chính là Băng Tinh Thế Giới.
Có điều muốn mua rất nhiều tài liệu, cần rất nhiều kim tệ, mà hắn trước khi đến Băng Tinh Thế Giới mang theo bao nhiêu kim tệ, điều duy nhất có thể làm là bán ra trang bị bình thường mà lúc trước Cái Thế Gia Tộc rơi ra với giá thấp.
Như vũ khí trang bị cấp Tinh Kim và Bí Ngân, về phần số lượng cấp Ám Kim thì không nhiều lắm, đối với Linh Dực Công Hội mà nói cũng rất quý giá, cho nên Thạch Phong đều giữ lại, về phần kim tệ khác, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Sau khi Thạch Phong xử lý xong vũ khí trang bị của Cái Thế Gia Tộc, lập tức rời khỏi hội bán đấu giá, chuẩn bị chạy tới đồ thư quán để thăm dò tư liệu.
Điều này cũng khiến đám người Cô Cửu Cực thở phào nhẹ nhõm, Thạch Phong cuối cùng cũng nguyện ý rời khỏi nơi thị phi này rồi.
Nhưng đám người Thạch Phong vừa ra khỏi cửa lớn của hội bán đấu giá, liền nhìn thấy một màn khiến người ta khiếp sợ.
Vốn là đường phố náo nhiệt người đi đường không ngừng, lúc này đã đứng đầy người chơi, ai nấy đều nhìn chằm chằm bọn họ, mà trên người những người chơi này đều đeo kí hiệu công hội của Cái Thế Gia Tộc.
Nhìn qua một cái, số lượng người chơi là hơn vạn.
Lúc này các thành viên của Cái Thế Gia Tộc đều đằng đằng sát khí, khiến người chơi chung quanh sợ tới mức căn bản không dám tiếp cận hội bán đấu giá nửa bước, chỉ có thể vây xem từ xa xa, rất sợ bị thành viên của Cái Thế Gia Tộc tiêu diệt.
- Sao có thể?
- Chẳng lẽ Cái Thế Gia Tộc muốn cướp hội bán đấu giá à?
- Ngươi không biết à? Lúc trước có một cao thủ tiêu diệt người của Cái Thế Gia Tộc, hiện tại Cái Thế Gia Tộc muốn đối phó hắn.
- Không đến mức như vậy chứ, không phải là đối phó một người chơi thôi à, có cần sử dụng nhiều người như vậy không?
...
Lúc này mọi người trên đường đều bị cảnh tượng uy nghiêm trước mắt dọa sợ, thành viên của Cái Thế Gia Tộc, cấp bậc của mỗi một người đều từ 43 trở lên, một thân trang bị lại khiến người ta hâm mộ không thôi.
Một vạn người như vậy tụ lại cùng một chỗ, quả thực là ép cho mọi người không thở được, càng đừng nói thành viên của Cái Thế Gia Tộc còn không phải là nhằm vào những người ngoài bọn họ, lúc này ai nấy đều nhìn chằm chằm đám người Thạch Phong vừa đi ra, cảm giác áp bức này là không cần nghĩ cũng biết.
- Cái Thế Gia Tộc điên rồi à?
Cô Cửu Cực cũng cảm thấy áp lực chưa từng có trước cảnh tượng này.
Lúc trước theo hắn, Cái Thế Gia Tộc nguyện ý xuất động hơn ngàn cao thủ đã tốt lắm rồi, nhưng hắn không ngờ Lôi Chấn Thiên làm việc lại tuyệt như vậy, trực tiếp xuất động đại quân vạn người đến chặn giết.
Cho dù là đệ nhất cao thủ Kinh Vô Mệnh của Hàn Phong Thành sợ rằng cũng không có đãi ngộ này.
Có điều ngay khi thành viên của Cái Thế Gia Tộc tụ tập xong, trên đường cũng đột nhiên xuất hiện một trận xôn xao, chỉ thấy một đám đại quân người chơi khác từ đầu kia con phố chậm rãi đi tới, có lẽ nhân số không nhiều như Cái Thế Gia Tộc, nhưng cũng có hai ba ngàn người, ai nấy đều đeo kí hiệu công hội của Bách Thế Hoàng Triều.
Trong nhất thời trước cửa lớn hội đấu giá đã hội tụ cao thủ của hai công hội lớn nhất Hàn Phong Thành, lập tức chỉ thấy hội trưởng của hai công hội cũng từ trong đám người đi ra.
Mà hai người đồng loạt nhìn về phía Thạch Phong vừa đi ra.
- Ngươi chính là cao thủ đã tiêu diệt Đế Vũ Phong à?
Lôi Chấn Thiên và Bá Đạo Trường Không cơ hồ là đồng thanh hỏi.
Cảnh tượng này khiến người vây xem trợn mắt há hốc mồm.
- Quá trâu! Không ngờ có thể khiến hội trưởng của hai công hội lớn nhất Hàn Phong Thành đều tới tìm hắn! Hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đều khiếp sợ không nói nên lời.
Mà Cô Cửu Cực đứng bên cạnh Thạch Phong cũng không biết nên nói gì.
Bất kể là Lôi Chấn Thiên hay là Bá Đao Trường Không đều là nhân vật số một số hai của Hàn Phong Thành, đại nhân vật chỉ cần một câu cũng có thể khiến cho cả Hàn Phong Thành đều phải chấn động, bình thường cũng gặp cũng không được, mà hiện tại hai người đều tụ lại với nhau.
- Đúng vậy, các ngươi tìm ta có chuyện gì?
Đối với câu hỏi của hai người, Thạch Phong rất lạnh lùng đáp.
Đại quân vạn người đối với người chơi bình thường mà nói nhìn qua thì đích xác rất rung động lòng người, cả một mảng đông nghìn nghịt toàn là người, chỉ là bị ánh mắt của mọi người nhìn vào, người chơi bình thường cũng sẽ cảm thấy cả người không được tự nhiên, càng đừng nói là tinh nhuệ của công hội, loại cảm giác áp bức đó không phải là nói đùa.
Nhưng đối Thạch Phong đã từng thấy mấy chục vạn đại quân, thậm chí là hơn trăm vạn đại quân mà nói, hiện tại cũng chỉ là cảnh tượng nhỏ mà thôi, càng đừng nói nơi này là trong thành thị NPC.
- Tốt lắm, không ngờ ngươi còn có gan thừa nhận.
Lôi Chấn Thiên nhìn Thạch Phong vẫn phong khinh vân đạm, mày không khỏi nhướn lên,
- Ta là hội trưởng Lôi Chấn Thiên của Cái Thế Gia Tộc, ngươi đã thừa nhận, vậy chuyện cũng đơn giản thôi, giao ra tất cả vật phẩm ngươi nhặt được và tất cả trang bị trên người, lại bị kích sát một lần, chuyện này có thể bỏ qua, bằng không tự gánh lấy hậu quả.