Ba lô không gian của người chơi, một kiện trang bị chiếm một ô, nhưng tài liệu thì khác, có thể để rất nhiều vào trong một ô, có thể tối đại hóa vật phẩm mang theo.
Đối với điều này Bá Đao Trường Không cũng rất cao hứng.
Lần này thành viên của Cái Thế Gia Tộc tới đây đều là tinh nhuệ, mà Thạch Phong lại kích sát rất nhiều cao thủ, vũ khí trang bị rơi ra đều là cực phẩm của Hàn Phong Thành.
Một lần giao dịch khiến cho Thạch Phong có được tài liệu hiếm có giá trị gần tám ngàn kim tệ, nếu lấy ra bán được hơn hai vạn kim tệ cũng không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng hơn hai vạn kim tệ lại không mua được những tài liệu hiếm có này.
Có những tài liệu này, đủ cho các Đoán Tạo Sư của Chúc Hỏa Thương Hành trong khoảng thời gian ngắn đề thăng trên diện rộng, nói không chừng có thể bồi dưỡng ra một Đoán Tạo Đại Sư.
Sau khi có được tài liệu, Thạch Phong trực tiếp chạy tới đồ thư quán của Hàn Phong Thành.
Mà tin tức Thạch Phong lực ép Cái Thế Gia Tộc giống như phát điên truyền khắp toàn bộ Hàn Phong Thành, khiến người chơi trong thành đều chấn động.
- Quá trâu! Một người có thể áp chế Cái Thế Gia Tộc, còn khiến Bách Thế Hoàng Triều phải kính nhường ba phần, nếu ta có một nửa thực lực của hắn thì tốt.
- Lần này đệ nhất cao thủ của Hàn Phong Thành chúng ta phải đổi người rồi, lúc trước đều công nhận là Kinh Vô Mệnh, hiện tại chắc là Kiếm Sĩ vô danh này.
- Không biết vị cao thủ này có thu đồ đệ không, nếu thu đồ đệ, hoặc là mở đoàn mạo hiểm, công hội, ta nhất định sẽ báo danh đầu tiên.
...
Trong nhất thời toàn bộ người chơi của Hàn Phong Thành đều bắt đầu nghị luận về chuyện của Thạch Phong, hơn nữa bởi vì sự xuất hiện của Thạch Phong, cục diện hai bá chủ trong thành thị trực tiếp biến thành một siêu hai cường.
Mà trong cấm địa sinh mệnh Băng Tuyết Đại Liệt Cốc ở cảnh nội Hàn Phong Thành, lúc này một nam tử lạnh lùng mặc chiến giáp màu lam, tay cầm tử điện trường thương đang chiến đấu với một con Đống Thổ Ma Lang đại lĩnh chủ cấp 54.
Rõ ràng lực lượng và tốc độ của Đống Thổ Ma Lang đều không bình thường, nhưng lại không làm gì được nam tử này, ngược lại bị hạn chế khắp nơi.
Bởi vì sự tồn tại của nam tử, mới khiến đoàn đội hai mươi người này mới có thể thoải mái đối phó Đống Thổ Ma Lang.
Trong thời gian không đến mười phút, Đống Thổ Ma Lang ngã xuống đất rơi ra mấy kiện vật phẩm, mà điểm kinh nghiệm có được cũng khiến mọi người tăng vọt.
Ngay khi đoàn đội này đang nghỉ ngơi, một nữ Kiếm Sĩ anh tư hiên ngang trong đoàn đội đột nhiên nhìn về phía nam tử lạnh lùng đang hai mắt khép hờ, cười nói:
- Vô Mệnh, lúc trước không phải ngươi một mực khoe khoang mình là người mạnh nhất trong Hàn Phong Thành à? Hiện tại ngươi có đối thủ rồi.
- Đối thủ?
Kinh Vô Mệnh đột nhiên mở mắt, lắc đầu nói,
- Theo ta thấy cao thủ của Hàn Phong Thành, chỉ là một đám ếch ngồi đáy giếng ngay cả nhập môn cũng chưa đạt tới mà thôi, muốn làm đối thủ của ta, vẫn sớm mười năm.
- Ta nói tới không phải là những người đó.
Kiếm Sĩ Mộc Tiêu Tiêu thản nhiên cười nói,
- Lúc trước không phải ngươi tinh vi lắm à? Nhưng ngươi có thể một mình đánh cho hơn vạn tinh nhuệ của Cái Thế Gia Tộc phải chạy đầy đường không?
- Sao có thể? Đó chính là hơn vạn tinh nhuệ của Cái Thế Gia Tộc.
Kinh Vô Mệnh lườm Mộc Tiêu Tiêu một cái.
- Ngươi còn một mực tự khoác lác là không ai có thể địch lại Hàn Phong Thành à? Cho ngươi xem một chút này, ngay vừa rồi, có một cao thủ Kiếm Sĩ, một mình lực ép Cái Thế Gia Tộc, khiến Bách Thế Hoàng Triều cũng phải chủ động đưa lên bồi thường.
Mộc Tiêu Tiêu cười cười chia sẻ tư liệu cho Kinh Vô Mệnh, cười nói.
- Điều đó là không có khả năng....
Kinh Vô Mệnh nhìn video chiến đấu trong Hàn Phong Thành, hai mắt không khỏi mở to,
- Sao lại có cao thủ mạnh như vậy được?
- Thế nào? Không phải lúc trước ngươi nói nghề nghiệp Kiếm Sĩ không ra gì à? Giờ thì biết Kiếm Sĩ chúng ta lợi hại thế nào rồi chứ.
Mộc Tiêu Tiêu nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Kinh Vô Mệnh, không khỏi hơi đắc ý nói.
- Đích xác lợi hại, ta và hắn căn bản không phải cùng một cấp bậc.
Kinh Vô Mệnh rất dứt khoát thừa nhận.
Nghe thấy Kinh Vô Mệnh nói như vậy, cũng khiến Mộc Tiêu Tiêu sửng sốt, vốn tưởng rằng có thể đả kích Kinh Vô Mệnh một chút, báo thù lúc trước Kinh Vô Mệnh một mực đả kích nàng.
Không chờ Mộc Tiêu Tiêu nói tiếp, Kinh Vô Mệnh lập tức đứng lên từ trong ba lô lấy ra quyển trục trở về thành.
- Ngươi muốn làm gì?
Mộc Tiêu Tiêu ngạc nhiên nói.
- Còn cần phải hỏi à, đương nhiên là đi tìm cao thủ đó.
Trong mắt Kinh Vô Mệnh không nén được vẻ kích động.
- Ngươi điên rồi, chúng ta vất vả lắm mới tới được đây, giờ ngươi lại trở về...
Mộc Tiêu Tiêu không khỏi nghẹn lời.
Theo Kinh Vô Mệnh hóa thành một đạo bạch mang biến mất, bọn họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lấy ra quyển trục trở về thành, ai nấy đều về theo.
Mà ở khu quý tộc của Hàn Phong Thành, Thạch Phong ngồi trên xe ngựa cao cấp, lúc này cũng không nhịn được lấy ra da thú Bá Đao Trường Không đưa cho hắn xem thử.
- Chẳng trách Bá Đao Trường Không cũng bất lực.
Thạch Phong ấn da thú, tin tức biểu hiện ra trừ tên là da thú cũ nát, tin tức khác đều là không biết.
Tuy da thú này tỏa ra thần uy, nhưng bởi vì thời gian đã quá xa xưa, ngay cả da thú cũng đã với vô cùng tổn hại, càng đừng nói là văn tự và tranh vẽ bên trên, muốn phân biệt thì độ khó là vô cùng cao.
Có điều đối với giám định phân biệt vật phẩm, Thạch Phong tự tin lợi hại hơn cả Giám Định Đại Sư.
- Ta cũng muốn nhìn xem đây là gì.
Thạch Phong lập tức mở ra Toàn Tri Chi Nhãn bắt đầu tra xét.