Từng người chơi nhìn thấy thông báo đều giống như uống dược tề cuồng bạo, có người cười nhạo, có người khinh thường, có người chửi bới, nhưng phần lớn là cảm thấy đoàn mạo hiểm Tu La điên rồi.
Tiêu chuẩn nhận người của một đoàn mạo hiểm quả thực là còn cao hơn tiêu chuẩn nhận người của những công hội nhất lưu mà bọn họ biết rất nhiều, đừng nói là nhận người ở Hàn Phong Thành, cho dù là ở toàn bộ Băng Tinh Thế Giới cũng không chiêu mộ được bao nhiêu.
Dẫu sao chỉ là một đoàn mạo hiểm mà thôi, không có phúc lợi gì, chủ yếu là để giữa người chơi với nhau có thể tiện tổ đội hạ phó bản và mạo hiểm di tích, đối với người chơi cao thủ mà nói căn bản không lo không tổ chức được người, cần gì phải gia nhập đoàn mạo hiểm?
Huống chi đoàn mạo hiểm Tu La mới thành lập, cho dù có cao thủ như Thạch Phong tọa trấn, nhưng cũng không có thành tích hạ phó bản đoàn đội và thám hiểm di tích gì, người chơi cao thủ càng không thể gia nhập.
- Đoàn trưởng, những người này đã nhìn cả nửa ngày rồi, nhưng cho đến hiện tại, vẫn không có mấy ai tới báo danh, giờ phải làm sao đây?
Nhạn Á nhìn mọi người đứng trước cửa lớn một mực chỉ đàm luận chứ không báo danh, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
- Nhạn Á, sau này đừng gọi ta là Đoàn trưởng, hiện tại chúng ta đã gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La, Dạ Phong mới là Đoàn trưởng, hiện giờ ta chỉ là một đội trưởng trong đoàn mạo hiểm Tu La mà thôi.
Cô Cửu Cực nói,
- Về phần chuyện ngươi nói, Đoàn trưởng đã nói rồi, nếu thật sự không có ai đến, vậy thì viết phúc lợi này lên.
Đối với tình huống không ai hỏi thăm, hắn cũng từng nói với Thạch Phong, Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lui một bước, đó chính là đề thăng phúc lợi của đoàn mạo hiểm.
Phàm là thành viên gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La, đều có thể sử dụng điểm cống hiến của đoàn mạo hiểm để đổi vũ khí trang bị cấp Ám Kim và học tập chiến kỹ.
- Không thể nào! Đoàn... Đội trưởng, đây là thật à?
Nhạn Á nhìn phúc lợi của thành viên đoàn mạo hiểm, không nhịn được kinh ngạc nói.
Vũ khí trang bị cấp Ám Kim thì cũng thôi, đối với cao thủ của Hàn Phong Thành mà nói, trên người cũng có mấy kiện, có thể trực tiếp đổi bình thường đều là thành viên hạch tâm của công hội, mà đoàn mạo hiểm Tu La chỉ cần gia nhập là có thể đổi.
Có điều vũ khí trang bị cấp Ám Kim, so sánh với cái gọi là chiến kỹ, vậy thì chính là kém xa.
Cái thứ chiến kỹ này, đối với người chơi hiện tại mà nói đã không xa lạ gì, ít nhiều đều biết một chút, đó là một loại kỹ xảo chiến đấu rất thần bí, có thể khiến chiến lực của người chơi có được đề thăng trên diện rộng.
Tuy tất cả mọi người biết, nhưng cái thứ chiến kỹ này lại không có mấy ai học được, ngay cả hai công hội lớn của Hàn Phong Thành cũng không có ai biết, càng đừng nói là học tập.
Hiện giờ đoàn mạo hiểm Tu La bọn họ không ngờ nguyện ý dạy chiến kỹ, đây quả thực giống như nằm mơ vậy.
- Ừm, đây là hội trưởng chính miệng nói, chắc là không sai đâu, tóm lại ngươi trước tiên cứ dán tin tức này lên đi.
Cô Cửu Cực gật đầu, lúc trước hắn nghe thấy Thạch Phong nói như vậy cũng giật mình.
Lập tức Nhạn Á chạy tới bảng tin tức trước cửa lớn, viết tin tức kinh người này lên.
Đồ thư quán của Hàn Phong Thành.
Thạch Phong bước vào trong đồ thư quán, cảm giác giống như đi tới một thế giới khác.
Trong đồ thư quán này căn bản không bày bất kỳ thư tịch gì, trên đỉnh đầu tinh la dầy đặc, giống như tinh không ban đêm, xung quanh vách tường đều bị bụi cây bao bọc, hình thành một hành lang gấp khúc, trong đại sảnh khắp nơi đều là dòng suối và cầu nhỏ, thủy cầu óng ánh long lanh thỉnh thoảng lại từ trong dòng suối dâng lên sau đó thì tiêu tán, rất đẹp mắt.
Mà những dòng suối này đều đến từ một chỗ, đó chính là thủy cầu to lớn bồng bềnh giữa đại sảnh.
Cảnh tượng hoành tráng tới ngay cả đồ thư quán của Tinh Nguyệt Vương Quốc cũng kém xa.
- Đồ thư quán lợi hại quá, không ngờ hoàn toàn là từ thủy cầu ma pháp khống chế tất cả, trình độ nồng đậm của ma lực lại gấp đôi ngoại giới, nếu thôi diễn học tập ma pháp ở đây, hiệu quả tuyệt đối là gấp hai ba lần ngoại giới.
Thạch Phong cảm nhận một chút ma lực nơi này, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Có điều chuyện khiến Thạch Phong rất kinh ngạc, đó chính là người chơi hệ ma pháp ở trong đồ thư quán cũng không nhiều, chỉ có hai ba trăm người mà thôi, điều này đối với một đồ thư quán mà nói, nhân số thật sự có chút quá ít.
Mà Thạch Phong không biết, muốn đi vào đồ thư quán của Hàn Phong Thành, uy tín phải đạt tới nam tước Hàn Phong Thành mới được, không giống đồ thư quán khác chỉ cần trở thành quý tộc, cho dù không có tước vị cũng không sao.
Nếu Thạch Phong không phải mở ra xưng hào Liệp Ma Nhân, căn bản chưa bước vào cửa lớn của đồ thư quán đã bị NPC vệ binh cấp 180 đánh bay ra ngoài rồi.
Thạch Phong cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp tới trước thủy cầu to lớn ở trung tâm bắt đầu tìm kiếm tư liệu của Vĩnh Hằng Băng Tinh.
So sánh với đi lật xem từng loại thư tịch trên giá sách, trực tiếp thông qua ma lực thủy cầu để tìm là tiện hơn nhiều.
- Tư liệu này đúng là quá nhiều.
Thạch Phong nhìn hơn trăm tư liệu có liên quan tới Vĩnh Hằng Băng Tinh biểu hiện mà hơi cứng lưỡi.
Bình thường tin tức tư liệu có thể có hơn mười đã là rất trâu rồi, đủ để người chơi tìm được thứ mình muốn, mà Vĩnh Hằng Băng Tinh có chừng hơn trăm, chẳng khác nào nói là 100% có thể tìm được Vĩnh Hằng Băng Tinh.
Lập tức Thạch Phong bắt đầu cấp tốc tra cứu.
- Sao có thể.
Thạch Phong nhìn tin tức thủy cầu biểu hiện ra, không khỏi kinh hãi.