Đế Vũ Phong nhìn tư liệu thống kê ra trong tay, trong lòng khiếp sợ không nói nên lời.
Hắn không rõ Thạch Phong là từ đâu chui ra.
Đối với khái niệm cao thủ, theo hắn có thể từ trong vạn quân lấy thủ cấp của tướng địch đã là mục tiêu chung cực của hắn rồi, cao thủ đạt tới mạnh nhất chẳng qua cũng thế mà thôi.
Nhưng chỉ một câu của Thạch Phong, nói muốn thành lập một đoàn mạo hiểm, trong phút chốc đã có được Hàn Phong Thành mà Cái Thế Gia Tộc bọn họ phải hao hết tâm lực để tranh đoạt lâu như vậy mà vẫn không có được.
- Không được, hiện tại ngươi lập tức đi... Không... Hiện tại chúng ta đi tìm đoàn mạo hiểm Lãng Tâm, cho dù là phải trả giá cao, cũng phải lôi kéo đoàn mạo hiểm Lãng Tâm tới bên chúng ta để đối phó đoàn mạo hiểm Tu La.
Lôi Chấn Thiên vội vàng đứng dậy nói.
Hắn không mơ đoàn mạo hiểm Lãng Tâm liên thủ với Cái Thế Gia Tộc bọn họ thì có thể diệt được đoàn mạo hiểm Tu La, chỉ cần có thể kiên trì đến khi Hắc Tạp Đế đả thông thông đạo là đủ rồi.
- Hội trưởng, vừa truyền đến tin tức, Kinh Vô Mệnh của đoàn mạo hiểm Lãng Tâm hiện tại đã dẫn người tới bên đoàn mạo hiểm Tu La, nhìn tình thế thì hình như Kinh Vô Mệnh muốn xuất thủ.
Đế Vũ Phong nhìn tin tức thủ hạ vừa gửi tới, cười lạnh nói.
Kinh Vô Mệnh chính là cuồng nhân chiến đấu, từ khi xuất đạo ở Hàn Phong Thành, tất cả cao thủ bị khiêu chiến đều không ai chống đỡ được quá năm chiêu trong tay hắn, được công nhận là đệ nhất cao thủ của Hàn Phong Thành, ngay cả hai công hội lớn bọn họ cũng không làm gì được Kinh Vô Mệnh, chỉ có thể coi như không tồn tại.
- Muốn xuất thủ à?
Lôi Chấn Thiên vừa nghe là thì không khỏi cười nói,
- Lần này thú vị rồi, đi, hiện tại chúng ta tới xem thử.
Công quán của đoàn mạo hiểm Tu La ở Hàn Phong Thành, lúc này Thạch Phong vừa từ trong xe ngựa cao cấp đi xuống, phát hiện trước cửa lớn đã vây đầy người chơi đông nghìn nghịt.
Trình độ náo nhiệt quả thực có thể so với hội bán đấu giá của đế đô.
- Sao lại có nhiều người như vậy?
Thạch Phong kinh ngạc nhìn đám người chật kín trước cửa lớn.
Lúc này chỉ thấy trước chỗ báo danh có hơn mười người đang đứng, cầm đầu là một nam tử lạnh lùng mặc chiến giáp màu lam, đeo một thanh tử điện trường thương, nam tử này chỉ lẳng lặng đứng đó, đã khiến cho người chơi xung quanh nhao nhao nhường chỗ, hình thành một khoảng đất trống.
Trừ đồng bạn của nam tử này ra, người chơi khác ngay cả tới gần phạm vi 20 mét cũng không dám.
- Thực sự không ngờ, Kinh Vô Mệnh lại tự mình tới đây, không biết hắn muốn làm gì?
- Cái này còn cần phải nói nữa à, khẳng định là khiêu chiến rồi, Kinh Vô Mệnh nói như thế nào cũng là đệ nhất cao thủ được công nhận của Hàn Phong Thành, hiện tại có người muốn cướp vị trí của hắn, hắn tất nhiên phải tìm lại mặt mũi.
- Đích xác, ta nghe người của Lãng Tâm nói, Kinh Vô Mệnh cảm thấy Hàn Phong Thành đã không có đối thủ, cho nên trong đoạn thời gian gần nhất một mực dẫn người khiêu chiến cấm địa sinh mệnh, để sớm ngày đả thông thông đạo thành thị, tiện tới thành thị NPC khác thử sức với những cao thủ ở đó.
- Lần này thì thú vị rồi, hai cao thủ PK, không biết cuối cùng là ai sẽ thắng?
- Cái này còn cần phải nói nữa à, khẳng định là Kinh Vô Mệnh rồi, có nói như thế nào thì Kinh Vô Mệnh đã vô địch ở Hàn Phong Thành từ trước, Kiếm Sĩ thần bí đó cũng chỉ là mới quật khởi mà thôi.
- Không biết Kiếm Sĩ thần bí có dám nhận khiêu chiến của Kinh Vô Mệnh không.
...
Mọi người xem kịch ở xa xa đều nhao nhao nghị luận, rất chờ mong Thạch Phong có thể đánh một trận với Kinh Vô Mệnh.
- Hội trưởng, Kinh Vô Mệnh này đã một đoạn thời gian không thấy, giống như lại mạnh hơn rất nhiều, ngay cả vũ khí trong tay cũng thay đổi, ta nhớ rõ lúc trước hắn sử dụng chắc là vũ khí Ám Kim cực phẩm cấp 45 có được từ rương báu cấp Ám Kim, thanh trường thương đó chính là màu đỏ thẫm, xem ra hắn đã có thu hoạch không nhỏ ở cấm địa sinh mệnh.
Đế Vũ Phong nhìn trường thương màu tím trong tay Kinh Vô Mệnh, khẽ cười nói,
- Lần này Kiếm Sĩ chết tiệt đó khổ rồi.
- Đích xác, nếu Kinh Vô Mệnh trở nên nghiêm túc, ngay cả ta liên thủ với Bá Đao Trường Không sợ rằng cũng không làm được gì, cũng chính bởi vì vậy, bên Hắc Tạp Đế cũng một mực cực lực muốn lôi kéo hắn, đáng tiếc hắn không có hứng thú với công hội, nếu không phải vì để có được vũ khí trang bị tốt hơn, chỉ sợ hắn ngay cả đoàn mạo hiểm Lãng Tâm cũng không gia nhập.
Lúc này tâm tình của Lôi Chấn Thiên rất phức tạp.
Trước kia hắn một mực coi Kinh Vô Mệnh là tai hoạ ngầm lớn nhất, ngay cả bên Hắc Tạp Đế cũng từng nói, đừng có đi trêu chọc Kinh Vô Mệnh, bằng không hắn sẽ hối hận.
Hiện giờ Kinh Vô Mệnh lại xem như giúp hắn một việc lớn.
- Kinh Vô Mệnh! Ta đã từng nói rồi, Đoàn trưởng chúng ta không có ở đây, ngươi cứ đợi ở đây cũng vô dụng, nếu ngươi muốn khiêu chiến Đoàn trưởng, chờ Đoàn trưởng xong việc trở về, ta tất nhiên sẽ nói với hắn.
Cô Cửu Cực nhìn Kinh Vô Mệnh chắn ở chỗ báo danh, có chút bất đắc dĩ nói.
Thực lực của Kinh Vô Mệnh đáng sợ tới mức nào, hắn đã tự mình thể hội.
Sau khi đánh một trận, chỉ có tuyệt vọng.
Chênh lệch thực lực của hai bên quá lớn, cho dù là MT đỉnh cấp của Hàn Phong Thành như hắn đối mặt với Kinh Vô Mệnh, kết quả cuối cùng cũng chỉ hai ba thương là xong việc, từ đầu tới cuối là một chút sức hoàn thủ cũng không có.
Đây còn là chuyện hơn một tháng trước, hiện giờ Kinh Vô Mệnh lại mang tới cho người ta cảm giác đáng sợ hơn, chỉ là bị nhìn một cái, đã giống như rơi vào vũng bùn vậy.