Lôi Cảnh Dương bĩu môi, cười lạnh nói,
- Có điều muốn trở thành bá chủ trong Thần Vực, không chỉ dựa vào vận khí là được, Độc Táng hội trưởng, chúng ta cũng mau hành động đi, chỉ cần chiếm được Cổ Nham Thành, đến lúc đó mấy nước xung quanh đều sẽ do Thiên Táng Công Hội chúng ta làm chủ.
Tuy hắn cũng có chút ghen tị với vận khí của Linh Dực, nhưng hắn cũng tin chắc vào thực lực của bọn họ không phải là vận khí của Linh Dực có thể sánh bằng.
- Được, chúng ta cũng không chờ Thú Hoàng trả lời nữa, cứ chiếm Cổ Nham Thành đã rồi tính.
Nhất Tiêu Độc Táng cũng cảm thấy một chút cảm giác gấp gáp, gật đầu.
Năm vạn điểm cống hiến công hội, nếu Linh Dực Công Hội muốn, hoàn toàn có thể thuê một vạn năm ngàn NPC dong binh tham dự hành động công chiếm thành thị thú nhân, tuy Linh Dực không có sự trợ giúp của tà ma và tà thú, nhưng có vũ khí chiến tranh còn mạnh hơn bọn họ, hoàn toàn có cơ hội có thể chiếm một thành thị thú nhân trong Thú Nhân Đế Quốc.
Cho nên bọn họ phải vào lúc Linh Dực Công Hội chưa đặt mục tiêu vào Thú Nhân Đế Quốc, lập tức chiếm lấy Cổ Nham Thành, đến lúc đó Linh Dực Công Hội muốn công chiếm thành thị thú nhân là rất khó khăn.
Trong khu vực Thú Nhân Đế Quốc có không ít thành thị nhỏ, nhưng dễ bị công chiếm nhất chính là Cổ Nham Thành, thành thị khác không phải là một hai vạn NPC dong binh và một số vũ khí chiến tranh là có thể thu phục.
Ngay khi các công hội lớn của Tinh Nguyệt Vương Quốc đang âm thầm nghị luận và điều tra về việc này, Thạch Phong ở doanh địa thú nhân tít tận Mê Lâm Tiểu Trấn cũng đang nhặt đồ Thú Nhân Đốc Quân và Thú Nhân Tướng Quân rơi ra, mà trị liệu khác thì đang phục sinh thành viên chết trận trong công hội.
Bởi vì sự tử vong của Thú Nhân Đốc Quân, thú nhân khác cũng rơi vào một mảng hỗn loạn, nhao nhao đào tẩu, thú nhân lúc trước xông tới doanh địa thú nhân sớm đã không thấy bóng dáng, có thể khiến mọi người nghỉ ngơi thoải mái.
Ngay khi thành viên công hội lần lượt được phục sinh, Thạch Phong nhặt vật phẩm cũng từ trong vật phẩm rơi ra nhặt lên một bộ giáp đen xì đã tổn hại.
Trong nháy mắt Thạch Phong chạm vào, trong tay truyền đến cảm giác đau nhói, hắn có kháng phép cực cao, điểm sinh mệnh không ngờ lập tức mất một vạn.
- Đây là gì thế?
Thạch Phong nhìn áo giáp tổn hại trên mặt đất, không khỏi lại nhìn nhìn cánh tay đã nhiễm huyết khí.
Tuy điểm sinh mệnh là không giảm, nhưng trên người lại có thêm một trạng thái đặc thù, không ngờ khiến hắn yếu ớt hơn một phút, quả thực là bất khả tư nghị.
Hắn chỉ chạm vào một chút mà thôi, lại biến thành như vậy, nếu cầm trong thời gian dài, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị tiêu diệt.
Điểm sinh mệnh của Thạch Phong đột nhiên giảm một đoạn, cũng lập tức dẫn tới sự chú ý của thành viên xung quanh.
- Hội trưởng, ngươi làm sao vậy?
Tử Yên Lưu Vân nhìn cột sinh mệnh của Thạch Phong, kinh ngạc hỏi.
Chiến đấu đã kết thúc, xung quanh lại không có kẻ địch, hội trưởng công hội Thạch Phong đột nhiên mất điểm sinh mệnh, muốn không chú ý cũng khó.
- Không có gì, chỉ là bị một kiện vật phẩm làm bị thương thôi.
Thạch Phong xua tay, ý bảo không sao.
Một vạn điểm thương tổn đối với người chơi bình thường mà nói là rất nguy hiểm, nhưng đối với hắn mà nói, lại không tính là gì.
Phiền phức thực sự là trạng thái hủy hoại trên cột trạng thái.
Không chỉ khiến hắn lâm vào trạng thái yếu ớt, thuộc tính giảm xuống 50%, còn khiến hắn cảm thấy có chút mệt nhọc, giống như loại trạng thái hủy hoại này từng thời khắc đều đang làm tiêu hao tinh thần lực của hắn vậy.
- Bị một kiếm vật phẩm làm bị thương?
Đám người Tử Yên Lưu Vân nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, trong lòng càng hiếu kỳ hơn, nhao nhao hướng ánh mắt tới vật phẩm rơi ra trên mặt đất.
Đối với vật phẩm rơi ra còn có thể làm người chơi bị thương, loại chuyện này bọn họ thực sự chưa từng nghe nói.
Có điều nhìn cả nửa ngày, cũng không ở trong vật phẩm rơi ra tìm được vật phẩm gì đặc thù, vừa không có ma lực kinh người, cũng không có cảm giác áp bức đáng sợ gì.
Thạch Phong chỉ cười cười với điều này.
Vật phẩm Thần Vực rất nhiều, thiên kì bách quái, không phải tất cả vật phẩm đều dùng ma lực và cảm giác áp bức để phán đoán, ngược lại một không có nguy hiểm nhìn thì không có nguy hiểm, mới thực sự có thể lấy mạng người, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Áo giáp đen xì trước mắt chắc chắn là một trong số đó.
Có lực lượng khủng bố lại không lộ ra ngoài, nếu đổi thành người chơi bình thường, phản ứng chậm một chút, nói không chừng đã bị áo giáp đen xì này tiêu diệt rồi.
Lập tức Thạch Phong không cầm áo giáp đen xì, chỉ nhẹ nhàng ấn kiểm tra giới thiệu thuộc tính trên cột biểu hiện của áo giáp đen xì.
Chỉ nhẹ nhàng ấn một cái, điểm sinh mệnh của Thạch Phong lại giảm xuống một vạn, có điều thời gian chạm vào quá ngắn, không lây dính bao nhiêu huyết khí, trạng thái hủy hoại kéo dài hơn mười giây.
- Không thể nào.
- Đây là cái gì vậy?
Mọi người nhìn sau khi Thạch Phong chạm vào áo giáp đen xì lại mất một vạn điểm sinh mệnh, ai nấy đều há to miệng, không thể tin được trong Thần Vực còn có vật phẩm như vậy, chạm vào cũng không thể.
- Không biết à?
Thạch Phong khẽ nhíu mày.
Bình thường vật phẩm rơi ra, khi chưa bị người chơi nắm giữ, ít nhiều đều có thể kiểm tra ra một chút giới thiệu thuộc tính, hiện tại lại biểu hiện ra là không biết, chứng minh cần sau khi người chơi nắm giữ, mang đi giám định mới được, bằng không thì không thể kiểm tra được giới thiệu thuộc tính.
Có điều muốn cất áo giáp đen xì vào trong ba lô chắc chắn là rất nguy hiểm, hắn chỉ hơi chạm vào một chút, nếu cầm trong thời gian dài, sợ rằng không đợi hắn để vào ba lô, đã bị áo giáp đen xì tiêu diệt rồi.