- Phương tiên sinh, hiện tại Thạch tổng huấn luyện viên đang ở phòng khách số một, mời đi theo ta.
Lương Tĩnh đi tới kinh ngạc nhìn Phương Thiên Cực đang lâm vào trầm tư, mở miệng nói.
- Tốt.
Phương Thiên Cực vội vàng đáp.
Lập tức Phương Thiên Cực và Tạ Kỳ Văn theo Lương Tĩnh tới phòng khách số một.
Trong phòng khách Tinh xảo thanh lịch, Thạch Phong ngồi trên ghế sô pha da thật cạnh cửa sổ lẳng lặng nhấm nháp trà xanh vừa pha, tạo cho người ta một loại cảm giác yên tĩnh tường hòa, giống như hòa thành một thể với tất cả chung quanh, tất cả đều tự nhiên như vậy.
Điều này khiến Phương Thiên Cực vừa tiến vào phòng không khỏi sửng sốt.
- Hắn thật sự chỉ là một người thanh niên mới hơn hai mươi tuổi sao?
Trong lòng Phương Thiên Cực đột nhiên xuất hiện suy nghĩ này.
Loại cảm giác này hắn cũng chỉ từng cảm nhận được ở trên người Giang Thiên Nguyên mà thôi, có điều Giang Thiên Nguyên là ai, đó chính là cao thủ thân kinh bách chiến, cũng là niềm kiêu ngạo và truyền kỳ của võ quán Bạch Hổ bọn họ.
Nhìn thì không có gì, nhưng hòa thành một thể với tất cả chung quanh, ngay cả hắn hiện tại cũng vẫn kém xa.
- Nói đi, lần này là có chuyện gì?
Thạch Phong nhìn về phía Phương Thiên Cực và Tạ Kỳ Văn chậm rãi nói.
- Thạch tổng huấn luyện viên, chào ngươi, ta tên là Phương Thiên Cực, huấn luyện viên của võ quán Bạch Hổ.
Phương Thiên Cực cười cười tự giới thiệu,
- Về phần lần này chúng ta tới đây, là muốn trao đổi một chút về chuyện hợp tác với Thạch tổng huấn luyện viên.
- Hợp tác? Hợp tác gì? Chẳng lẽ vẫn là hợp tác lần trước, ta nghĩ lần trước ta đã nói rất rõ ràng rồi.
Thạch Phong cũng hề cảm thấy hứng thú với điều này.
Trong một tháng huấn luyện ra năm trăm cao thủ tầng thứ sáu của tháp thí luyện, đây chính là chuyện tương đối vất vả, hiện tại hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy.
- Ngươi...
Tạ Kỳ Văn ở bên cạnh vừa nghe vậy, sắc mặt lập tức trầm xuống, muốn mở miệng quát mắng.
Mà sắc mặt Lương Tĩnh cũng không khỏi xanh mét, cảm thấy Thạch Phong làm rất quá đáng, nói như thế nào cũng là võ quán Bạch Hổ, cự tuyệt một cách trắng trợn như vậy, cho dù là chủ tịch cũng không dám.
Nếu thực sự chọc giận võ quán Bạch Hổ, hậu quả là không thể lường được.
Có điều Tạ Kỳ Văn còn chưa kịp mở miệng, đã bị Phương Thiên Cực ngăn lại.
- Lần trước người của chúng ta không nói rõ ràng, điểm này cũng phải trách chúng ta.
Phương Thiên Cực cười nói,
- Có điều lần này chúng ta là mang theo thành ý mà đến, chỉ cần có thể giúp chúng ta bồi dưỡng ra năm trăm cao thủ tầng thứ sáu của tháp thí luyện, giá tùy ngươi ra.
Ngay tức khắc, bất kể là Lương Tĩnh hay là Tạ Kỳ Văn đều trợn tròn mắt.
Lương Tĩnh hoàn toàn không ngờ, võ quán Bạch Hổ bình thường đối mặt với chủ tịch cũng không để vào mắt, hiện tại lại khách khí với Thạch Phong như vậy.
Mà Tạ Kỳ Văn lại càng kinh ngạc hơn.
Bạch Diện Hổ Phương Thiên Cực là ai?
Đó chính là một Sát Thần chân chính, ở bên trong võ quán Bạch Hổ trừ những phân quán chủ ra, ai dám làm trái lời nói của Phương Thiên Cực?
- Giá do ta đưa ra à?
Thạch Phong hơi kinh ngạc, không ngờ võ quán Bạch Hổ lại thay đổi thái độ nhanh như vậy.
- Đương nhiên, chỉ cần võ quán Bạch Hổ chúng ta làm được.
Phương Thiên Cực gật đầu.
- Được, ta muốn cũng không nhiều, vậy một trăm bình dược tề dinh dưỡng cấp S đi.
Thạch Phong nói.
- Cái này...
Phương Thiên Cực không khỏi toát mồ hôi, hắn cũng chỉ là khách khí một chút, không ngờ Thạch Phong lại không khách khí như vậy.
- Thiên Cực đại ca, hắn là đang đùa giỡn chúng ta.
Tạ Kỳ Văn vừa nghe vậy, không khỏi lửa giận vạn trượng.
Một trăm bình dược tề dinh dưỡng cấp S, quả thực là coi thành nước sôi để uống.
Một trăm bình dược tề dinh dưỡng cấp S cho dù là toàn bộ phân quán cả một năm cũng không có được nhiều như vậy, cũng chỉ có tổng quán mới có thể lấy,những dược tề dinh dưỡng cấp S này đều là để chuẩn bị cho đại hội thế giới, căn bản không thể lấy ra nhiều như vậy.
- Một trăm bình không được à?
Thạch Phong nhìn sắc mặt lúng túng của Phương Thiên Cực, không khỏi hỏi.
- Cái này... Thật sự là vượt quá năng lực của chúng ta.
Phương Thiên Cực toát mồ hôi.
Tuy địa vị của Giang Thiên Nguyên ở võ quán Bạch Hổ rất cao, nhưng dược tề dinh dưỡng cấp S có thể sử dụng trong tay cũng chỉ có ba mươi bình mà thôi, một trăm bình cho dù là đập nồi bán sắt cũng không thể gom đủ.
- Được rồi, sáu mươi bình! Không thể thấp hơn.
Thạch Phong thở dài,
- Bằng không các ngươi chỉ ngại đi mời người cao minh khác thôi.
- Ngươi coi chúng ta là...
Tạ Kỳ Văn vừa định muốn hét lên, Phương Thiên Cực đã đặt một tay lên vai Tạ Kỳ Văn, ngay tức khắc khiến Tạ Kỳ Văn cảm thấy thân thể trầm xuống, muốn mở miệng cũng không làm được.
- Thạch tổng huấn luyện viên, sáu mươi bình đối với chúng ta mà nói cũng vô cùng miễn cưỡng, không bằng thế này đi, chúng ta nguyện ý thanh toán năm mươi bình dược tề dinh dưỡng cấp S, cùng lúc đó còn có thể thanh toán hai ngàn vạn điểm tín dụng, đây đã là lấy ra chúng ta có thể lấy ra ra, chắc ngươi cũng biết, dược tề dinh dưỡng cấp S không phải là dược tề phổ thông, ở trên thị trường căn bản không có chỗ bán, chỉ có thể thông qua con đường nội bộ mới có được, cho dù là dược tề dinh dưỡng cấp S võ quán Bạch Hổ chúng ta cả năm có thể kiếm được cũng không nhiều.
Phương Thiên Cực hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói.
Tạ Kỳ Văn ở bên cạnh nghe vậy, cảm thấy hôm nay Phương Thiên Cực là người khác giả trang, khẳng định không phải bản thân.
Đó chính là năm mươi bình dược tề dinh dưỡng cấp S!
- Năm mươi bình à?