Nhưng Nhân tộc viễn cổ lại có thể chiến đấu với cự long.
So sánh với những quái vật truyền kỳ lúc trước hắn từng kích sát, đối với Thần Điện Kỵ Sĩ cùng cấp bậc trước mắt mà nói, căn bản chính là con kiến có thể thoải mái diệt sát.
Trên Thiên đài, theo bức tượng triệt để vỡ vụn, Thần Điện Kỵ Sĩ cũng từ bên trong đi ra, từng bước tiếp cận Thạch Phong.
Điều này khiến Thạch Phong cảm thấy áp lực cũng càng lúc càng lớn.
Nếu không phải khảo nghiệm trong thần điện sẽ không lấy tính mạng của người chơi, sợ rằng lúc này hắn đã dùng ra lĩnh vực tuyệt đối để ngăn cản rồi.
- Người khiêu chiến, ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất là có thể né tránh tất cả công kích của ta, thứ hai là trên trình độ chiến đấu vượt qua ta, thời hạn là ba tiếng, ngươi có thời gian ba phút để cân nhắc, nếu trong ba phút không làm ra lựa chọn, sẽ tự động bị truyền tống ra khỏi nơi này.
Thần Điện Kỵ Sĩ nhìn Thạch Phong, rất máy móc nói.
- Né tránh tất cả công kích hoặc là vượt qua trên trình độ chiến đấu?
Thạch Phong không khỏi nhìn nhìn Thần Điện Kỵ Sĩ trước mắt, mở miệng nói,
- Ta lựa chọn cái thứ hai.
Thần Điện Kỵ Sĩ chính là Kiếm Đế bậc bốn.
Cho dù áp chế cấp bậc đến giống như hắn, như vậy công kích cũng không phải nói đùa, càng đừng nói hắn vẫn đang ở trong trạng thái yếu ớt, muốn né tránh công kích của Kiếm Đế bậc bốn là càng khó.
Duy nhất có chút phần thắng chính là cược trình độ chiến đấu của Thần Điện Kỵ Sĩ.
Bình thường NPC đạt tới trình độ bậc ba, trình độ chiến đấu đã không dưới người chơi cao thủ bình thường, lợi hại thậm chí có thể đạt tới Nhập Vi cảnh, lại thêm thuộc tính của NPC vốn cao hơn người chơi một bậc, cho nên NPC bậc ba lợi hại hơn người chơi bậc ba rất nhiều.
Về phần đạt tới nghề nghiệp bậc bốn, trình độ chiến đấu càng cao hơn, thấp nhất cũng phải Nhập Vi cảnh, lợi hại thì thậm chí có thể đạt tới Chân Không cảnh, cho dù là cao thủ hàng đầu gặp phải, cũng chỉ có thể bỏ chạy, căn bản không dám dây dưa.
Như là anh hùng khi thủ hộ thành trấn mà triệu hồi ra, phàm là có thể đạt tới bậc bốn, trình độ chiến đấu đều là Chân Không cảnh, chính bởi vì vậy mới có thể trấn thủ một thành, khiến công hội khác không dám tùy tiện dòm ngó.
Tuy hiện tại hắn lâm vào trạng thái yếu ớt, nhưng trình độ chiến đấu lại không hề giảm xuống.
Hơn nữa có thể so đấu một hồi kỹ thuật đơn thuần với NPC bậc bốn, bản thân điều này chính là một hồi kỳ ngộ hiếm có.
NPC không phải người chơi, chiến đấu thuần túy hơn, thủ pháp vận dụng kỹ xảo chiến đấu đôi khi là ngay cả người chơi cũng phải kinh thán, có lẽ người chơi có thể đi tìm NPC cùng cấp để chiến đấu, nhưng muốn duy trì trình độ cùng thuộc tính, vậy căn bản là không thể.
- Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu chiến đấu đi, trong đoạn thời gian này, thuộc tính cơ bản của ta sẽ giống như ngươi, đồng thời cũng là nghề nghiệp bậc hai, hai bên đều không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng ma pháp nào, ngươi cũng không thể sử dụng bất kỳ đạo cụ nào, cho tới khi ngươi có thể tiêu hao hết điểm sinh mệnh của ta, mới tính là ngươi thực sự hoàn thành khảo nghiệm.
Thần Điện Kỵ Sĩ hơi gật đầu, lập tức khí thế toàn thân phát ra là không ngừng giảm xuống, cuối cùng dừng lại ở Kiếm Sư bậc hai cấp 61, mà Thạch Phong cũng cảm thấy một trận đè nén, cột hệ thống trực tiếp biến thành màu xám, kỹ năng ma pháp và đạo cụ loại hình phụ trợ đều không thể sử dụng.
Điều duy nhất đáng để lấy làm mừng là điểm sinh mệnh của Thần Điện Kỵ Sĩ không phải quá nhiều, chỉ có một trăm vạn mà thôi, đối với nghề nghiệp bậc hai mà nói, cho dù không có kỹ năng, cũng có thể kết thúc chiến đấu rất nhanh.
Mà Thạch Phong còn chưa kịp chuẩn bị, Thần Điện Kỵ Sĩ đã bước ra một bước đi tới trước người Thạch Phong, trường kiếm màu vàng trong tay hóa thành từng đạo kim quang, luân phiên tuần hoàn, ầm ầm đánh về phía Thạch Phong.
- Nhanh quá.
Thạch Phong vừa nhìn một cái, đột nhiên dùng ra quỹ tích kiếm để ngăn cản.
Động tác của Thần Điện Kỵ Sĩ là không chút do dự, giống như tất cả đều là bản năng, không cần suy nghĩ, không giống người chơi còn cần trải qua suy tư nhất định mới hành động, loại vung kiếm gần như là bản năng này, tốc độ nhanh tới khiến người ta căn bản không thể chủ động ngăn cản, chỉ có thể dùng ra quỹ tích kiếm đã hình thành bản năng để phòng ngự.
Tia lửa bắn ra bốn phía và thanh âm lưỡi kiếm va chạm biến thành hòa âm vang vọng toàn bộ thiên đài.
Nếu có người chơi ở đây, nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm, bởi vì động tác của hai bên là càng lúc càng nhanh, càng lúc càng trôi chảy, khiến người ta hoàn toàn không kịp nhìn.
Tuy tốc độ lưỡi kiếm chém ra đã vô cùng nhanh chóng, nhưng cái nhanh của Thần Điện Kỵ Sĩ và Thạch Phong không phải đơn thuần đến từ tốc độ của lưỡi kiếm, mà là nhanh vì không cần suy nghĩ.
Liên tục giao chiến mấy phút đồng hồ, hai bên là không ai gây thương tích được cho ai.
- Thật không hổ là Kiếm Đế bậc bốn, nếu không sử dụng quỹ tích kiếm, chỉ đọ chém nhau, chỉ sợ ta rất nhanh là sẽ bị tiêu diệt mất.
Thạch Phong nhìn Thần Điện Kỵ Sĩ điên cuồng công kích trước mắt, trong lòng không khỏi cười khổ.
Chiến đấu với Thần Điện Kỵ Sĩ, lại khiến Thạch Phong cảm nhận được sự cường đại thuần túy của NPC.
Không cần suy nghĩ, thân thể hành động tự nhiên, cho dù tốc độ công kích của bọn họ giống nhau, nhưng là vì trên phản ứng thần kinh có một chút chênh lệch, dẫn tới hắn căn bản không phải là đối thủ.
- Không được, không thể cứ kéo dài như vậy nữa.
Thạch Phong thấy cả nửa ngày vẫn không làm gì được Thần Điện Kỵ Sĩ, lập tức bắt đầu lui về phía sau, muốn tìm một nơi có thể lợi dụng địa hình để chiến đấu.