Hắn rất quen thuộc với Phệ Cốt Chi Địa, hơn nữa cũng nhớ rõ Phệ Cốt Chi Địa là chỗ ở của sinh vật ác ma, căn bản không tồn tại bất kỳ thành trấn nào, hoàn toàn là một nơi hoang vu, sinh vật khác căn bản không thể sinh tồn ở đây, càng đừng nói là kiến trúc trấn nhỏ có phong cách của Nhân tộc.
Đối với trấn nhỏ thần bí đột nhiên xuất hiện, Thạch Phong tràn ngập tò mò, không khỏi dẫn theo mọi người lặng lẽ đi tới.
Sự tồn tại của trấn nhỏ, ở đời trước căn bản không có, thậm chí ngay cả nghe cũng chưa từng được nghe, nếu có trấn nhỏ, đời trước các công hội lớn cũng không đến nỗi hao hết tâm lực thành lập trấn nhỏ công hội ở Phệ Cốt Chi Địa, dẫu sao Phệ Cốt Chi Địa này không phải bản đồ tài nguyên cao gì, chỉ là Ma Lực Khoáng Thạch sản xuất ra nhiều một chút mà thôi.
Mà ở trong toàn bộ Thần Vực, bản đồ tài nguyên cao có thể sản xuất nhiều Ma Lực Khoáng Thạch vẫn có một số, cộng thêm hoàn cảnh đặc thù của Phệ Cốt Chi Địa, thực sự không có mấy người chơi muốn tới đây.
Cho nên đời trước trong các công hội nhìn chằm chằm Phệ Cốt Chi Địa, không có một thế lực siêu cấp nào, mạnh nhất cũng chỉ là công hội nhất lưu mà thôi.
Sở dĩ thành lập trấn nhỏ, là để người chơi tiện nghỉ ngơi khôi phục thể lực và tinh thần lực.
Bởi vì toàn bộ Phệ Cốt Chi Địa nhiều năm bị sương mù thần bí bao phủ, phàm là người chơi đến nơi này, bất kể là tiêu hao thể lực hay là tinh thần lực đều gấp mấy lần nơi khác, căn bản không phải là người chơi ngồi xuống nghỉ ngơi thì có thể chậm rãi khôi phục, thậm chí không làm gì, thể lực và tinh thần lực cũng sẽ không ngừng giảm xuống, người chơi căn bản không thể ở đây trong thời gian dài.
Chỉ có thông qua lữ điếm trong trấn nhỏ công hội hoặc là công quán của công hội để nghỉ ngơi mới có thể hồi phục.
Hơn nữa ở nơi khác, người chơi cho dù thể lực và tinh thần lực hao hết, cũng không làm sao, tối đa chỉ là không thể nhúc nhích, nhưng ở Phệ Cốt Chi Địa thì lại khác.
Người chơi sẽ chết!
Chính bởi vì vậy hắn mới nghĩ đến sau khi có được Công Hội Ma Đạo Xa mới tới đây.
Có Ma Đạo Xa, tương đương với một lữ điếm di động, người chơi muốn ở lại Phệ Cốt Chi Địa bao lâu cũng được, có thể thoải mái khai thác Ma Lực Khoáng Thạch.
Nếu không phải vì hiện tại Linh Dực Công Hội thật sự rất thiếu Ma Lực Khoáng Thạch, hơn nữa giá của Ma Lực Khoáng Thạch càng lúc càng cao, hắn đúng là cũng không định tới đây.
Theo đám người Thạch Phong càng lúc càng tiếp cận trấn nhỏ trong sương mù, cảm giác áp bức mà mọi người phải chịu lại càng mạnh liệt, hành động càng lúc càng cứng ngắc và trì trệ, mà trong trấn giống như có một loại lực lượng vô cùng đáng sợ, từng thời khắc đang nhắc nhở người chơi phía trước có nguy hiểm cực độ, tuyệt đối đừng tới gần.
- Trấn nhỏ này lợi hại quá.
Thạch Phong nhìn trấn nhỏ đã có chút hiện ra hình dáng ở xa xa, trong lòng thầm kinh thán.
Hắn tốt xấu gì cũng là nghề nghiệp bậc hai cấp 63, chuyện có thể khiến hắn ở Phệ Cốt Chi Địa cảm nhận được uy hiếp tử vong chính là rất ít.
Dẫu sao Phệ Cốt Chi Địa chỉ là bản đồ cao cấp từ 60 đến 80, đối với người chơi khác trong Thần Vực mà nói, cấp bậc này cao, rất nguy hiểm, nhưng đối với hắn mà nói là vừa chuẩn.
Hơn nữa Phệ Cốt Chi Địa là một mảng bình nguyên hoang vu, không giống rừng rậm hoặc là hẻm núi, cho dù có sương mù che giấu, tầm nhìn cũng tương đối không tồi, có thể dễ dàng phát hiện quái vật du đãng, không giống như trong rừng rậm và hẻm núi, có rất nhiều địa điểm kín đáo, cộng thêm một số quái vật biết ẩn tàng khí tức, không cẩn thận sẽ bị đánh lén, mà Phệ Cốt Chi Địa thì sẽ không xuất hiện tình huống như vậy.
- Hội trưởng, ngoài trấn nhỏ phía trước có không ít quái vật đang hoạt động, số lượng hơn ngàn.
Một Du Hiệp cấp 32 sử dụng Ưng Nhãn quan sát, có chút hoảng sợ báo cáo.
Mọi người vừa nghe vậy cũng không khỏi trở nên khẩn trương.
Tuy Đám người bọn họ đều đã đạt tới trình độ cao thủ, nhưng cấp bậc lại chỉ hơn ba mươi, cấp bậc của quái vật trong Phệ Cốt Chi Địa đều từ 60 trở lên, chênh lệch cấp bậc như vậy, tùy tiện mấy quái vật cũng có thể đoàn diệt bọn họ, nếu không có Thạch Phong ở đây, bọn họ chỉ sợ sớm đã chạy rồi.
Hiện tại đối mặt với mấy ngàn con quái vật cấp sáu mươi trở lên, sao có thể không khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
Tuy cấp bậc của bọn họ thấp, nhưng chết một lần là giảm một cấp, muốn khôi phục lại cũng không dễ dàng.
- Mấy ngàn quái vật?
Thạch Phong hơi kinh ngạc,
- Sao lại nhiều như vậy?
Sinh vật ác ma chính là quái vật quần cư, thực lực của sinh vật ác ma càng mạnh, số lượng sinh vật ác ma tụ tập xung quanh càng nhiều.
Ở trong Phệ Cốt Chi Địa, bình thường quái vật hành động cũng chỉ có mấy chục con, cực ít đạt tới hơn trăm, phàm là sinh vật ác ma có thể hơn trăm, khẳng định sẽ có đại lĩnh chủ, cho dù là người chơi cao thủ bậc hai gặp phải cũng chỉ có thể tránh thật xa.
Phệ Cốt Chi Địa là chỗ ở của ác ma, các loại ác ma sinh hoạt ở đó, sinh vật ác ma cũng khác với dã quái bình thường, trên trình độ chiến đấu phổ biến là cao hơn dã thú và quái vật khác rất nhiều, yếu nhất cũng có trình độ đoạn sau tầng thứ hai của tháp thí luyện, phải biết rằng trình độ chiến đấu của người chơi phổ thông cũng chỉ là tiêu chuẩn tầng thứ hai thứ ba của tháp thí luyện, mà thuộc tính cơ bản của ác ma lại phổ biến cao hơn người chơi cùng cấp bậc.
Nói cách khác người chơi bậc hai cùng cấp bậc gặp phải ác ma cấp lĩnh chủ cùng cấp bậc, căn bản không phải là đối thủ.