Vốn còn tưởng rằng sử dụng Ma Vương Chi Giác có thể hủy diệt ma pháp trận phòng ngự đã tốt lắm rồi, nhưng hiện tại xem ra, hắn vẫn có chút coi thường sự lợi hại của Ma Vương Chi Giác.
Có điều cái thứ Ma Vương Chi Giác này từ đầu tới cuối cũng chỉ có thể sử dụng hai lần.
Sau hai lần, Ma Vương Chi Giác trong tay Thạch Phong cũng bắt đầu dần dần tiêu tán, hóa thành đá dăm biến mất trong ánh mắt mọi người.
- Chết ! Hắn phải chết ! Ta muốn khiến hắn biến mất khỏi Thần Vực.
Lúc này hai mắt Nhất Tiêu Độc Táng đã là một mảng màu đỏ, vô cùng tức giận đối với Thạch Phong đang bồng bềnh trong không trung, nếu Thạch Phong đứng trước mắt hắn, hắn tuyệt đối sẽ ăn sống nuốt tươi, ngay cả xương cốt cũng không nhả.
Vốn Thiên Táng Công Hội bọn họ còn có thể dựa vào ma pháp trận phòng ngự của phủ thành chủ để ngăn cản các thế lực siêu cấp để ngăn cản, nhưng hiện tại ma pháp trận phòng ngự đã vỡ vụn, điều này cũng đại biểu cho tấm chắn cuối cùng thủ hộ Cổ Nham Thành cũng triệt để biến mất.
Ngay khi Nhất Tiêu Độc Táng vừa hạ mệnh lệnh xong, đám người Vụ Hà liên thủ với NPC điên cuồng công kích Thạch Phong trong không trung.
Tuy bọn họ biết, làm như vậy chỉ là phí công mà thôi.
Cho dù kích sát được Thạch Phong, hai tấm chắn phòng ngự ma pháp của Cổ Nham Thành đều không còn, nhưng trong thời gian căn bản là không thể khôi phục.
Đối mặt với bao vây và công kích từ bốn phương tám hướng, Thạch Phong cũng không nhanh không chậm từ trong ba lô lấy ra một tấm quyển trục ma pháp phòng ngự bậc ba khác, trực tiếp sử dụng, cản tất cả công kích lại.
- Đáng chết! Thiên Táng Công Hội chúng ta rốt cuộc có thù hận gì với hắn? Hắn rốt cuộc là ai?
- Điều tra! Bất kể dùng thủ đoạn gì, nhất định phải tra ra người này là ai.
Người của Thiên Táng nhìn Thạch Phong vẫn hoàn toàn bất vi sở động, ai nấy đều tràn ngập tò mò, hơn nữa không chỉ là người của Thiên Táng cảm thấy tò mò, thành viên của các thế lực lớn quan chiến ở xa xa cũng lòng đầy rung động.
Cổ Nham Thành chính là thành thị người chơi mà ngay cả công hội siêu cấp cũng không làm gì được, nhưng hiện tại không ngờ lại có người có thể đơn thương độc mã giết vào Cổ Nham Thành, liên tục phá hủy hai ma pháp trận phòng ngự, loại hành động vĩ đại này thực sự khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng, nhưng sự thật lại xảy ra trước mắt, khiến bọn họ không thể không tin.
Có điều ngay khi mọi người vẫn đang cảm thấy tò mò với thân phận của Thạch Phong, Thạch Phong không ngờ lại chủ động thu hồi áo choàng đen, lộ ra bộ dạng của Hắc Viêm, hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người.
- Thiên Táng! Không phải các ngươi muốn đánh một trận à? Hiện tại ta tới rồi đây.
Thạch Phong đứng trong không trung, nhìn người của Thiên Táng ở phía dưới, nhẹ giọng nói.
Tuy Thanh âm của Thạch Phong không lớn, nhưng toàn bộ Cổ Nham Thành đều bởi vì Thạch Phong lộ ra thân phận mà biến thành một mảng tĩnh mịch.
- Đùa à! Kiếm Vương Hắc Viêm.
- Không thể nào, Hắc Viêm không ngờ tới Cổ Nham Thành, hơn nữa còn hủy diệt hai ma pháp trận phòng ngự của Cổ Nham Thành?
- Mẹ kiếp! Đây là tiết tấu muốn một mình chiến một thành à?
- Trâu! Quá trâu.
Người chơi Trong Cổ Nham Thành nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Thạch Phong, trừ khiếp sợ ra thì vẫn là khiếp sợ, hoàn toàn không ngờ Hắc Viêm của Linh Dực Công Hội lại muốn làm như vậy, đường đường là một hội trưởng, không ngờ lại giết tới đại bản doanh của phe đối địch, nói ra sợ rằng cũng không có ai tin.
- Hắc Viêm? Hắn không ngờ là Hắc Viêm, sao có thể như vậy được.
Nhất Tiêu Độc Táng nhìn Thạch Phong trong không trung, không khỏi sửng sốt, toàn bộ đại não đều giống như chết máy.
Khi hắn phái ra đại quân tà ma đi đối phó Linh Dực Công Hội, cũng từng nghĩ Linh Dực Công Hội khẳng định sẽ không dễ dàng từ bỏ, tuyệt đối sẽ làm một số hành động phản kích, nhưng một hội trưởng trực tiếp giết vào trận địa địch như vậy, thật sự khiến đại não của hắn có chút không đủ dùng.
- Tiêu diệt hắn! Bên chúng ta nhiều người, quyết không thể để Hắc Viêm tiến vào phủ thành chủ.
Vụ Hà đang chỉ huy ở bên ngoài hít một hơi thật sâu, vội vàng phân phó.
Mà mọi người cũng có phản ứng, nhao nhao phát động thế công.
Hiện tại ma pháp trận phòng ngự của phủ thành chủ đã không còn, nếu có người chơi xông vào phủ thành chủ hủy Thành Chủ Thạch Bi, có được Thành Chủ Lệnh, đối với Thiên Táng Công Hội mà nói, hậu quả thực sự là không thể lường được.
Đối diện với công kích của người chơi và NPC, Thạch Phong hoàn toàn bồng bềnh trong không trung căn bản là không thể né tránh.
Có điều Thạch Phong không định xông vào phủ thành chủ, chỉ không nhanh không chậm gạt tay một cái trong không trung, lập tức trong không trung xuất hiện một đường rạn không gian, trực tiếp chặn công kích đến từ phía trước cho Thạch Phong.
Mà Thạch Phong cũng từ trong ánh mắt của người ở Cổ Nham Thành, trực tiếp chui vào đường rạn không gian, biến mất trong mắt tất cả mọi người.
Trên không Phủ thành chủ theo Thạch Phong biến mất, tất cả công kích toàn bộ đều thất bại, chỉ còn lại mọi người ở trên đường lẳng lặng nhìn tất cả, giống như Thạch Phong trước giờ chưa từng xuất hiện vậy.
- Biến mất rồi à?
- Đây truyền tống rời khỏi à!
- Mạnh quá!
- Đây là Kiếm Vương Hắc Viêm sao?
Mọi người đang Vây xem nhìn khe nứt không gian dần dần khép lại, không khỏi trố mắt cứng họng.
Rung động Thạch Phong mang tới cho họ thật sự là quá lớn.
Lẻ loi một mình tới Cổ Nham Thành, đại bản doanh của Thiên Táng Công Hội, liên tiếp hủy diệt hai ma pháp trận phòng ngự của Cổ Nham Thành thì không nói, lại dưới sự bao vây trùng trùng của rất nhiều NPC và thành viên Thiên Táng Công Hội ở Cổ Nham Thành, trực tiếp bình yên rời khỏi, mà Thiên Táng Công Hội lại một chút biện pháp cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả phát sinh...