- Linh Dực này muốn làm gì vậy?
Mọi người cảm thấy rất khó hiểu với hành vi của Linh Dực.
Địa thế trong hẻm núi u ám này rất phức tạp, đường có thể lựa chọn dọc theo hẻm núi đi thông tới trên núi nhìn thì rất nhiều, kỳ thật con đường thực sự có thể lựa chọn lại chỉ có mấy cái mà thôi, chỉ cần sai một chút, bỏ lỡ thời cơ, đều có thể lâm vào tuyệt cảnh, cuối cùng bị đào thải cũng không kỳ quái.
Tuy nói trong thần tích viễn cổ, người chơi tử vong không trực tiếp giảm một cấp, nhưng tử vong một lần cũng sẽ tổn thất 20% điểm kinh nghiệm, nếu chết nhiều thì vẫn rất khủng bố.
Biện pháp thực sự an toàn để lên núi, đó chính là đi theo đội ngũ sớm đã thuộc đường như bọn họ.
Đương nhiên muốn đi theo cũng không phải chuyện dễ dàng, đường có lẽ giống nhau, nhưng nếu thời cơ không đúng, cũng vẫn rất nguy hiểm, lại phải xem trình độ của người dẫn đội, ví dụ như hai thế lực siêu cấp lần đầu tiên đến đây thì không có bất kỳ vấn đề gì, nắm bắt rất chính xác đúng chỗ, đoàn mạo hiểm liên thủ khác thì lại kém xa, cho nên mới làm mất không ít người.
Nhưng Linh Dực Công Hội ngay cả chút đạo lý cơ bản này cũng không hiểu, không ngờ trực tiếp một đường nghênh ngang đi lên đỉnh núi, quả thực chính là tìm chết.
Chỉ thấy bốn người Khả Nhạc, Ban Cưu, Diệp Vô Miên, Tử Yên Lưu Vân đi trước làm gương, trực tiếp nhanh chóng xông vào trên đường đá vụn có rất nhiều u linh du đãng, mà mười lăm MT Ma Quang Đoàn thì đi theo phía sau bảo hộ đoàn đội, về phần Chinh Phục Giả Đoàn thì hai bên toàn bộ quân đoàn ngàn người, đi tới rất gọn gàng ngăn nắp.
U Linh Kỵ Sĩ, sinh vật vong linh, đầu lĩnh, cấp bậc 50, điểm sinh mệnh 600 vạn.
Linh Cuồng Bạo Giả, sinh vật vong linh, lĩnh chủ, cấp bậc 52, điểm sinh mệnh 1700 vạn.
U Linh Tướng Quân, sinh vật vong linh, đại lĩnh chủ cao cấp, cấp bậc 55, điểm sinh mệnh 8500 vạn.
Theo ba người Khả Nhạc nhảy vào trong khe núi, U Linh Kỵ Sĩ và U Linh Cuồng Bạo Giả đang du đãng rất nhanh cũng phát hiện ra ba người, ai nấy đều giống như ngửi được mỹ thực, chen chúc lao tới ba người.
- Tự tìm chết à?
- Bọn họ không phải thực sự coi nơi này như chỗ quét tiểu quái ở bên ngoài chứ?
Mọi người nhìn U Linh Kỵ Sĩ và U Linh Cuồng Bạo Giả càng tụ càng nhiều về phía ba người Khả Nhạc, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Phải biết rằng nơi này chính là thần tích viễn cổ, quái vật ở đây là vô cùng vô tận, cho dù kích sát được kích sát, điểm kinh nghiệm và vật phẩm rơi ra đạt được cũng ít hơn ngoại giới rất nhiều, căn bản là không đáng, có điều những U Linh Kỵ Sĩ và U Linh Cuồng Bạo Giả cho dù tụ tập rất nhiều, đối với các thế lực lớn ở đây mà nói cũng không tính là gì.
Chỗ thực sự đáng sợ ở nơi này là công kích của trọng nỗ hai bên hẻm núi, những trọng nỗ này đều có uy lực bậc hai đỉnh phong, cho dù là MT cấp 50 sử dụng thuẫn bài ngăn cản, một kích hạ xuống cũng phải lui liền bước, tổn thất ba bốn ngàn điểm sinh mệnh, nếu như bị đánh trúng trực tiếp, cũng chính là hai ba kích là xong đời.
Mà trọng nỗ ở hai bên hẻm núi đều là trọng nỗ cung, số lượng lại nhiều, hơi vô ý chút sẽ bị trực tiếp bắn trúng.
Cho nên lựa chọn lộ tuyến rất quan trọng, lộ tuyến tốt không chỉ có thể giảm bớt số lượng công kích của cung nỏ, đồng thời khả năng gặp phải U Linh Tướng Quân của sẽ thấp đi một chút.
Trong giây lát có hơn bốn năm trăm U Linh Kỵ Sĩ và mấy chục U Linh Cuồng Bạo Giả vây về phía ba người Khả Nhạc, hơn nữa trọng nỗ ở hai bên hẻm núi cũng nhắm rất chuẩn, trực tiếp bay về phía ba người Khả Nhạc.
Trên mặt đất toàn là quái vật, trong không trung là mũi tên bay nhanh đến, chỉ là nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy da đầu ngứa ran, không biết nên làm gì.
Có điều ba người Khả Nhạc lại hoàn toàn không bận tâm tới điều này, vẫn không ngừng lao về phía trước, mặc kệ quái vật xung quanh tụ tập tới càng lúc càng nhiều, mũi tên công kích tới cũng càng lúc càng dày đặc, thậm chí ngay cả U Linh Tướng Quân cũng bị động tĩnh này hấp dẫn.
- Tốt! Tất cả mọi người xông lên! Đuổi theo bọn Khả Nhạc.
Thạch Phong nhìn một lượng lớn quái vật đã vây về phía ba người Khả Nhạc, không khỏi mỉm cười.
Đối với chuyện thần tích viễn cổ, trong Thần Vực có thể nói là không ai quen thuộc hơn hắn.
Hắn biết rất rõ thần tích viễn cổ chính là sinh tồn, tuy thần tích viễn cổ này là lần đầu tiên hắn đến, nhưng mỗi thần tích viễn cổ trong Thần Vực kỳ thật đều không khác gì nhau, thời gian kéo dài ở một tầng càng lâu, đối với đoàn đội lại càng bất lợi.
Giống như các thế lực siêu cấp lên núi, cho dù sớm đã quen thuộc với các loại lộ tuyến, có thể bớt đi rất nhiều công kích, nhưng tổn thất thì vẫn tồn tại, thành viên đoàn đội vẫn không ngừng giảm bớt, hơn nữa theo càng tiếp cận trên núi, tổn thất này cũng sẽ càng lớn, về phần người chơi phục sinh, chỉ xuất hiện ở điểm khởi đầu, căn bản không thể đi theo đại bộ đội, mà đoàn đội ở trên đường dừng lại phục sinh người chơi, sẽ chỉ tạo thành tử vong cho nhiều thành viên hơn, tất nhiên không thể làm như vậy.
Cứ như vậy thành viên tử vong ở trên đường sẽ bị đào thải.
Mà đối với tình huống như vậy, biện pháp tốt nhất chính là sai người làm mồi dụ, người khác thì đuổi theo, như vậy sẽ giảm bớt công kích trên diện rộng, so với lựa chọn lộ tuyến an toàn thì dễ hơn nhiều.
Vấn đề duy nhất chính là người chơi mồi phải đủ mạnh, đồng thời vấn đề cự ly giữa đại bộ đội và mồi, quá gần sẽ bị nhằm vào, quá xa thì lại không có hiệu quả.
Có điều loại chuyện này đã không phải lần đầu tiên Thạch Phong làm, nắm bắt đối với cự ly là vô cùng chính xác.