Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 257 - Chương 257: Thế Thân Hoàn Mỹ

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 257: Thế thân hoàn mỹ

Tâm tình kích động, thiếu chút nữa khiến Thư Sinh Đàm Tiếu hét lớn một tiếng.

- Sướng quá.

Có điều Thư Sinh Đàm Tiếu vẫn áp chế được, công phu ngoài mặt vẫn phải làm.

Hiện tại có vốn lưu động như vậy, đủ để khiến Hoàng Hôn Hồi Hưởng phát triển tốt hơn nhanh hơn, hắn có công lao này, không biết hội trưởng sẽ thưởng thế nào.

Mà lúc này Thạch Phong cũng rất sướng, nhìn thấy nhiều tài luyện rèn như vậy mà chỉ tốn 10 kim tệ, không có gì thích hơn được.

Chỉ cần hắn về Bạch Hà Thành bán lại, chỉ là hai ngàn bộ Kiên Cố Thạch có thể bán ra 200 kim tệ, làm thành Ma Đao Thạch, vậy chính là 800 kim tệ, nếu làm thành Ma Đao Thạch cao cấp, vậy chính là 2000 kim tệ.

Tuy không thể chuyển hóa 100% thành Ma Đao Thạch bình thường và Ma Đao Thạch cao cấp, nhưng bỏ phí tổn kiếm một ngàn kim tệ không phải là vấn đề lớn.

Hơn nữa đây mới là hai ngàn bộ, nếu đổi thành năm vạn bộ, như vậy nhiệm vụ ba vạn kim tệ sẽ có thể được giải quyết rất nhanh.

- Duy Ngã hội trưởng, xin chờ một chút, ta lại đi lấy thêm.

Thư Sinh Đàm Tiếu cầm tiền, cảm thấy rất thỏa mãn, hiện tại hắn có thể dùng chỗ tiền này đi mua nhiều Kiên Cố Thạch hơn.

- Được, vậy chúng ta gặp lại ở ngân hàng đi.

Nhìn thấy nụ cười thỏa mãn của Thư Sinh Đàm Tiếu, Thạch Phong cũng không khỏi mỉm cười.

Ngân hàng của Hắc Dực Thành không thể lấy đồ từ ngân hàng cá nhân, có điều có thể gửi đồ, hiện tại ba lô của Thạch Phong đã đầy, đợi lát nữa tới hội đấu giá của Hắc Dực Thành mua đồ cũng không tiện, cho nên hắn mới chuẩn bị đi cất đồ trước.

Về phần tài luyện rèn về sau, Thạch Phong đã không có hy vọng, bởi vì hắn đã có thể đoán được kết quả.

Cũng không biết Thư Sinh Đàm Tiếu nhìn thấy NPC bán tài luyện rèn biến mất, hơn nữa tương lai cũng sẽ không có NPC bán tài liệu, không biết sẽ lộ ra thần sắc gì.

Rất nhanh Thư Sinh Đàm Tiếu liền chạy đi.

- Người đâu rồi?

Thư Sinh Đàm Tiếu nhìn trong ngõ trống không, trừ người chơi cá biệt ra, NPC lúc trước đã không thấy đâu.

- Ngươi là nói NPC bán tài luyện rèn đó à, ngươi đã tới chậm rồi, tài luyện rèn của NPC đó đã bán hết rồi, nghe nói ngày mai mới bán tiếp.

- Các ngươi đúng là ngây thơ, lấy đâu ra nhiều chuyện tốt như vậy, mỗi ngày bán những tài liệu này, ta đoán đây là nhiệm vụ kích phát, cũng chỉ có lần này thôi, sau này chắc không có nữa, bằng không mỗi ngày bán ra Kiên Cố Thạch với số lượng lớn như vậy, chẳng phải là sẽ phá đi sự cân bằng, Chủ Thần Hệ Thống chắc sẽ không phạm sai lầm như vậy.

Hai người qua đường hảo tâm đột nhiên nói về chuyện này.

- Tại sao lại như vậy?

Nghe thấy hai người hảo tâm trả lời, sắc mặt Thư Sinh Đàm Tiếu đột nhiên biến thành màu gan lợn, không biết dùng từ gì để hình dung tâm tình lúc này.

- Trời ơi, ta rốt cuộc đã làm gì vậy?

Bất kể là số lượng bán ra mỗi ngày hay là sau này không bán ra nữa, đối với Thư Sinh Đàm Tiếu mà nói thì không khác gì nhau, bởi vì hắn không thể trong mười ngày gom đủ bốn vạn tám ngàn bộ Kiên Cố Thạch còn lại.

Nếu không thể gom đủ chính là làm trái hợp đồng, phải trả năm ngàn kim tệ hoặc là năm ngàn vạn điểm tín dụng, cái giá nặng nề như vậy, lập tức sẽ khiến Thư Sinh Đàm Tiếu từ thiên đường rơi xuống địa ngục, hơn nữa còn là A Tị Địa Ngục tầng thứ mười tám khủng bố nhất.

Nếu hắn sớm biết như vậy, tuyệt đối sẽ không bán đi những tài liệu đó với giá rẻ thế, kết quả là mới lấy được 10 kim tệ, hơn nữa hắn còn tự tìm chết, sao lại muốn ký hợp đồng năm vạn bộ với Duy Ngã Độc Cuồng, giờ phải làm sao đây?

- Không được, ta phải lập tức đi tìm Duy Ngã Độc Cuồng, nghĩ biện pháp khiến hợp đồng này thành vô giá trị.

Thư Sinh Đàm Tiếu nói như thế nào cũng là lão thủ thương trường, biết hiện tại nên làm gì, cho nên vội vàng chạy tới ngân hàng của Hắc Dực Thành.

Nếu chỉ tổn thất lô tài luyện rèn này, đối với Hoàng Hôn Hồi Hưởng thì vẫn có thể thừa nhận được, sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển của công hội, nói như thế nào cũng có 10 kim tệ vào tài khoản, nhưng bốn vạn tám ngàn bộ Kiên Cố Thạch còn lại sẽ lấy mạng của Hoàng Hôn Hồi Hưởng, nếu hắn muốn lấy mạng của Hoàng Hôn Hồi Hưởng, như vậy hội trưởng cũng sẽ lấy mạng hắn.

Lúc này Thạch Phong vừa cất toàn bộ tài liệu vào ngân hàng, chỉ thấy Thư Sinh Đàm Tiếu vô cùng lúng túng chạy tới, tuy hắn đã rất muốn giả vờ trấn tĩnh một chút, có điều áp lực và sợ hãi cực lớn, cho dù muốn trấn định cũng không trấn định được.

- Thư sinh huynh đến nhanh thế, vận chuyển đá qua lại đúng là vất vả, không biết lần này ngươi mang theo bao nhiêu?

Thạch Phong không nhanh không chậm trêu đùa.

- Duy Ngã hội trưởng các hạ, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện.

Sinh Đàm Tiếu đã không còn tự tin, nói chuyện cũng bắt đầu mang theo kính ngữ, có điều hắn không thể không làm như vậy, bởi vì sinh tử của hắn nằm hết trong tay Thạch Phong.

- Chúng ta đã là bạn làm ăn, có chuyện gì thì cứ nói đi.

Thạch Phong gật đầu nói.

- Duy Ngã hội trưởng các hạ nói không sai, Hoàng Hôn Hồi Hưởng chúng ta trước nay đều làm tiểu nhân trước làm quân tử sau, chúng ta đã là bạn làm ăn, tất nhiên nên suy nghĩ cho đồng bạn một chút, chúng ta một lần lấy ra năm vạn bộ Kiên Cố Thạch, ta nghĩ Duy Ngã hội trưởng các hạ cũng không lấy ra được nhiều kim tệ như vậy ngay, chỉ sợ cho dù là mười ngày cũng không làm được, cho nên chúng ta trải qua suy nghĩ cẩn thận, quyết định sửa lại hợp đồng một chút, mở rộng điều kiện hơn. Duy Ngã hội trưởng thấy thế nào?

Thư Sinh Đàm Tiếu chậm rãi giải thích, hơn nữa nói rất có đạo lý.

Nếu không phải Thạch Phong sớm đã biết Thư Sinh Đàm Tiếu muốn bội ước, hắn cũng sẽ cảm động muốn khóc.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0