Nhưng giá quy định của đôi chủy thủ này cũng khiến các người chơi lực bất tòng tâm.
5 kim tệ, đây còn chỉ là giá quy định, hơn nữa mỗi lần tăng giá cũng không thể ít hơn 10 ngân tệ, nếu thật sự cạnh tranh, giá này còn đề thăng không ít, chẳng khác nào nói một công hội lớn mua được đôi chủy thủ này, sẽ không có sức cạnh tranh đối với vật phẩm tiếp theo.
Nếu không có nhu cầu đặc thù, bình thường là sẽ không một hơi mua cả đôi chủy thủ này.
- Cũng không tệ lắm, đích xác là vũ khí cực phẩm của Thích Khách cấp 15, vừa hay mua tặng cho Hỏa Vũ.
Thạch Phong nhìn thuộc tính một chút, rất hài lòng nói.
- Quá tuyệt vời, trời không phụ ta, đây chính là băng hỏa cửu trọng thiên mà là Thích Khách một mực theo đuổi, nếu hiến cho hội trưởng, hội trưởng nhất định sẽ rất cao hứng, nói không chừng có thể quyết định lại sự trừng phạt đối với ta.
Thư Sinh Đàm Tiếu ngồi ở hàng đầu của hội đấu giá nhìn Hàn Băng Chi Thứ và Liệt Diễm Chủy Thủ, trong đôi mắt đã híp lại thành một khe hở lóe lên huyết mang đỏ rực, nếu đây không phải hội đấu giá, bên cạnh còn có vệ binh cấp 200, sợ rằng hắn đã xông lên cướp rồi.
Sau khi Phách Mại Sư tuyên cáo bắt đầu cạnh tranh, toàn bộ hội trường đều phát nổ.
- Ta ra giá 5 kim tệ.
- 5 kim 50 ngân.
- 6 kim tệ.
...
Bắt đầu tranh mua chưa đến một phút đồng hồ, giá của đôi chủy thủ này đã đạt tới 7 kim 20 ngân, tuyệt đại đa số công hội nhìn thấy giá này đều từ bỏ.
- Ha ha ha, cho các ngươi tranh, tưởng rằng có thể tranh với ta à.
Lúc này Thư Sinh Đàm Tiếu tự tin mười phần, căn bản không sợ có người có thể ra giá hơn hắn, hơn nữa hội đấu giá mới bắt đầu, phía sau còn xuất hiện gì, không ai có thể bảo đảm, khẳng định sẽ có giữ lại, căn bản không sợ có người dám cướp với hắn.
Thấy không ai cạnh tranh, Thạch Phong mới mở miệng nói:
- 10 kim tệ.
Lập tức toàn trường trở nên yên tĩnh, tuy đôi chủy thủ này là vũ khí cực phẩm của Thích Khách, nhưng giá này quá cao, không phải nói đôi chủy thủ này không đáng giá đó, mà là hiện tại không có bao nhiêu người có thể thừa nhận được, trên người cũng không có nhiều kim tệ như vậy, nếu đổi lại là điểm tín dụng, cho dù năm mươi vạn điểm tín dụng cũng sẽ có rất nhiều người tranh mua.
- Hắc Viêm, đáng giận, không ngờ là hắn cướp với ta, sao hắn lại có nhiều tiền như vậy.
Thư Sinh Đàm Tiếu sắp điên rồi, nếu hắn giá cao hơn, chính là vật phẩm còn lại sẽ không còn liên quan gì tới hắn, nhưng không mua, tương lai của hắn sẽ rất đáng lo.
Cuối cùng Thư Sinh Đàm Tiếu vẫn hét lớn một tiếng:
- 10 kim 20 ngân.
Thạch Phong chỉ cười, thuận miệng nói:
- 12 kim.
- 12 kim 10 ngân.
Thư Sinh Đàm Tiếu ôm ngực, hộc máu quát, lúc này hắn hận không thể ăn Thạch Phong, khiến hắn phải tốn nhiều tiền như vậy.
- Thật đáng ghét, 20 kim.
Thạch Phong không muốn lãng phí thời gian với Thư Sinh Đàm Tiếu, trực tiếp đề thăng giá tới lên cao, chút tiền ấy hắn căn bản không bận tâm, bởi vì hôm nay hắn đã kiếm một khoản lớn từ chỗ Hoàng Hôn Hồi Hưởng.
- Hắc Viêm.
Thư Sinh Đàm Tiếu nhìn về phía Thạch Phong, trong ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, cả người hắn chỉ có 18 kim tệ, căn bản không thể cạnh tranh, hắn thực sự không ngờ, cuối cùng lại là Hắc Viêm mà hắn một mực xem thường lại cho hắn một kích, đánh hắn vào vực sâu tuyệt vọng.
Có điều Thạch Phong căn bản không quan tâm tới hắn, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, toàn bộ tầm mắt đều chuyển dời đến vật phẩm đấu giá tiếp theo.
Luyện Ngục Chi Ảnh!
Đây cũng là một trong ba kiện trân phẩm của hội đấu giá lần này.
Giá 20 kim tệ khiến tất cả người chơi ở đây đều cả kinh.
Người chơi có thể đến hội đấu giá Hắc Dực đều không đơn giản, nhưng vẫn không thể chấp nhận được cái giá này.
Bởi vì tuy người chơi ở đây có công hội cung cấp không ít tài phú, nhưng cũng chỉ hơn mười kim tệ, công hội cực kỳ có tiền cũng mới có được hơn hai mươi kim tệ, không đến nỗi vì hai thanh chủy thủ mà hưng sư động chúng, cho dù hai thanh chủy thủ đó đều là vũ khí siêu cực phẩm cấp 15, có thể khiến một cao thủ Thích Khách trong nháy mắt nhảy lên thành Thích Khách đỉnh cấp, nhưng cũng không có trợ giúp thực chất gì đối với công hội.
Cho dù những người này mua được, cũng sẽ không đi tiêu phí 20 kim tệ để mua.
Sau khi gõ búa lần thứ ba tuyên bố nhận chủ, mọi người mới từ khiếp sợ biến thành cười nhạo.
- Tên gia hỏa này cũng quá ngốc rồi, vì hai thanh chủy thủ mà tiêu phí 20 kim tệ, không biết muốn lấy lòng ai, đã vậy còn nỡ bỏ ra được.
- Ha ha ha, bớt đi một người cạnh tranh.
- 20 kim tệ, đại thổ hào quá.
Sau đó Thạch Phong trả 20 kim tệ, lấy được hai thanh chủy thủ, bắt đầu đấu giá vật phẩm tiếp theo.
Luyện Ngục Chi Ảnh, kiếm một tay, cấp Ám Kim, (có thể thăng cấp hai lần), cấp bậc trang bị 20.
Công kích +273.
Lực lượng +30, nhanh nhẹn +25, sức chịu đựng +22, tốc độ tấn công +2.
20% xác suất tạo thành 3 lần thương tổn, 10% xác suất khiến thương tổn mà mục tiêu tạo thành giảm bớt 20%, kéo dài 30 giây, không thể chồng thêm.
Kỹ năng đi kèm Luyện Ngục Chi Lực, tốc độ tấn công đề thăng 100%, thương tổn đề thăng 30%, thời gian duy trì 15 giây, thời gian cooldown hai phút.
Ở Thần Vực vũ khí trang bị có thể chia làm hai loại, một loại là trang bị có thể thăng cấp, loại còn lại là trang bị không thể thăng cấp.
Tuyệt đại bộ phận vũ khí trang bị đều không thể thăng cấp, chỉ có một số rất ít vũ khí trang bị hiếm có mới có thể thăng cấp, bình thường mà nói vũ khí trang bị phẩm chất cấp Sử Thi cũng có thể theo cấp bậc của người chơi mà tự động đề thăng, có điều vũ khí trang bị cấp Sử Thi trở xuống là rất ít có năng lực như vậy.