- Hắc Viêm hội trưởng! Người quả thật lợi hại giống như lời đồn, nhưng muốn giữ chúng ta lại, sợ rằng thực lực của ngươi vẫn chưa đủ đâu.
Nói xong Cô Đăng Độc Chưởng lấy ra Cuồng Ma Dược Tề cao cấp, trực tiếp uống một hơi.
Mà năm người khác cũng vậy.
Trong tức khắc khí thế của sáu người bắt đầu tăng vọt, so với lúc trước thì hoàn toàn là một trời một vực, nếu nói lúc trước chỉ mạnh hơn đại lĩnh chủ cùng cấp bậc một chút, như vậy hiện tại là còn trên cả đại lĩnh chủ cao cấp cùng cấp bậc.
Lập tức sáu người phân tán mà chạy.
- Ta lại không cho rằng như vậy.
Thạch Phong cười khẽ, lập tức dùng ra Hắc ám chi lực, khiến thuộc tính của mình cũng tăng vọt, Thâm Uyên Giả trong tay cắm xuống đất.
Cấm Tuyệt Lĩnh Vực!
Thâm Uyên Trớ Chú.
Lập tức lấy Thạch Phong làm trung tâm, trong bán kính 30 mét xuất hiện từng đạo dao động đen xì, mà trong phạm vi 500*500 mét, kẻ địch hoàn toàn không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng ma pháp và đạo cụ nào.
Lập tức sáu người xoay người bỏ chạy trực tiếp bị trói lại thì không nói, thuộc tính trong nháy mắt cũng giảm xuống 20%, sáu người phản ứng cũng rất nhanh, ngay lập tức muốn phá giải loại kỹ năng hạn chế này.
Nhưng bất kể sáu người Cô Đăng Độc Chưởng sử dụng thế nào, kỹ năng cũng không thể khởi động, chỉ có thể bị trói chặt tại chỗ.
Khi sáu người đang giãy dụa, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay Thạch Phong cũng lại được giơ lên, nhẹ nhàng vẫy một cái về phía sáu người.
Thiên Nhận Lưu Quang.
Tức khắc quanh người Thạch Phong hình thành vô số kiếm quang, hóa thành một con sông dài trực tiếp cắn nuốt toàn bộ sáu người Cô Đăng Độc Chưởng.
Theo kiếm quang tiêu tán, thân ảnh của sáu người cũng triệt để biến mất trong kiếm quang, mà trên mặt đất trừ rơi ra bảy kiện vật phẩm thì không còn gì nữa.
Sáu người của Hắc Ám Liệp Thủ bị thuấn sát, khiến cho cả chiến trường đều đột nhiên biến thành yên tĩnh, thậm chí ngay cả các thành viên của Xích Giác Công Hội một đường chạy trốncũng không khỏi ngừng lại, nhìn chằm chằm nơi kiếm quang tiêu tán.
Ai nấy hoàn toàn không thể tin được vào hai mắt của mình.
Nếu là cao thủ bình thường trong nháy mắt bị diệt sát thì cũng thôi, nhưng sáu người này không phải là con chó con mèo gì cả, mà là đại cao thủ hàng thật giá thật.
Thực lực của mỗi người đều khiến công hội hắc ám của Ám Dạ Đế Quốc cảm thấy kinh hãi.
Nhưng hiện tại...
Thạch Phong giống như đang xua đuổi ruồi nhặng chạy trốn, chỉ vung ra một kiếm, lại khiến cho sáu người đều không thể làm ra phản kháng gì, trong nháy mắt đã chết trong vô số kiếm quang.
- Chết rồi à? Sao có thể như vậy được? Bọn họ chính là Hắc Ám Liệp Thủ đó.
Xích Quỷ sớm đã chạy đi xa nhìn đám người Cô Đăng Độc Chưởng đã biến mất, trực tiếp sững sờ.
Sự cường đại của Cô Đăng Độc Chưởng, hắn đã từng tự thể nghiệm.
Càng đừng nói mấy người Cô Đăng Độc Chưởng sau khi sử dụng biến thân, chiến lực không thấp hơn hơn hắn dùng ra kỹ năng bùng nổ là bao nhiêu, nhưng biến thân lại không có hạn chế thời gian, chỉ cần thời gian bùng nổ vừa hết, chính là tử kỳ của hắn.
Hơn nữa lúc trước nhìn thấy sáu người Cô Đăng Độc Chưởng lại uống vào dược tề kỳ quái, khiến khí thế phát ra tăng lên thêm một bước, không cần nói cũng biết thuộc tính lại có được tăng cường.
Nếu để hắn đối mặt với Cô Đăng Độc Chưởng như vậy, sợ rằng không cần mấy chiêu là sẽ bị tiêu diệt, nhưng sáu người Cô Đăng Độc Chưởng cường đại đến mức như vậy vẫn bị Thạch Phong tiêu diệt.
Nếu là trải qua một phen khổ chiến, hắn ít nhiều còn có thể chấp nhận.
Nhưng hiện tại đừng nói là khổ chiến, cảm giác mang tới cho người ta, chỉ là Thạch Phong hơi nghiêm túc một chút một chút, sáu người Cô Đăng Độc Chưởng đã hóa thành tro bụi.
Lúc này Xích Quỷ nhìn Thạch Phong lẳng lặng bước về phía sáu người Cô Đăng Độc Chưởng, toàn thân không khỏi run lên.
Quá đáng sợ.
Sợ hãi và may mắn đã chiếm trọn tất cả trong lòng hắn.
Quái vật chân chính, thực lực mạnh tới quả thực là sâu không thấy đáy, nếu không phải hắn tin rằng Thạch Phong đích xác là người chơi, thậm chí cũng sẽ hoài nghi đây là trò đùa Chủ Thần Hệ Thống giành cho những người chơi bọn họ.
May mà Xích Giác Công Hội bọn họ chưa phát sinh chém giết chân chính với Linh Dực Công Hội, bằng không cho dù Xích Giác Công Hội không toàn quân bị diệt, chỉ sợ cũng là tử thương thảm trọng.
Mà thành viên của các thế lực siêu cấp trong thần tích viễn cổ đều hít một hơi lạnh, mắt thiếu chút nữa thì lồi ra.
Sáu người Hắc Ám Liệp Thủ có uy thế có thể so với quái vật đại lĩnh chủ cao cấp cùng cấp bậc, chứng tỏ sáu người chắc là rất tiếp cận rồi, cộng thêm trình độ kỹ thuật của sáu người.
Trong gg thế lực siêu cấp ở đây, đúng là không có thế lực nào hiện tại có tự tin có thể giữ lại được sáu người này.
Không, nói một cách chính xác thì nói là muốn chống lại cũng không dễ dàng gì.
Nhưng Thạch Phong thì ngược lại, một phát tiêu diệt toàn bộ, hơn nữa chỉ dùng ra một chiêu mà thôi.
Điều này khiến sắc mặt của cao tầng các thế lực siêu cấp đều trầm xuống.
Thạch Phong đã có thể trực tiếp diệt sát sáu người Hắc Ám Liệp Thủ, như vậy muốn giết chết bọn họ hiện tại sợ rằng cũng không có vấn đề gì.
Ngôn ngoại chi ý chính là hiện tại chỉ cần Thạch Phong muốn, như vậy bọn họ sẽ không có gì bất ngờ đều phải chết trong tay Thạch Phong.
Loại chuyện sinh tử không do mình nắm giữ này, sao có thể không khiến bọn họ coi trọng.
- Hắc Viêm này.
Tuyền Tĩnh nhìn Thạch Phong nhặt vật phẩm rơi ra, không chỉ lắc đầu cười khổ,
- Vốn còn muốn thông qua hắn để thăm dò ra trình độ của sáu người, hiện tại không thử được trình độ của sáu người, ngược lại còn cho chúng ta một cảnh cáo rất lớn.