Sau khi hắn tới Hàn Phong Thành,đã nghe qua không ít chuyện có liên quan tới đoàn mạo hiểm Tu La.
Ngay cả hội trưởng và phó hội trưởng của Cái Thế Gia Tộc cũng phải kiêng kị không thôi.
Vốn hắn vẫn muốn đối chiến một trận.
Có điều biểu hiện của đoàn mạo hiểm Tu La trong đoạn thời gian này thật sự khiến hắn thất vọng, người chơi cao thủ của đoàn mạo hiểm Tu La là không ít, nhưng những người chơi cao thủ này theo hắn chỉ là mèo ba chân, không đáng nhắc tới.
Ngay cả cao thủ vốn xếp trong top 10 của Hàn Phong Thành, hắn cũng đều tiêu diệt mấy tên, những cao thủ xếp trong top 10 này cũng chỉ là mạnh hơn cao thủ bình thường khác một chút, hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc với hắn.
Đối với đoàn mạo hiểm Tu La này hắn cũng không để ở trong lòng, thậm chí đệ nhất cao thủ của Hàn Phong Thành, đối với hắn mà nói căn bản chính là chuyện cười.
Nhưng hiện tại đột nhiên xuất hiện một người, nói mình là Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La, hơn nữa người này chỉ dùng ra một chiêu từ xa xa, đã có thể đánh lui hắn.
Điều này khiến hắn làm sao mà tin được?
- Đoàn trưởng?
- Đúng là Đoàn trưởng rồi! Phó đoàn trưởng cũng ở đây.
Người của đoàn mạo hiểm Tu La nhìn thấy dung mạo của đám người Thạch Phong, đều không khỏi trở nên kích động, không ngờ đám người Thạch Phong đã thật sự trở lại, hơn nữa còn lợi hại như vậy, chỉ một kích mà thôi, đã đánh lui cao thủ như Huyền Thương.
- Hả? Hắn chính là Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La?
- Không phải nói Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La đã dẫn theo một đám cao thủ đi khai hoang rồi à?
- Nói khai hoang chính là gạt người thôi, chắc là vì Hắc Tạp Đế chúng ta tới Hàn Phong Thành, lấy cớ để tránh né.
- Lần này thì thú vị rồi! Đoàn mạo hiểm Tu La một mực cự tuyệt gia nhập Hắc Tạp Đế chúng ta, đang lo làm thế nào để tìm được Đoàn trưởng này, hiện tại hắn không ngờ dám tự mình chạy ra, xem một lúc nữa Huyền Thương lão đại sẽ thu thập hắn thế nào!
- Có điều nhìn bộ dạng của Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Tu La này hình như rất mạnh, không ngờ một chiêu lại có thể khiến cho Huyền Thương lão đại mất một phần ba điểm sinh mệnh.
- Đó chỉ là đánh lén, chắc là dùng quyển trục ma pháp lợi hại gì đó, đừng quên Huyền Thương lão đại chính là nghề nghiệp bậc hai, nếu nghiêm túc lên thì ở trong toàn bộ Hàn Phong Thành ai có thể là đối thủ?
...
Mọi người nhìn đám người Thạch Phong chậm rãi đi tới mà đều không khỏi nghị luận, đối với Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Tu La Thạch Phong này đều cảm thấy rất hiếu kỳ, nhưng phần lớn là vui sướng khi người khác gặp họa.
Hiện giờ đoàn mạo hiểm Tu La đã là mặt trời sắp lặn, hoàn toàn dựa vào Đoàn trưởng và rất nhiều cao thủ chưa trở về để chống đỡ, hiện tại Đoàn trưởng trở về, nếu như bị tiêu diệt, đoàn mạo hiểm Tu La sẽ lập tức sụp đổ, dẫu sao đây cũng là tất cả niềm tin của tất cả thành viên trong đoàn mạo hiểm Tu La.
Ngay khi người của Hắc Tạp Đế đang nhỏ giọng đàm luận, Huyền Thương cũng từ trong ba lô lấy ra một bình dược tề trị liệu cao cấp uống vào, điểm sinh mệnh đột nhiên khôi phục, sau đó bắt đầu không ngừng khôi phục.
Chỉ một lát, điểm sinh mệnh đã tổn thất của Huyền Thương cũng khôi phục toàn bộ.
- Thực sự không ngờ, lời đồn lại là sự thật, Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Tu La ngươi quả nhiên cũng khá đấy, chẳng trách lại được xưng là đệ nhất cao thủ của Hàn Phong Thành.
Huyền Thương bình phục lại rung động lúc trước, nhìn về phía Thạch Phong, chậm rãi nói,
- Ngươi đã có thực lực như vậy, đích xác có tư cách làm đối thủ của ta, đến đây đi, chúng ta đánh một trận, cho ta nhìn xem danh khí đệ nhất cao thủ Hàn Phong Thành của ngươi có phải là thật hay không?
Nói xong trong ánh mắt Huyền Thương dấy lên chiến ý ngút trời.
Từ giao thủ lúc trước, hắn đã biết lực lượng của Thạch Phong rất mạnh, nhưng chiến đấu của người chơi không phải là dựa vào thuộc tính lực lượng thì có thể quyết định.
- Muốn xem thực lực của Đoàn trưởng chúng ta á, chỉ sợ ngươi chưa có tư cách này đâu.
Mộc Tiêu Tiêu nhìn Huyền Thương, không khỏi bĩu môi,
- Ngươi muốn giao thủ với Đoàn trưởng, trước tiên phải qua được một cửa này của ta đã rồi tính.
Nói xong Mộc Tiêu Tiêu từng bước tiến về phía Huyền Thương.
- Mộc đội trưởng cẩn thận! Hắn là Huyền Thương của Hắc Tạp Đế, lúc trước mấy chục người bọn Bá Đao Trường Không đều bị một mình hắn tiêu diệt, không thể đối kháng một mình được.
Phong Nhiễm cả kinh, vội vàng nhắc nhở.
Đối với thực lực của Mộc Tiêu Tiêu, hắn biết rất rõ, bởi vì hắn vốn cũng là thành viên của đoàn mạo hiểm Lãng Tâm, sau đó theo đám người Mộc Tiêu Tiêu và Kinh Vô Mệnh cùng gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La.
Thực lực của Mộc Tiêu Tiêu rất mạnh thì không sai, nhưng so sánh với Bá Đao Trường Không của Bách Thế Hoàng Triều thì cũng chỉ là mạnh có hạn, mà lúc trước Huyền Thương chính là một mình một người trảm sát mấy chục cao thủ của Bách Thế Hoàng Triều, sau đó lại ở trước mắt bao người tiêu diệt Bá Đao Trường Không, phần thực lực này không phải là nói đùa.
Loại chiến tích này, cho dù là đệ nhất cao thủ Kinh Vô Mệnh của Hàn Phong Thành lúc trước cũng không có.
Hắn không cho rằng Mộc Tiêu Tiêu hiện tại có phần thắng, cũng chỉ có Đoàn trưởng Thạch Phong sợ rằng mới có thể đánh một trận.
Có điều nhắc nhở của Phong Nhiễm rõ ràng không có bất kỳ hiệu quả gì, Mộc Tiêu Tiêu vẫn từng bước tiến về phía Huyền Thương, giống như căn bản không nghe thấy lời khuyên giải của Phong Nhiễm.
Phong Nhiễm vẫn muốn ngăn cản, có điều bị Phó đoàn trưởng Cô Cửu Cực ngăn lại, mà người khác cũng hoàn toàn không có ý ngăn cản, toàn là thái độ xem kịch, giống như chuyện này không liên quan gì tới bọn họ.