Lúc này Thư Sinh Đàm Tiếu cười cười đi tới.
- Ngươi có điều kiện gì, nếu quá đáng, ta khuyên ngươi từ bỏ đi, bản thiết kế này ta sẽ không nhường ra đâu.
- Ta đương nhiên biết, điều kiện của ta rất đơn giản, sau khi có được bản thiết kế, chia cho ta Hồ Quang Chi Thuẫn nên có là được, ngoài ra ta muốn các ngươi thu thập Hắc Viêm đó, Hắc Viêm ở Tinh Nguyệt Vương Quốc, Hùng Bá Thiên Hạ các ngươi có không ít nhân thủ đều ở đó, thu thập một Hắc Viêm chắc không thành vấn đề chứ.
Trong lòng Thư Sinh Đàm Tiếu trừ hận Duy Ngã Độc Cuồng ra thì còn lại chính là Hắc Viêm, tuy hắn không biết, hai người này chính là một người.
- Được, ta đáp ứng ngươi, kỳ thật cho dù ngươi không nói, Hùng Bá Thiên Hạ chúng ta cũng sẽ thu thập hắn.
Bá Thiên Chiến Hùng mỉm cười.
Hai người rất nhanh liền đạt thành nhất trí, Thư Sinh Đàm Tiếu giao tất cả kim tệ cho Bá Thiên Chiến Hùng của Hùng Bá Thiên Hạ.
- 108 kim tệ.
Mắt thấy búa thứ hai gõ xuống, Bá Thiên Chiến Hùng vội vàng hô.
Thạch Phong nhìn Thư Sinh Đàm Tiếu và Bá Thiên Chiến Hùng đang cười lạnh, không khỏi lắc đầu, hờ hững nói:
- 115 kim tệ.
- 121 kim tệ, ta không tin áp vào toàn bộ lại không vượt qua được ngươi.
Tuy Bá Thiên Chiến Hùng không biết điểm mấu chốt của Thạch Phong, nhưng lần này Thạch Phong tăng giá ít hơn lúc trước nhiều, khẳng định là kim tiền không còn lại nhiều, một lần tăng 6 kim tệ, Thạch Phong khẳng định không lấy ra được nhiều tiền như vậy.
- Tiểu tử, muốn tranh với ta á, đợi qua một trăm năm nữa đi.
- Đây là điểm mấu chốt của ngươi sao?
Thạch Phong cười lạnh lùng.
- 135 kim tệ.
Một hơi đề thăng 14 kim tệ, cho dù kéo thêm một công hội nhị lưu tới cũng không đủ, mà muốn kéo một công hội nhất lưu vào, đây chính là chuyện rất khó làm được.
- 135 kim tệ! Sao có thể! Ta nhất định là đang nằm mơ, sao hắn lại có nhiều tiền như vậy, hắn chỉ là một người chơi tự do thôi mà.
Thư Sinh Đàm Tiếu nghe thấy cái giá này thì cũng ngây người.
Về phần Bá Thiên Chiến Hùng ở bên cạnh mặc dù điên cuồng liên hệ với công hội khác, tuy cũng có công hội nhất lưu nguyện ý hợp tác, nhưng điều kiện lại là bản thiết kế phải thuộc về bọn họ, điểm này Bá Thiên Chiến Hùng tất nhiên là không muốn, nhưng lại lôi kéo công hội tam lưu thì căn bản là không có bao nhiêu tiền, ngay cả tư cách ra giá cũng không có.
- 135 kim tệ lần đầu tiên.
- 135 kim tệ lần thứ hai.
...
Nghe Phách Mại Sư đã gõ hai búa, nhưng không có một công hội nào có thể lên tiếng báo được giá, đều ngơ ngác nhìn tất cả phát sinh, hữu tâm vô lực.
- 135 kim tệ lần thứ ba.
- Chúng ta chúc mừng Hắc Viêm tiên sinh có được bản thiết kế Hồ Quang Chi Thuẫn này.
Sau đó tiểu thư tiếp khách xinh đẹp cầm bản thiết kế đi tới trước người Thạch Phong, Thạch Phong trả 135 kim tệ, tiểu thư tiếp khách cũng giao bản thiết kế cho Thạch Phong.
Chính thức có được bản thiết kế của Hồ Quang Chi Thuẫn, Thạch Phong cũng muốn biết Hồ Quang Chi Thuẫn rốt cuộc là trông thế nào, thế là liền mở ra nhìn, khóe miệng lập tức hơi nhếch lên.
Bá Thiên Chiến Hùng và Thư Sinh Đàm Tiếu thấy Thạch Phong mỉm cười, biểu hiện biểu hiện oán giận, bởi vì bọn họ đã coi nụ cười của Thạch Phong là một loại giễu cợt và miệt thị, trong lòng rất khó chịu.
Tuy Thạch Phong cười không phải để giễu cợt bọn họ, chỉ đơn thuần là vui sướng.
Có điều Bá Thiên Chiến Hùng và Thư Sinh Đàm Tiếu so với lúc ban đầu mới gặp Thạch Phong, trong mắt đã có thêm mấy phần cảnh giác, không còn dám coi thường nữa.
Một lần có thể lấy ra nhiều kim tệ như vậy, nếu nói sau lưng Thạch Phong không có thế lực cường đại thì quỷ cũng không tin, chỉ không biết đây là dạng thế lực gì.
Lần này Bá Thiên Chiến Hùng không hoàn thành nhiệm vụ hội trưởng giao phó, sắc mặt rất không tốt, có điều đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
135 kim tệ, cho dù Hùng Bá Thiên Hạ bọn họ tập hợp kim tệ của tất cả mọi người lại cũng không đủ, không mua được cũng là rất bình thường.
So sánh với Bá Thiên Chiến Hùng, Thư Sinh Đàm Tiếu còn thảm hơn nhiều.
Đầu tiên là làm hỏng chuyện giao dịch, mà đến hội đấu giá, không ngờ ngay cả một thứ cũng không mua được, không biết sau khi trở về phải ăn nói thế nào với hội trưởng của Vinh Quang Hồi Hưởng.
Có điều Thạch Phong rất cảm kích Thư Sinh Đàm Tiếu, bởi vì may mà Thư Sinh Đàm Tiếu nổi lòng tham, để hắn có rất nhiều tài luyện rèn.
Sở dĩ Thạch Phong cười, là vì chế tác Hồ Quang Chi Thuẫn, tài liệu chủ yếu là quặng Bí Ngân và quặng vàng, quặng Bí Ngân thì Thạch Phong ít nhiều có thể lấy được tới tay, nhưng quặng vàng thì lại quá ít, toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc cũng không có bao nhiêu, càng đừng nói Bạch Hà Thành, nhưng Hoàng Hôn Hồi Hưởng lại cho hắn không ít, đủ để hắn làm ra rất nhiều Hồ Quang Chi Thuẫn, về phần một bộ phận tài liệu khác là Ma Linh Tinh mà BOSS của phó bản đoàn đội tất sẽ rơi ra, thứ này không tính là quá quý giá, chỉ là mỗi lần rơi ra ít, muốn chế tác rất nhiều Hồ Quang Chi Thuẫn là không dễ dàng.
Ngoài ra thuộc tính của Hồ Quang Chi Thuẫn vô cùng tốt, vượt qua sức tưởng tượng của Thạch Phong, hắn đã có thể tưởng tượng được bộ dạng rất được hoan nghênh của Hồ Quang Chi Thuẫn.
Hồ Quang Chi Thuẫn, thuẫn bài, cấp Tinh Kim, trang bị cấp 15, trang bị yêu cầu đạt tới 90 điểm lực lượng, phòng ngự 460, xác suất phòng ngự 37%, lực lượng +15, sức chịu đựng +25, né tránh +8, kỹ năng bị động kèm theo thứ nhất Sinh Mệnh Chi Âm, không nhận một lần thương tổn, có thể đạt được một tầng Sinh mệnh chi lực, khiến điểm sinh mệnh cao nhất đề thăng 3%, hiệu quả nhận trị liệu đề thăng 1%, thời gian duy trì một phút đồng hồ, cộng luân phiên tối đa 10 lần, kỹ năng bị động thứ hai Chiết Quang, mỗi 30 giây kích phát một lần, có thể miễn dịch một lần thương tổn.