- Thực lực của Hàn Phong Thành chỉ xếp thứ sáu? Nói đùa à, lúc trước Huyền Thương chính là dựa vào sức của một người tiêu diệt người chơi xếp trên Mộc Tiêu Tiêu, cho dù thực lực của Mộc Tiêu Tiêu tăng vọt trong thời gian ngắn như vậy, cũng không thể thoải mái kích sát Huyền Thương được.
Mọi người nhìn Mộc Tiêu Tiêu, ai nấy đều bắt đầu tra xét thân phận của Mộc Tiêu Tiêu, trong lòng không nén được tò mò.
Không tra không biết, vừa tra một cái liền sợ tới nhảy dựng.
Huyền Thương là Cuồng Chiến Sĩ, Mộc Tiêu Tiêu chỉ là Kiếm Sĩ.
Nếu Hai bên tiến hành đánh giáp lá cà, Kiếm Sĩ chú trọng tốc độ và lực lượng, gặp phải Chiến Sĩ cùng cấp bậc, đơn thuần luận lực lượng, Cuồng Chiến Sĩ tuyệt đối chiếm thượng phong, về phần đánh giáp lá cà, sức đối chiến chính diện của Cuồng Chiến Sĩ là cường đại hơn Kiếm Sĩ.
Mà Mộc Tiêu Tiêu chiến đấu với Huyền Thương, từ đầu tới cuối đều là Mộc Tiêu Tiêu áp chế Huyền Thương, chứng tỏ chất lượng trang bị của Mộc Tiêu Tiêu là mạnh hơn xa Huyền Thương.
Có điều khiến họ kinh ngạc hơn vẫn là tốc độ tiến bộ của Mộc Tiêu Tiêu.
Rõ ràng trước khi gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La, trình độ chiến đấu thể hiện ra không cao hơn bọn họ là mấy, nhưng hiện tại trình độ chiến đấu của Mộc Tiêu Tiêu,đã vượt xa bọn họ mấy trình độ, nhất là kỹ xảo chiến đấu Mộc Tiêu Tiêu dùng ra, quả thực thần kỳ giống như đang sử dụng kỹ năng ma pháp, bọn họ thực sự là chưa từng thấy.
Nếu nói lúc trước Mộc Tiêu Tiêu ẩn tàng thực lực, loại chuyện này có quỷ cũng không tin, dẫu sao trước khi gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La, Mộc Tiêu Tiêu đang một mực cạnh tranh với Kinh Vô Mệnh, muốn chiếm lấy bảo tọa số một, sao có thể giữ lại thực lực gì.
Cách giải thích duy nhất, đó chính là Mộc Tiêu Tiêu gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La, trong đoạn thời gian biến mất này, trong đoạn thời gian này điên cuồng đề thăng, bằng không căn bản không thể giải thích được.
Trong nhất thời, người chơi tự do quan chiến ở xa xa đều tràn ngập hứng thú với đoàn mạo hiểm Tu La, muốn gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La.
Bên kia trong đại quân Hắc Tạp Đế đã lâm vào yên lặng, mọi người nhìn chằm chằm Mộc Tiêu Tiêu.
- Hay cho một đoàn mạo hiểm Tu La, không ngờ dám giết người của Hắc Tạp Đế chúng ta, các ngươi là không muốn sống nữa rồi.
Phó chỉ huy Trầm Phù Nhất Thu đột nhiên đứng dậy, nhìn đám người Mộc Tiêu Tiêu, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh,
- Vừa hay hôm nay cho các ngươi biết một chút, ai mới là lão đại chân chính trong Hàn Phong Thành. Tất cả mọi người lên cho ta.
Sự tử vong của Huyền Thương đích xác khiến bọn họ rất kinh ngạc, không ngờ trong đoàn mạo hiểm Tu La còn có cao thủ như vậy.
Nếu đổi thành bình thường, bọn họ gặp phải cao thủ như Mộc Tiêu Tiêu thì cũng thôi, nhưng hiện tại bên bọn họ có ba ngàn đại quân, rất nhiều đều là người chơi cao thủ, cộng thêm Huyền Thương đã khiến công hội mất mặt, tất nhiên phải lập tức đòi lại.
- Hèn hạ.
Phong Nhiễm nhìn đại quân Hắc Tạp Đế lao thẳng tới, không khỏi da đầu ngứa ran.
Hoàn toàn không ngờ Hắc Tạp Đế lại giở trò này, không để ý tới lời hứa lúc trước, chỉ muốn bóp chết đoàn mạo hiểm Tu La bọn họ từ trong trứng nước.
Sáu mươi người đối phó ba ngàn người.
Con số này bất kể nhìn thế nào cũng đều là tuyệt vọng, càng đừng nói người bên Hắc Tạp Đế không phải tinh anh thì chính là cao thủ, bọn họ sợ rằng ngay cả hy vọng trốn thoát cũng không có.
- Đoàn trưởng, các ngươi đi trước, chúng ta đoạn hậu! Chỉ cần các ngươi không chết, cho dù Hắc Tạp Đế sau này muốn nhắm vào đoàn mạo hiểm Tu La, cũng không dễ dàng.
Phong Nhiễm vội vàng nói.
Bất kể là Đoàn trưởng Thạch Phong, hay là Mộc Tiêu Tiêu, hiện tại tuyệt đối là tinh thần tinh thần của đoàn mạo hiểm Tu La, nếu bị người của Hắc Tạp Đế tiêu diệt ở đây, danh khí của đoàn mạo hiểm Tu La khẳng định sẽ xuống dốc không phanh, muốn phát triển là rất khó khăn.
Có điều Phong Nhiễm vừa nói xong, một giây tiếp theo lại thấy Thạch Phong dẫn theo đám người Kinh Vô Mệnh từng bước tiến về phía người Hắc Tạp Đế đang xông tới.
- Đoàn trưởng, các ngươi muốn làm gì vậy?
Phong Nhiễm nhìn đám người Thạch Phong, kỳ quái hỏi.
- Cái này còn cần phải nói à, đương nhiên là muốn khởi công rồi.
Thạch Phong cười cười,
- Năm mươi người các ngươi kết thành trận hình phòng ngự, chú ý né tránh ma pháp quần công, đừng để bị đánh tới, việc còn lại cứ giao cho chúng ta là được.
- Đi lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể hoạt động thân thể một chút rồi.
Đám người Kinh Vô Mệnh cũng đều nhìn nhau cười, lập tức lao về phía đại quân Hắc Tạp Đế, giống như đại quân người chơi trước mắt, chỉ là một đống tiểu quái, căn bản không đáng nhắc tới.
Mà đám người Phong Nhiễm nhìn đám người Thạch Phong xông lên, đều không khỏi sững sờ.
Đây là tình huống gì?
Mười người muốn đối phó ba ngàn đại quân tinh anh?
Nhưng không chờ Phong Nhiễm từ khiếp sợ trong hồi thần lại, Thạch Phong lập tức dùng ra Liệt Diễm Lĩnh Vực, một cột lửa từ trong đám người Hắc Tạp Đế bắn ra, cho dù là người chơi tự do ở cách ngoài ngàn mét cũng đều.
Chỉ một chiêu mà thôi, cả mấy trăm người trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi, rơi ra vũ khí trang bị đầy đất.
Trên bình nguyên Băng thiên tuyết địa, theo cột lửa tiêu tán, mặt đất là một mảng cháy đen, nhiệt độ nóng rực, khiến người chơi cho dù ở cách hai mươi ba mươi mét cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Phạm vi 70*70 mét đều hóa thành địa ngục nham thạch nóng chảy.
Trên mặt đất trừ vũ khí trang bị rơi ra thì không còn lại gì.
- Ma pháp hủy diệt cỡ lớn?
Trầm Phù Nhất Thu nhìn địa ngục nham thạch nóng chảy, sắc mặt xanh mét.