Băng Tuyết Đại Liệt Cốc.
Sơn mạch kéo dài mấy trăm km, cản đường giữa thành thị và thành thị, càng vào sâu trong sơn mạch, quái vật bên trong lại càng cường đại, thậm chí ở bên trong còn có BOSS cường đại cấp hơn 100, căn bản không phải là khu vực người chơi hiện tại có thể tùy tiện xâm nhập.
Mà cách duy nhất có thể đi thông tới thành thị khác, chính là tiến vào di tích cổ xưa Băng Tuyết Phế Khư mở ra trang bị truyền tống, Ma Pháp Truyền Tống Trận cổ xưa đi thông tới bên kia của Băng Tuyết Đại Liệt Cốc.
Các đoàn mạo hiểm và công hội lớn để có thể tới khu vực khác trước một bước, đồng thời lấy được cống hiến của Hàn Phong Thành, lúc này đều phái ra đoàn đội tới Băng Tuyết Phế Khư triển khai công đánh điên cuồng.
Xung quanh Băng Tuyết Phế Khư nhiều năm bị Băng Viên chiếm lĩnh, Băng Viên không chỉ có động tác linh hoạt, đồng thời cũng biết vũ trang cho bản thân giống như nhân loại, chiến đấu giống như nhân loại, cộng thêm đã quen với hoàn cảnh rét lạnh, sức chiến đấu rất mạnh, hơn nữa Băng Viên yếu nhất cũng là quái đầu lĩnh cấp 55 trở lên, cấp lĩnh chủ thì không ít, đội trưởng tuần tra lại đạt tới cấp đại lĩnh chủ.
Bởi vì là sào huyệt của Băng Viên, số lượng Băng Viên vây quanh Băng Tuyết Phế Khư rất nhiều, hơn nữa càng tiếp cận Băng Tuyết Phế Khư, thực lực của Băng Viên lại càng cường đại, đoàn đội tinh anh bình thường cho dù là muốn tiếp cận Băng Tuyết Phế Khư cũng không làm được, càng đừng nói là khiêu chiến Băng Tuyết Phế Khư mà ngay cả Băng Viên cũng coi là cấm địa.
Mà ở nơi cách Băng Tuyết Phế Khư không xa, một đoàn trăm người đang cấp tốc tiếp cận Băng Tuyết Phế Khư, đối mặt với mấy chục con Băng Viên xông lên, trong đó chỉ là cấp đại lĩnh chủ đã có năm con, cấp lĩnh chủ hơn mười con, còn lại toàn là cấp đầu lĩnh, nhưng cho dù là vậy, đoàn trăm người này vẫn có thể thoải mái đi tới, khiến đoàn đội trăm người phía sau nhìn mà rất hâm mộ.
Có điều đoàn đội phía sau cũng chỉ có thể hâm mộ một chút, bởi vì đoàn đội này là đoàn chủ lực của Bách Thế Hoàng Triều ở Hàn Phong Thành, trên người mỗi người trong đoàn đều trang bị ít nhất là Huyền Thiết cấp 50 trở lên, hoặc là nói hơn phân nửa trang bị trên người đều là trang bị Bí Ngân cấp 50, thậm chí trên người mấy người dẫn đội còn trang bị mấy kiện trang bị Tinh Kim cấp 50.
Điều này đối với mấy kiện trên người ngay cả trang bị Bí Ngân cấp 50 cũng không có mấy kiện mà nói, đều là giấc mộng của bọn họ.
- Những Băng Viên này đúng là khó chơi, mỗi lần đến đều như vậy, vừa tiêu diệt một con, lại xông lên một con, nối liền không dứt, mỗi lần chỉ là tiến vào Băng Tuyết Phế Khư đã khiến cho thể lực và tinh thần lực tiêu hao không ít rồi.
Một Thuẫn Chiến Sĩ bậc hai cấp 53 tay cầm cự thuẫn màu xám ngăn cản ba con Băng Viên Đội Trưởng đại lĩnh chủ cấp 57, hơi bất đắc dĩ.
Tuy Thuẫn Chiến Sĩ nói như vậy, nhưng bộ pháp dưới chân không dừng lại, thủy chung kéo ba con Băng Viên Đội Trưởng, khiến ba con Băng Viên Đội Trưởng không thể phá tan phòng ngự, không tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với người chơi ở phía sau.
- Đã tới Cự ly rồi, bộ đội viễn trình chuẩn bị mở đường, người khác chuẩn bị gia tốc, lần này chúng ta cũng không thể lãng phí quá nhiều thể lực ở trước mặt Băng Viên Thủ Lĩnh, hôm nay chúng ta nhất định phải vượt qua tầng một dưới lòng đất.
Một vị Cuồng Chiến Sĩ bậc hai cấp 53 Một vị chiến đao bạc to lớn vừa đọ sức với một con Băng Viên Đội Trưởng cấp 57, vừa hô lớn, lực lượng cường đại cộng thêm kỹ năng bậc hai, khiến Băng Viên Đội Trưởng cấp đại lĩnh chủ phải liên tục lui về phía sau.
Loại lực lượng này khiến người chơi xung quanh đều kinh thán không thôi.
Mà Cuồng Chiến Sĩ bậc hai này chính là hội trưởng Bá Đao Trường Không của Bách Thế Hoàng Triều, cao thủ xếp trong top 10 của Hàn Phong Thành.
Cách Băng Tuyết Phế Khư còn không đến cự ly năm trăm mét, một con Băng Viên Thủ Lĩnh hình thể rõ ràng to gấp đôi Băng Viên khác, trên người mặc khôi giáp sơ sài, cầm hai thanh chiến đao phát ra tiếng rống giận dữ.
Băng Viên Thủ Lĩnh, sinh vật hình người, đại lĩnh chủ cao cấp, cấp 58, điểm sinh mệnh 6400 vạn.
Con Băng Viên Thủ Lĩnh này có thể nói là người trông cửa của Băng Tuyết Phế Khư, phàm là có người muốn tiếp cận Băng Tuyết Phế Khư, đều sẽ bị Băng Viên Thủ Lĩnh công kích một cách vô tình, vì thế không ít đoàn đội đều bị cản ở ngoài Băng Tuyết Phế Khư, đối với đoàn chủ lực của các công hội lớn mà nói, cũng cực kỳ không thích con Băng Viên Thủ Lĩnh này.
Ở phụ cận Băng Tuyết Phế Khư, bởi vì nguyên do của pháp trận thượng cổ, thể lực và tinh thần lực của người chơi sẽ không ngừng bị tiêu hao, nếu chiến đấu với Băng Viên Thủ Lĩnh, sẽ tiêu hao thể lực và tinh thần lực, sau đó muốn khiêu chiến Băng Tuyết Phế Khư sẽ trở nên rất phiền, cho nên đều sẽ nghĩ cách vòng qua Băng Viên Thủ Lĩnh, giảm bớt tiêu hao thể lực và tinh thần lực không cần thiết, chuyên tâm công đánh Băng Tuyết Phế Khư.
Chỉ thấy đoàn chủ lực của Bách Thế Hoàng Triều cách Băng Viên Thủ Lĩnh đã càng lúc càng gần,khi còn cách 100 mét, Băng Viên Thủ Lĩnh đột nhiên phát động thế công, trực tiếp dẫn theo chín con Băng Viên Hộ Vệ cấp đại lĩnh chủ lao về phía Bách Thế Hoàng Triều.
- Lưu Sa, ngươi trước tiên giữ chặt Băng Viên Thủ Lĩnh, MT khác giữ chặt Băng Viên Hộ Vệ, viễn trình toàn lực bắn Băng Viên Hộ Vệ cho ta, người khác thì toàn bộ xông vào.
Bá Đao Trường Không vội vàng hô.
Thuẫn Chiến Sĩ bậc hai cấp 53 Chưởng Thượng Lưu Sa hét lớn một tiếng, hai tay đột nhiên to ra một vòng, giơ thuẫn bài lên trực tiếp đâm về phía Băng Viên Thủ Lĩnh rồi chém tới chiến đao.