Hiện giờ đoàn mạo hiểm Tu La có thể nói là chủ nhân của Hàn Phong Thành, trong toàn bộ Hàn Phong Thành đã không có thế lực nào dám ở đối nghịch với đoàn mạo hiểm Tu La, trừ khi là không muốn lăn lộn ở Hàn Phong Thành nữa.
Chỉ thấy người của đoàn mạo hiểm Tu La dưới sự an bài của Thạch Phong, mở ra thông đạo truyền tống thông tới Băng Tuyết Phế Khư, lần lượt đi vào cửa truyền tống, biến mất trong tầm nhìn của mọi người.
- Đoàn mạo hiểm Tu La có nhiều người như vậy, không biết lần này là muốn đi đâu?
- Các ngươi không nhìn thấy bọn họ truyền tống tới Băng Tuyết Phế Khư à? Hơn nữa bên trong còn có người chơi sinh hoạt cấp bậc không cao, ta phỏng đoán chắc là chuẩn bị tới thành thị của khu vực khác để phát triển.
- Mẹ kiếp! Đoàn mạo hiểm Tu La quá trâu rồi, hiện tại đã tới thành thị khác phát triển, giờ công hội khác trong Hàn Phong Thành càng không thể cạnh tranh lại đoàn mạo hiểm Tu La.
- Ai nói không phải, nghe nói một số công hội nhỏ đã giải tán, ai nấy đều muốn gia nhập đoàn mạo hiểm Tu La.
- Hiện tại tiêu chuẩn nhận người của đoàn mạo hiểm Tu La khá cao, ta rõ ràng đã thông qua tầng thứ tư của tháp thí luyện, nhưng thực lực vẫn không đủ, hiện tại chỉ có thể chậm rãi đề thăng trong Liên minh mạo hiểm giả.
Ngay khi mọi người đàm luận về đoàn mạo hiểm Tu La đã biến mất, đám người Thạch Phong cũng lần lượt xuất hiện trong đại sảnh của Băng Tuyết Phế Khư, cho tới khi tất cả mọi người đã đến đông đủ, Thạch Phong cũng dùng ra Anh Hùng Chi Thược, để năm trăm người trực tiếp truyền tống tới một bên khác của Ma Pháp Truyền Tống Trận thượng cổ, mà người khác thì sử dụng giấy thông hành để truyền tống.
Cho tới khi mọi người lại mở mắt, đã tới một thần điện bỏ hoang không một bóng người, thậm chí còn có thể từ trên nóc nhà rách mướp nhìn thấy sơn mạch trắng ngần bên ngoài, chính là bên kia của Băng Tuyết Đại Liệt Cốc.
Hệ thống: Chúc mừng người chơi đi tới khu vực Băng Phong Chi Thành.
- Thế là tới rồi à?
Mọi người nghe thấy âm thanh nhắc nhở hệ thống, đều có một loại cảm giác không quá chân thật, giống như vẫn đang ở khu vực của Hàn Phong Thành vậy.
- Được rồi, tất cả mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta xuất phát tới Băng Phong Chi Thành.
Thạch Phong không có bất kỳ cảm giác gì đối với điều này, lập tức chỉ huy.
Tuy nơi này là khu vực khác, nhưng cũng ở Băng Tuyết Đại Liệt Cốc, nơi này là cấm địa sinh mệnh, không cần nói cũng biết quái vật xung quanh khẳng định là không ít.
Ngay khi Thạch Phong dẫn theo đoàn đội ra khỏi thần điện bỏ hoang chưa tới cự ly một ngàn mét, đột nhiên một đám người chơi tư rừng tuyết hai bên sơn cốc xông ra, lập tức chặn đường thì không nói, còn hình thành một vòng vây.
Những người này rất đông, ít nhất cũng ba vạn người, trên người đều đeo kí hiệu công hội của Hắc Tạp Đế, ánh mắt nhìn bọn họ đều mang theo cười lạnh và sát ý, rõ ràng là muốn gây bất lợi cho bọn họ.
Còn không chờ đám người Thạch Phong làm gì, lại thấy bầu trời đột nhiên trở nên tăm tối, từng đạo Hắc ám chi khí phun trào, trên người tất cả mọi người đều có thêm một tầng trạng thái, trong ba tiếng không thể sử dụng đạo cụ truyền tống và kỹ năng truyền tống.
- Quyển trục ma pháp bậc ba chiến tranh phong tỏa à?
Thạch Phong nhìn trạng thái trên người, không khỏi chau mày.
- Đoàn trưởng, giờ thì khó rồi, bọn họ rõ ràng đã sớm có chuẩn bị, chúng ta ngay cả sử dụng quyển trục thuấn di để rời khỏi cũng không làm được.
Nhạn Á nhìn thành viên Hắc Tạp Đế đầy núi, sắc mặt rất không tốt.
Nhân số của đối phương quá đông, hơn nữa trang bị đều rất tốt, kém nhất cũng là trang bị Huyền Thiết cấp 50, cấp bậc vốn không có ai thấp hơn cấp 53, trong những người này không ít người đều tỏa ra khí tức lãnh liệt, vừa nhìn một cái liền biết chính là người chơi cao thủ kinh nghiệm sa trường, thực lực sợ rằng không dưới cao thủ của đoàn mạo hiểm Tu La bọn họ, trong đó hơn hai mươi người cầm đầu lại khiến nàng cảm nhận được uy hiếp tử vong.
Theo đám người Hắc Tạp Đế càng lúc càng gần, người của đoàn mạo hiểm Tu La cũng đều trở nên khẩn trương.
- Ha ha ha, đoàn mạo hiểm Tu La các ngươi không phải trâu lắm à? Hiện tại sao lại sợ rồi?
Lúc này một Cuồng Chiến Sĩ mặc áo giáp thâm đi ra, nhìn đám người Thạch Phong, không khỏi cười ha hả, mà người này chính là Huyền Thương đã tương đối quen thuộc với Thạch Phong.
- Bọn họ biết sợ cũng là bình thường, dẫu sao nơi này cũng tụ tập khoảng bốn vạn tinh nhuệ của chúng ta, chỉ dựa vào bảy trăm người bọn họ thì có thể làm gì?
Ở bên cạnh một nam tử gầy gò mặc pháp bào màu xám thản nhiên cười nói,
- Có điều phó hội trưởng đúng là đã để mắt bọn họ quá rồi, không ngờ lại bắt chúng ta tới đây vây bọn họ.
Mà mười một cao thủ nghề nghiệp bậc hai đứng bên cạnh nam tử gầy gò này cũng đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
- Phó hội trưởng bảo ta nhắc nhở các ngươi, phải cẩn thận Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La, thực lực của hắn không tồi, đừng có lơ là.
Huyền Thương nhìn chằm chằm Thạch Phong, nhắc nhở.
- Người đó chính là Đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm Tu La à? Nhìn qua cũng bình thường thôi! Có điều phó hội trưởng đã nói như vậy, cứ giao cho chúng ta là được, tôm tép chắc thì giao cho ngươi.
Nam tử Gầy gò liếc Thạch Phong một cái, trong ánh mắt mang theo một tia trêu chọc,
- Đao Thủ, chờ lát nữa do ta tấn công trước, ngươi đánh lén từ phía sau, cho tiểu tử này nếm thử tư vị của đau thấu tim.
- Được.
Thích Khách bậc hai cấp 55 ở bên cạnh lạnh lùng lên tiếng, lập tức biến mất.
- Được rồi, ta sẽ đối phó những tôm tép đó.