Có điều hắn cũng không phải không thể lý giải và đồng tình với Hắc Sa, cho dù đổi thành hắn, sợ rằng kết quả cũng như vậy.
Sát chiêu loại hình bùng nổ, không ngờ lại có thể trong khoảng thời gian ngắn sử dụng liên tục, cái này đã không liên quan tới kỹ thuật, chỉ là đơn phương bạo lực trảm sát mà thôi, cho dù Thích Khách có nhiều kỹ năng giữ mạng nhất sợ rằng cũng chịu không nổi, càng đừng nói là Du Hiệp năng lực giữ mạng còn kém một bậc.
Muốn trách thì chỉ trách thời gian Hắc Sa phát động vây quét với bọn họ quá xấu, vừa hay là lúc Linh Dực Công Hội công đánh Nhật Thực Vương Tọa, khiến trang bị của đoàn đội được đề thăng, chiến lực tăng nhiều.
- Lực lượng mạnh quá, đó rốt cuộc là vũ khí gì?
Phượng Thiên Vũ nhìn Quang Huy Ý Chí trong tay Bạch Khinh Tuyết, Quang Huy Ý Chí cảm thấy líu lưỡi.
Tuy nàng đã biết vũ khí lấy ra từ trong rương báu Ma Thủy Tinh là không tầm thường, nhưng không ngờ lại mạnh như vậy, quả thực đã đề thăng chiến lực của người chơi lên một bậc, chỉ luận PK mà nói, sợ rằng đã đề thăng một trình độ lớn.
Hơn nữa trên chiến trường trừ Bạch Khinh Tuyết ra, người chói mắt thứ hai là Khả Nhạc.
Mặc một thân Ám Thực Nhất Sáo, toàn thân trên dưới tỏa ra khí tức nóng rực, khi chiến đấu khí tức này cũng biến thành mãnh liệt hơn, phàm là người chơi tới gần đều có thể cảm nhận được cảm giác đau nhói từ da truyền đến, khiến người ta không khỏi phân tâm, nếu là người chơi kháng lửa không đủ thậm chí còn có thể mất điểm sinh mệnh.
Đối mặt với mấy tên cận chiến bậc hai, một va chạm là có thể đẩy lui mấy cận chiến bậc hai, đối mặt với công kích ma pháp hỏa diễm bậc hai, cho dù là bị đánh trúng, thương tổn tạo thành cũng chỉ hơn hai ngàn, càng đừng nói là ma pháp hỏa diễm bậc một, chỉ có không đến một ngàn thương tổn, đối với nhiều điểm sinh mệnh cao tới tới hơn tám vạn năm ngàn mà nói thì chính là không đau.
Cứ như vậy chỉ dựa vào lực lượng của một người, lại xé được lưới của phòng ngự Hắc Ám Liệp Thủ ra một lỗ hổng, hiệu quả của Ám Thực Sáo Trang thật sự vượt xa tưởng tượng của nàng.
Trên chiến trường sau một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi, thành viên của Hắc Ám Liệp Thủ cũng từ trong kinh ngạc khôi phục lại, nhưng không lập tức giải tán như đoàn đội trước kia, ngược lại ai nấy đều nhìn chằm chằm Bạch Khinh Tuyết, trong ánh mắt lộ ra vẻ tham lam.
- Có khả năng giết Đoàn trưởng, trình độ chiến đấu của ả đó cũng bình thường, nhất định là trang bị quá tốt.
- Thanh kiếm đó của nàng ta đẹp quá. Tuyệt đối không thể là vũ khí phổ thông.
- Nàng dám đại chiến với Đoàn trưởng một hồi, khẳng định đã tiêu hao không ít, hiện tại tiêu diệt nàng, nhất định có thể rơi ra vũ khí trang bị siêu.
Mọi người nhìn Bạch Khinh Tuyết ở hậu phương, trong ánh mắt đều mang theo sát khí nóng rực, ai nấy đều muốn đều.
- Những người này điên rồi à? Lúc này còn muốn có ý đồ với Bạch Khinh Tuyết?
Thanh Hoàng ở xa xa nhìn vẻ mặt tham lam của thành viên Hắc Ám Liệp Thủ, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Hoàn toàn không hiểu suy nghĩ của những người này, hiện tại đại thế của Hắc Ám Liệp Thủ đã mất, không nghĩ biện pháp đào tẩu, ngược lại đi lãng phí thời gian để vây giết Bạch Khinh Tuyết.
- Tiêu diệt nàng ta! Báo thù cho Đoàn trưởng.
- Đúng! Tiêu diệt nàng ta vì Đoàn trưởng.
Theo một tiếng gào to, bảy tám mươi thành viên Hắc Ám Liệp Thủ cách gần nhất nhao nhao lao về phía Bạch Khinh Tuyết.
Vốn bọn họ đang lui lại, Bạch Khinh Tuyết vì kích sát Hắc Sa mà trực tiếp đi tới hậu phương của bọn họ, xung quanh căn bản không có một đồng bạn nào, liền thành cơ hội của bọn họ.
Bình thường bọn họ vốn cũng không ít lần làm chuyện chặn giết người chơi, hoặc là nói căn bản chính là cơm bữa.
Hơn nữa bọn họ đều là cao thủ, có thể nhìn ra sở dĩ Bạch Khinh Tuyết có thể thắng được Đoàn trưởng Hắc Sa, hoàn toàn là dựa vào kỹ năng khủng bố, nếu không phải như vậy thì sao có thể kích sát Đoàn trưởng Hắc Sa? Kỹ năng khủng bố như vậy, dựa theo kinh nghiệm mà phán đoán, rất khó tưởng tượng có thể là người chơi học tập nắm giữ được, hơn tám thành khả năng đều đến từ vũ khí trang bị trên người.
Không ít người trong bọn họ ở đây đều uống Long Nhân Dược Tề sơ cấp, sớm muộn gì cũng phải chết, nếu có thể trước khi chết giết được Bạch Khinh Tuyết lấy được một kiện vũ khí trang bị cực phẩm, vậy chính là kiếm bộn rồi.
Một điểm quan trọng nhất hiện tại có cơ hội rất lớn tiêu diệt được Bạch Khinh Tuyết.
- Không tốt! Hắc Viêm hội trưởng, chúng ta mau đi cứu viện.
Bất Diệt Chiến Tâm nhìn Bạch Khinh Tuyết đã hoàn toàn bị bao vây, muốn dẫn theo người đi cứu viện.
Mà Bất Diệt Chiến Tâm vừa nói xong, lại thấy Bạch Khinh Tuyết đột nhiên xoay người đối mặt với bảy mươi tám mươi thành viên của Hắc Ám Liệp Thủ đang xông tới, trong những người này thậm chí còn có năm sáu cao thủ nghề nghiệp bậc hai, cho dù là vây giết Hắc Sa cũng đủ sức.
Nhưng Bạch Khinh Tuyết lại không hề có ý định đào tẩu, chỉ giơ Quang Huy Ý Chí trong tay lên, Quang Huy Ý Chí tỏa ra quang hoa chói mắt.
Nàng lại muốn sử dụng chiêu đó, chú ý né tránh.
Cô Đăng Độc Chưởng ở trong đám người hô to.
Là cao thủ, thành viên của Hắc Ám Liệp Thủ đều có phản ứng rất nhanh, đã sớm tính toán phạm vi công kích của Ý Chí Chi Quang, ai nấy đều bảo trì tốt cự ly.
Mà nhìn Hắc Ám Liệp Thủ đã phân tán, Bạch Khinh Tuyết không khỏi mỉm cười, khiến mọi người ngạc nhiên không thôi, không rõ vì sao Bạch Khinh Tuyết lại cười?
Còn không chờ mọi người hiểu là có chuyện gì, Bạch Khinh Tuyết đã vung ra Quang Huy Ý Chí.
Lần này hoàn toàn khác với lần trước, Quang Huy Ý Chí trong tay Bạch Khinh Tuyết cắm vào mặt đất, bầu trời đầy mây đen đột nhiên sáng lên một mảng quang mang, trực tiếp hạ xuống.