Theo đại chiến kết thúc, NPC đi cùng Thạch Phong đã biến mất, khiến người chơi hắc ám ẩn núp ở xung quanh có chút rục rịch.
Tuy nhìn thấy sự lợi hại của Hắc Viêm, nhưng so sánh với hồi báo rất dày mà Hắc Ám Chi Hồn đưa ra, bọn họ vẫn nguyện ý mạo hiểm lựa chọn cái sau.
Dẫu sao chỉ cần thành công, không nói vinh hoa phú quý sau này, ít nhất thì cũng không lo áo cơm.
Người của đoàn mạo hiểm hắc ám trốn ở xa xa nghe thấy Thích Khách nói như vậy, cũng không khỏi nhìn xung quanh một chút.
Đúng như Thích Khách nói, không chỉ là đoàn mạo hiểm bọn họ, xung quanh còn có thành viên của hai mươi ba mươi đoàn mạo hiểm và mấy công hội hắc ám đều rục rịch, lặng lẽ lẻn lại gần.
Rõ ràng thành viên của những đoàn mạo hiểm hắc ám và công hội hắc ám này đã không chờ được nữa.
Trong Thần Vực, thế lực hắc ám là bị áp chế khắp nơi, sơ kỳ lăn lộn khó hơn người chơi bình thường rất nhiều, dẫu sao thế lực hắc ám vẫn chưa có sức chống lại các đế quốc và vương quốc lớn hiện tại, ai nấy đều ẩn trong chỗ tối, thăng cấp cũng rất phiền.
Mà đoàn mạo hiểm hắc ám hoặc là công hội hắc ám có thể đạt tới tiêu chuẩn của thế lực siêu cấp là đã ít lại càng ít, cho dù muốn gia nhập thì yêu cầu cũng cực kỳ nghiêm khắc, liên minh hắc ám như Hắc Ám Chi Hồn, vừa tự do lại vừa có thực lực thì cơ hồ là không có.
Nếu có thể gia nhập, đối với sự phát triển sau này của bọn họ chính là có lợi ích cực lớn, thậm chí không cần lo lắng bởi vì kích sát thành viên của công hội lớn nào đó, bị công hội lớn đuổi giết, hơn nữa thăng cấp cũng có thể tới nơi tốt mà Hắc Ám Chi Hồn đã chiếm, không cần tới những nơi cằn cỗi lặng lẽ quét quái thăng cấp.
- Đoàn trưởng?
Thích Khách không khỏi nhìn Du Hiệp bậc hai vẫn trầm mặc không nói gì,
- Còn không động thủ, chỉ sợ đoàn mạo hiểm khác sẽ cướp trước mất.
- Được, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, cho dù không thành công, cũng chỉ là giảm một cấp mà thôi, nếu thành, sau này chúng ta chính là người của Hắc Ám Chi Hồn, nhảy lên trình độ đứng đầu của thế lực hắc ám.
Nam tử đeo một thanh trường cung thủy tinh tinh xảo gật đầu, trong ánh mắt nhìn Thạch Phong cũng mang theo một tia sát ý.
Thế lực hắc ám so với người chơi bình thường thì khó sống hơn nhiều, muốn tìm được một chỗ dựa tốt cũng khó hơn người chơi bình thường gia nhập các thế lực siêu cấp, hiện tại vất vả lắm mới có một cơ hội, có thế nào cũng không thể bỏ qua.
Hơn hai mươi người của đoàn mạo hiểm nghe thấy Đoàn trưởng nói như vậy, ai nấy cũng đều lộ ra vẻ hung hãn, theo Đoàn trưởng cùng lặng lẽ tới gần Thạch Phong.
Lúc này không chỉ là một đoàn mạo hiểm này, khoảng mấy ngàn người chơi hắc ám cũng bày trận thế chờ quân địch, một số Thích Khách đang tiềm hành thậm chí đã đi tới cách Thạch Phong không đến hai trăm.
- Hắc Viêm này vô cùng lợi hại, quyết không thể để hắn chạy thoát, trước tiên hình thành vòng vây đã, sử dụng Chiến Tranh Thúc Phược với hắn, sau khi khai chiến thì ngay lập tức cấm ma hắn, cần phải một kích đắc thủ.
Một Thích Khách bậc hai cấp 54 mặc áo da màu xám nhỏ giọng nói với hơn ba mươi Thích Khách bên cạnh trong trò chuyện đoàn đội,
- Chỉ cần tiêu diệt được Hắc Viêm, tất cả mọi người của Độc Nhận Công Hội chúng ta đều có thể gia nhập Hắc Ám Chi Hồn, đến lúc đó chúng ta cũng có thể ăn thơm uống ngon ở Ám Dạ Đế Quốc, cho dù là những công hội siêu nhất lưu đó cũng không cần e ngại.
Hơn ba mươi Thích Khách từ cấp 53 đến cấp 54 tiềm hành ở bên cạnh nghe thấy người dẫn đội nói như vậy, hai mắt đều không khỏi sáng lên.
Độc Nhận Công Hội bọn họ ở Ám Dạ Đế Quốc chỉ là một công hội hắc ám tương đối phổ thông, bình thường cũng chỉ là có thể đánh với công hội nhị lưu hoặc là tam lưu, nhưng đối mặt với công hội nhất lưu thì phải bỏ chạy.
Đối với công hội siêu nhất lưu, theo bọn họ đều là trời của Ám Dạ Đế Quốc.
Đừng nói là đối địch, bọn họ thậm chí là không muốn đụng phải.
Vừa nghĩ tới sau khi gia nhập Hắc Ám Chi Hồn, đối mặt với hai công hội siêu nhất lưu là Xích Đế và Chiến Hồn Bất Lạc ở Ám Dạ Đế Quốc cũng không phải e ngại, trong lòng chính là một mảng sảng khoái.
Đây mới là thống khoái và tự do mà bọn họ một mực muốn theo đuổi.
Đối với tương lai có thể đạt được như vậy, khiến khi khiến bọn họ tiếp cận Thạch Phong bước chân cũng biến thành mềm nhẹ hơn, khí tức cũng bắt đầu biến thành mỏng manh hơn, có thể nói vào lúc này, tinh thần của bọn họ là tập trung chưa từng có, trong mắt cũng chỉ có một mình Thạch Phong.
Một trăm năm mươi mét...
Một trăm mét...
Tám mươi mét...
Theo tiếp cận Thạch Phong càng lúc càng gần, mọi người cũng càng lúc càng khẩn trương.
Mắt thấy khi sắp tiếp cận tới năm mươi mét, bên tai mọi người đột nhiên truyền một đạo thanh âm trầm thấp, ăn sâu vào đại não mọi người.
- Cút.
Còn không chờ mọi người có phản ứng, lại thấy Thạch Phong đột nhiên xoay người, rút ra Thánh Kiếm Thí Lôi bên hông vung lên không trung.
Lập tức ở bên cạnh Thạch Phong hình thành vô số lưu quang màu xanh, hợp thành vô số kiếm nhận hóa thành một con sông màu xanh, giống như mãnh thú hồng hoang phun trào ra, nơi đi qua mặt đất đều biến thành khô cằn, phạm vi rất rộng, một mực khuếch tán ra tới tám mươi mét.
Mà các Thích Khách tiềm hành trong phạm vi đều không kịp phản ứng, đã bị vô số kiếm quang này cắn nuốt, lộ ra thân hình, sau đó hóa thành bạch mang biến mất khỏi phiến thiên địa này.
Theo con sông màu xanh dần dần tiêu tán, thành viên của các công hội hắc ám và đoàn mạo hiểm hắc ám đang tiếp cận ở xa xa đều không khỏi hít một hơi lạnh.