Có điều so sánh với thương tổn Thạch Phong tạo thành đối với ba con Viêm Ma Hộ Vệ, Thạch Phong ở cách hơn sáu mươi mét, một kiếm chém trúng ba con Viêm Ma Hộ Vệ đang di động một cách chính xác, lại không làm Tư Vũ Khinh Hiên ở bên cạnh bị thương, hơn nữa đạo kiếm quang này còn là xuyên qua giữa nhóm người bọn họ, trực tiếp đánh trúng ba con Viêm Ma Hộ Vệ, mà bọn họ vẫn chưa kịp phản ứng...
Khống chế đối với thời gian và kỹ năng, quả thực là xuất thần nhập hóa.
Điều này khiến đám người Cầm Âm vốn vẫn muốn liều mạng ai nấy đều sững sờ.
Sau đó Thạch Phong dẫn theo người của Linh Dực đi qua bên cạnh đám người Cầm Âm, tiến vào Viêm Ma Chi Cốc, biến mất trong tầm nhìn của mọi người.
Cho tới khi đám người Thạch Phong hoàn toàn biến mất trong tầm nhìn của đám người Cầm Âm, ngay cả Ưng Nhãn Thuật cũng không thể tra xét, người trong đoàn đội mới thở phào nhẹ nhõm.
Quá mạnh.
Loại cường hãn và uy áp kinh người này, hoàn toàn khiến bọn họ đều không thở được, có một thoáng bọn họ đã muốn chết rồi.
- Đây là công hội của bọn Khinh Hiên à?
- Sao lại có cao thủ lợi hại như vậy.
Lúc này mọi người nhìn Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc vẫn đang dây dưa với Viêm Ma Hộ Vệ, trong ánh mắt mang theo kiêng kị và kinh ngạc rất sâu, không ngờ Linh Dực Công Hội có thể mạnh như vậy.
Thiên phú chủng tộc mà bọn họ lấy làm tự hào, ở trước mặt Thạch Phong căn bản chỉ là một trò cười.
Ngay cả Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc tự cho là đã rất hiểu về Linh Dực Công Hội nhìn thấy một màn kinh người này, cũng không khỏi há to miệng.
Chỉ một kích, không chỉ giảm bớt áp lực cho bọn họ, còn chấn nhiếp tất cả cao thủ của Đệ Cửu Thiên Đường.
Phải biết rằng trong cao thủ của Đệ Cửu Thiên Đường này, không ít người thực lực mạnh hơn các nàng, nhất là Cầm Âm, không chỉ trên người trang bị ba kiện trang bị cấp Sử Thi, trình độ chiến đấu của bản thân cũng cao hơn bọn họ một bậc, nhưng đối mặt với một kiếm của Thạch Phong, căn bản vẫn không kịp phản ứng.
Mà Cầm Âm cũng không khỏi nhìn vết kiếm trên mặt đất, lắc đầu cười khổ.
Vốn vẫn muốn uy hiếp Linh Dực Công Hội một chút, chất vấn Linh Dực tiến vào trong Viêm Ma Chi Cốc là để làm gì, dẫu sao hai bên của nhân số ngang nhau, nàng cũng không cho rằng nàng sẽ thua, cùng lắm thì cá chết lưới rách, đối với ai cũng không có lợi, nhưng hiện tại xem ra đúng là nực cười.
- Hội trưởng chúng ta làm sao bây giờ? Cứ vậy từ bỏ à?
Cuồng Chiến Sĩ Hổ Nhân bậc hai nhìn về phía Cầm Âm hỏi.
Nếu nói lúc trước, hắn còn có lòng tin đánh một trận, như vậy một kiếm Thạch Phong chém ra một kiếm, hắn đã hiểu rát rõ một việc, đó chính là tuyệt đối không thể lấy cứng chọi cứng với Thạch Phong, bằng không chỉ có đường chết.
Cái này không chỉ là đến từ chênh lệch trên thuộc tính, phần lớn là đến từ chênh lệch trên trình độ kỹ thuật.
- Vì sao chúng ta phải từ bỏ, nhiệm vụ này chính là chúng ta vất vả lắm mới tìm được, Viêm Ma Chi Cốc lớn như vậy, cho dù chúng ta đi vào, chẳng lẽ mắt của bọn họ có thể trải khắp toàn bộ Viêm Ma Chi Cốc à?
Nữ Du Hiệp bậc hai cầu thủy tinh băng cung ở bên cạnh bĩu môi, hoàn toàn không có ý định từ bỏ, hơn nữa nàng thực sự không tin sau khi bọn họ tiến vào Viêm Ma Chi Cốc, đám người Thạch Phong có thể phát hiện được.
- Thôi, chúng ta cứ chờ ở đây đi.
Cầm Âm lắc đầu,
- Hơn nữa ta cũng không cho rằng Linh Dực Công Hội là vì nhiệm vụ đó mà đến, chắc là là bởi vì chuyện quan trọng khác, bằng không dựa vào lực lượng của Linh Dực Công Hội, căn bản không cần thiết phải nhiều lời với chúng ta, chỉ cần trực tiếp giải quyết toàn bộ chúng ta, sau đó tiến vào Viêm Ma Chi Cốc là được.
Người trong đoàn đội nghe thấy hội trưởng Cầm Âm nói như vậy, cũng đều gật đầu, cảm thấy rất có lý.
SO với bảo bọn họ chờ ở đây, tiêu diệt bọn họ là đơn giản mau lẹ hơn nhiều, hơn nữa cũng an toàn hơn, dẫu sao bọn họ đã được kiến thức sự lợi hại của Thạch Phong, bọn họ không cảm thấy Thạch Phong muốn tiêu diệt bọn họ sẽ tốn nhiều bao nhiêu thời gian.
Chỉ cần muốn, hoàn toàn có thể một kích tiêu diệt mấy người bọn họ, mà bọn họ lại ngay cả một chút biện pháp cũng không có.
- Ngoài ra công hội lớn làm nhiệm vụ lớn trước nay không thích có người đi theo, đều sẽ phong tỏa khu vực, nếu không thể phong tỏa cũng sẽ trực tiếp dọn dẹp tai hoạ ngầm tiềm tại, hiện tại Hắc Viêm cảnh cáo chúng ta không được phép tiến vào Viêm Ma Chi Cốc, chứ không phải tiêu diệt chúng ta để dĩ tuyệt hậu hoạn, cũng bởi vì hai người Khinh Hiên và Thanh Trúc, chúng ta không cần tìm phiền toái nữa.
Cầm Âm chậm rãi giải thích.
Với tác phong làm việc của công hội lớn, bình thường làm nhiệm vụ quan trọng, tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.
Hiện giờ bọn họ có thể sống, cũng là nhờ có Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc là thành viên của Linh Dực Công Hội, bằng không nàng cũng có chút không dám tưởng nếu trùng hợp gặp phải Linh Dực sẽ có kết cục gì.
Lúc này mọi người trong đoàn cũng không khỏi nhìn Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc với ánh mắt cảm kích và áy náy.
Cảm thấy lần hành động này mời Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc tới là lựa chọn sáng suốt cỡ nào, bằng không bằng không rất có thể đã chết oan ở cửa vào Viêm Ma Chi Cốc này rồi, không chỉ giảm một cấp, còn tổn thất một kiện trang bị.
Điều này khiến Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc vốn còn không biết nên giải thích đây là một hồi hiểu lầm thế nào đều lộ ra vẻ mặt ngỡ ngàng.
Khoảnh khắc trước mọi người còn có chút địch ý với đối với các nàng, nhưng ngay sau đó lại biến thành cảm kích và thân thiết, loại biến hóa từ địa ngục tới thiên đường này thực sự khiến bọn họ trong nhất thời không kịp phản ứng.