Cho dù chỉ là đất phổ thông ở khu ngoại vi thành thị cũng cao tới bảy ngàn kim tệ đến một vạn năm ngàn kim tệ, ở gần khu trung tâm khu nội bộ cũng phải một vạn hai ngàn kim tệ, cao thì thậm chí đạt tới ba vạn kim tệ, khu trung tâm đều lấy năm vạn kim tệ làm khởi bước, đoạn phồn hoa thì mười vạn kim tệ khởi bước.
Cái giá này đối với thế lực siêu cấp hiện tại mà nói cũng không dám tùy tiện mua, có điều đây vẫn chưa phải là quan trọng nhất, muốn mua đất và cửa hàng ở khu trung tâm còn cần có đủ uy vọng địa vị ở Hải Chi Sâm mới được, địa vị này không phải là quý tộc thành thị thì có thể mua, còn cần đủ nhiều cống hiến.
Hiện tại có thể mua cũng chỉ là khu ngoại vi và khu nội bộ, nhưng số lượng quá nhiều, không hiểu tình huống thì không thể mua tùy tiện.
- Liệp Ma Nhân các hạ tôn kính, có gì có thể giúp được ngài ạ?
Một vị nam tinh linh mặc tây trang đeo cà vạt đi đến phía trước Thạch Phong, tao nhã hỏi.
- Ta muốn tìm một số lữ điếm nguyện ý cho thuê hoặc là nhà ăn cho thuê.
Thạch Phong nói.
- Tốt, xin theo ta.
Nam tử tinh linh hơi khom người, lập tức dẫn theo Thạch Phong đi vào phòng khách VIP.
Theo Thạch Phong được dẫn vào trong phòng khách VIP, người chơi của ba công hội đang quan vọng trong đại sảnh đều lộ ra vẻ vẻ mặt nhìn Thạch Phong biến mất.
- Tình huống gì thế? Sao tên gia hỏa đó lại tiến vào phòng khách VIP? Vì sao ta ở Hải Chi Sâm đã mua hai khu đất, đạt được không ít điểm cống hiến cũng không có đãi ngộ này?
- Có điều người đó ngốc quá, không ngờ không đi mua đất lại lựa chọn thuê lữ điếm và nhà ăn, thứ này thuê thì có ích lợi gì? Căn bản không kiếm được bao nhiêu tiền.
Không ít người chơi thương nhân ở đây đều hâm mộ đối với việc Thạch Phong có thể tiến vào phòng khách VIP, nhưng đối với việc Thạch Phong muốn làm thì lại cảm thấy rất khó hiểu, nhất là địa vị tốt không ngờ lại lãng phí không cần.
Phòng khách VIP là khác với bên ngoài, có thể uống trà nghỉ ngơi là thứ yếu, mấu chốt là đất bán ra bên trong và bên ngoài sẽ có chút khác nhau, mà đất không công khai bán ra ngoài thường thường đều vô cùng không tồi, mua rồi thì không thiệt, nhưng ở ngoại giới thì khác, tốt xấu gì cũng hoàn toàn là dựa vào phán đoán của mình, không phải nói giá cao thì nhất định là tốt.
Mà bên trong phòng khách VIP, nam chấp sự tinh linh rất nhanh đã chuẩn bị một tập danh sách đặt lên bàn cho Thạch Phong tra cứu.
- Liệp Ma Nhân các hạ, đây là lữ điếm và nhà ăn cho thuê trong Hải Chi Sâm, có điều đây đều là khu ngoại vi và khu nội bộ, khu trung tâm thì cần điểm cống hiến của ngươi đối với Hải Chi Sâm đạt tới một vạn mới được.
Nam tử chậm rãi nói.
- Ta hiểu rồi.
Thạch Phong gật đầu, cầm lấy danh sách trên bàn kiểm tra.
Trong đô thị mậu dịch như Hải Chi Sâm, mua cửa hàng mà mở thương hành tất nhiên là kiếm được tiền, hơn nữa không chỉ kiếm được tiền, còn có thể dùng để làm một kho hàng, bình thường dùng để thu thập các loại vật phẩm và tài liệu quý giá chảy vào trong Hải Chi Sâm.
Có điều Hải Chi Sâm không như thành thị NPC khác, bởi vì thân ở trong bí cảnh, hơi có chút đặc thù, có chút giống với Titan Thánh Thành, đó chính là vấn đề ở lại của người chơi.
Người chơi không phải có thể một mực ở lại trong Hải Chi Sâm, chỉ cần vừa đến thời gian quy định ban đêm, người chơi không có nhà ở hoặc là phòng ở trong Hải Chi Sâm đều sẽ bị không chút khách khí truyền tống ra khỏi Hải Chi Sâm, mà muốn lại tiến vào Hải Chi Sâm cũng không phải dễ dàng, cho dù Hải Chi Sâm không ngừng mở khóa, tiến vào càng lúc càng dễ dàng, cũng cần tiêu tốn không ít tâm lực, nhất là đối với người chơi bình thường và người chơi tinh anh.
Mua nhà ở tư nhân ở Hải Chi Sâm thì không cần phải nói, cho dù là đại lão của công hội lớn cũng chưa chắc đã chịu được, bởi vì là còn đắt hơn cả mở cửa hàng, quan trọng hơn là phải có địa vị và danh vọng rất cao, người chơi cao thủ cũng rất khó đạt tới, cần thời gian khá dài mới được.
Ngoài ra chính là đến lữ điếm hoặc là nhà ăn cao cấp để ngủ lại, hoặc là có cửa hàng, trong cửa hàng cũng sẽ cung cấp nơi nghỉ ngơi, chỉ là số lượng người chơi có thể dung nạp vô cùng có hạn, nhưng có bao nhiêu người chơi có được cửa hàng?
Lựa chọn duy nhất chính là vào ở trong lữ điếm hoặc là nhà ăn cao cấp, về phần giá thì không cần phải nói.
Vô cùng đắt.
Căn cứ vào hoàn cảnh khác nhau, giá là từ năm mươi ngân tệ đến năm kim tệ, cho dù là người chơi tinh anh cũng sẽ cảm thấy đau thịt, mà nếu người chơi thuê lữ điếm và nhà ăn cao cấp như vậy, người chơi có thể nhận được hai thành lợi nhuận, có thể nói ở sơ kỳ là thủ đoạn kiếm được tiền nhất, hơn nữa thuê thì rẻ hơn mua nhiều.
Khi lật xem danh sách, Thạch Phong rất nhanh đã tỏa định mấy lữ điếm và nhà ăn trên danh sách, đều là lữ điếm và nhà ăn được hoan nghênh ở đời trước, khi Thạch Phong lật xem đến tờ cuối cùng, nhìn thấy một nhà ăn cỡ nhỏ trên danh sách, không khỏi sửng sốt.
- Không thể nào! Nhà ăn này cũng cho thuê à?
Thạch Phong nhìn chằm chằm một nhà ăn tên là Sâm Lâm Lữ Nhân trên danh sách, ánh mắt chỉ có kinh ngạc và vui mừng khôn xiết.
Sâm Lâm Lữ Nhân đối với Hải Chi Sâm hiện tại mà nói hoàn toàn là một nhà ăn không bắt mắt, hơn nữa còn là tọa lạc ở khu ngoại vi của Hải Chi Sâm, toàn bộ nhà ăn chỉ có hai tầng, tầng một là ăn cơm, tầng hai có thể nghỉ ngơi, rất bình thường, không có gì đặc biệt.