Truyền tống của Ngân Dực Tiểu Trấn là để hấp dẫn người chơi và gia tăng sức cạnh tranh, tiền kiếm được từ trên người mỗi người chơi là rất ít, nhưng lữ điếm và nhà ăn là lại kiếm được tiền từ trên người người chơi, cho dù chỉ là hai thành lợi nhuận cũng hơn gấp mười lần người chơi truyền tống trở lên, hơn nữa theo lữ điếm và nhà ăn đề thăng, phí thu cũng sẽ càng lúc càng cao, số lượng người chơi có thể dung nạp cũng sẽ càng lúc càng nhiều.
Sau khi làm xong vấn đề thuê lữ điếm và nhà ăn, Thạch Phong rời khỏi phòng khách VIP.
Lúc này trong đại sảnh thị chính, thành viên của ba công hội vẫn đang chuyên tâm lựa chọn đất và cửa hàng, trong đó đất và cửa hàng biểu hiện ra đã bị mua đi hơn hai mươi cái, không thể không nói số lượng kim tệ mà ba công hội nắm giữ vô cùng kinh người, căn bản không phải là Linh Dực Công Hội hiện tại có thể sánh bằng.
Hơn hai mươi khu đất và cửa hàng được mua đi này đại bộ phận đều ở khu nội bộ chỉ có vài ba cái là khu ngoại vi, hơn nữa vị trí lựa chọn đều không tồi không tồi.
Nếu không phải ba công hội trước mắt không biết giá trị của thuê lữ điếm và nhà ăn, hiện tại gần nửa lữ điếm và nhà ăn trong Hải Chi Sâm đã bị ba công hội bao hết rồi, cho tới tới lần mở khóa thứ hai, sợ rằng trong toàn bộ Hải Chi Sâm trừ lữ điếm và nhà ăn ở khu trung tâm ra, nhà ăn và lữ điếm khác đều sẽ bị ba công hội giành lấy, căn bản không tới phiên thế lực khác chen chân vào.
Có điều ở đời trước, phát hiện chuyện lữ điếm và nhà ăn là khá muộn, cho nên các thế lực lớn đều thuê được không ít lữ điếm và nhà ăn.
Mà sự xuất hiện của Thạch Phong, cũng chỉ là khiến ba công hội trong đại sảnh liếc một cái rồi không để ý tới nữa.
- Chuyện cũng xong xuôi rồi, hiện tại cũng nên tới Sâm Lâm Lữ Nhân xem thử.
Thạch Phong nhìn ba công hội bôn tẩu chung quanh, đối với cạnh tranh đất và cửa hàng hắn là không có một chút hứng thú nào, lập tức cưỡi tọa kỵ chạy tới Sâm Lâm Lữ Nhân.
Không phải hắn không muốn mua đất và cửa hàng, mà là hiện tại hắn thực sự không có vốn liếng đó, động chút chính là hơn vạn kim tệ, hơn nữa hắn đang vô cùng thiếu tiền, không thể làm đầu tư trường kỳ vào lúc này.
Sau khi tốn nửa tiếng, Thạch Phong tới một nhà ăn hai tầng mở ở khu vực bên rìa Hải Chi Sâm, ở đây không có sự phồn hoa của khu trung tâm, NPC trên đường cũng chỉ có hơn mười người mà thôi, xung quanh đều là một số cửa hàng lác đác, bán ra một số hàng tạp hoá, trong đó kiến trúc nhìn qua thì cao cấp nhất cũng chính là một phường thợ rèn ba tầng, lúc này trên ống khói của phường thợ rèn vẫn bốc ra khói, thanh âm kim loại và gõ chùy có thể át cả thanh âm trên đường phố.
Có điều nói tới phong cảnh thì lại là nhất đẳng, hàng rào này chính là một mảng biển mây, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy chim chóc bay qua, khiến khiến người ta thấy mà vui vẻ thoải mái, cho nên ở đời trước không ít người chơi có tiền đều lựa chọn định cư ở đây.
- Quả nhiên kinh doanh đủ thảm đạm.
Thạch Phong đi vào Sâm Lâm Lữ Nhân, toàn bộ tầng một trừ hai nhân viên phục vụ và một điếm trưởng ra thì không còn ai khác.
Hai nữ nhân viên phục vụ đều là dị tộc, một người là Bán Miêu Nữ có lỗ tai mèo và đuôi, một người là Bán Hồ Nữ tai dựng và có đuôi lông xù, đối với người chơi lần đầu đến Hải Chi Sâm mà nói, loại cảnh tượng này là không thấy nhiều, mà điếm trưởng là một nam tử tinh linh tóc dài phiêu dật, có điều dáng người lại khác với tinh linh khác, vô cùng khôi ngô, giống như Thuẫn Chiến Sĩ hoặc là Cuồng Chiến Sĩ trời sinh, tràn ngập cảm giác lực lượng, mà từ những vết thương trên cánh tay và cổ để phán đoán, có thể nhìn ra điếm chủ trước kia cũng là một vị Mạo hiểm giả.
- Hoan nghênh quang lâm, Liệp Ma Nhân tôn kính, cảm tạ ngài đã thuê bổn điếm, ta là điếm chủ Joseph.
Điếm chủ Joseph nhìn thấy Thạch Phong tới, rất cung kính nói,
- Không biết Liệp Ma Nhân các hạ tới đây là có chuyện gì?
Hai bán thú nữ dị tộc nhìn Thạch Phong đều rất khẩn trương, ai nấy cúi đầu căn bản không dám nhìn Thạch Phong.
Đối với điều này Thạch Phong cũng thấy quen rồi, tuy Hải Chi Sâm là đô thị mậu dịch của chủng tộc trung lập và Nhân tộc, có điều toàn bộ bí cảnh Hải Chi Sâm này vẫn ở cảnh nội Ám Dạ Đế Quốc, mà Nhân tộc thì không quá hữu hảo với dị tộc, dị tộc muốn sinh tồn ở nơi như Hải Chi Sâm là không dễ dàng, mà quý tộc thì càng là tồn tại không thể trêu chọc.
Một khi làm không tốt, bị biếm làm nô lệ cũng không phải không thể.
- Ta muốn xem tất cả tư liệu của cửa hàng này, có thể phiền ngươi đưa cho ta xem một chút không?
Thạch Phong gật đầu.
Nói là thuê cửa hàng, kỳ thật cũng có thể nói là có được quyền quản lý của cửa hàng, chỉ là không có quyền sở hữu mà thôi, có điều cửa hàng NPC mở cơ hồ đều như vậy, người chơi muốn có được quyền sở hữu cơ hồ là chuyện không thể, cũng chỉ có đất và cửa hàng được bán ra công khai ở đại sảnh thị chính mới có quyền sở hữu.
- Được, xin chờ một chút.
Điếm chủ Joseph nói.
Chỉ chốc lát sau, Joseph lấy ra một quyển thư tịch rất dày đặt trước người Thạch Phong.
- Đúng là lợi hại, không ngờ hiếm có ở Thần Vực không ngờ cũng có thể chế tác hai loại, đáng tiếc tài liệu sở quá hiếm có, cửa hàng cũng là giá rẻ nhất, chẳng trách mở không nổi.
Thạch Phong nhìn tư liệu chi tiết trong cửa hàng, thầm kinh ngạc.