- Những người này là làm sao vậy? Sao ai nấy đều kích động thế?
Bán miêu nữ Phi Tâm kỳ quái nói.
Tuy một kích lúc trước của Thạch Phong đích xác kinh diễm, nhưng cũng không đến mức khiến tất cả mọi người ở đây đều lâm vào điên cuồng mới đúng, dẫu sao Tà Long trước mắt cũng không bị thương, chỉ tổn thất mấy vạn điểm sinh mệnh mà thôi, nhưng đối với Tà Long có hơn ba ngàn vạn điểm sinh mệnh mà nói thì căn bản là không đáng nhắc tới.
- Chắc là bởi vì Hắc Viêm vô cùng nổi danh ở Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Cầm Âm cũng rất ngạc nhiên trước phản ứng của các người chơi trên đường.
Danh khí của người chơi cao thủ là có lớn có nhỏ, nhưng danh khí của Thạch Phong có thể khiến mọi người ở đây sùng bái và kích động như vậy, tuyệt đối là nàng ít thấy trong đời, thậm chí ngay cả Tà Long khoảnh khắc trước còn lửa giận ngút trời, lại bởi vì một cái tên mà bắt đầu trở nên kiêng kị, thật sự bất khả tư nghị.
- Chẳng lẽ các ngươi không phải người chơi đến từ Tinh Nguyệt Vương Quốc và vương quốc xung quanh Tinh Nguyệt Vương Quốc à?
Thích Khách bậc một cấp 56 ở bên cạnh nghe thấy lời nói của Phi Tâm và Cầm Âm, ngược lại ngạc nhiên hỏi.
- Ừm, chúng ta là từ xa tới.
Cầm Âm gật đầu, không phủ nhận.
- Thì ra là thế, không biết cũng là bình thường, Hắc Viêm chính là đệ nhất cao thủ được công nhận của Tinh Nguyệt Vương Quốc chúng ta, dùng sức của một người có thể khiến đại quân vạn người không dám lộn xộn, trong lời đồn hắn chính là quái vật hình người, thậm chí còn ở Thú Nhân Đế Quốc từng chiến đấu một đối một với quái vật truyền kỳ, lực ép quái vật truyền kỳ một bậc, đối phó quái vật cấp đại lĩnh chủ quả thực là dễ dàng.
Thích Khách có chút sùng bái giải thích.
- Đấu một đối một với quái vật truyền kỳ, còn lực ép quái vật truyền kỳ một bậc? Sao có thể như vậy được?
Bán hổ nhân Bán Tí La Sinh kinh ngạc nói.
Quái vật truyền kỳ là khái niệm gì?
Cho dù hiện tại đã xuất hiện không ít nghề nghiệp bậc hai, nhưng đối với người chơi hiện tại mà nói, quái vật truyền kỳ vẫn là tồn tại không thể không thể chống lại, cho dù là MT bậc hai đứng đầu muốn ngăn cản cũng khó vạn phần, càng đừng nói là lực ép quái vật truyền kỳ một bậc.
- Thì ra là Hắc Viêm hội trưởng, Tà Thần Điện chúng ta có cừu oán với hai người này, ta tới đây chỉ là cho bọn họ một chút giáo huấn, không liên quan gì tới Linh Dực Công Hội các ngươi, chỉ cần ta tiêu diệt hai người này rồi, sau đó tất nhiên sẽ rời đi, nhưng nếu Hắc Viêm hội trưởng ngươi muốn ngăn cản ta, đến lúc đó cũng đừng trách ta đại náo một hồi trong Linh Dực Thành.
Ảm Đao hơi bình tĩnh lại một chút, cười nói.
Lúc trước hoàn toàn là vì bị tên của Hắc Viêm dọa sợ.
Dù sao cũng là một truyền thuyết sống, ở Ám Vu Chi Tháp lại trảm sát hai cao thủ Tà Long, khiến hắn rất kiêng kị.
Có điều hắn đột nhiên nhớ ra, Tà Long Hóa hiện tại của hắn là cường đại hơn Tà Long lúc trước rất nhiều, tuy vẫn là thái cổ chủng bậc ba, nhưng cấp bậc lại đề thăng năm cấp, đạt tới cấp 62, điều này đối với quái vật mà nói, mỗi đề thăng năm cấp đều là một bước bay vọt nhỏ, căn bản không phải e ngại.
Hơn nữa hắn đại náo ở Linh Dực Thành, dựa vào thân thủ của hắn, cho dù là NPC bậc bốn trong thời gian ngắn cũng không làm gì được, huống chi là một người chơi bậc hai?
- Được! Ngươi cứ bạo gan thử một lần đi.
Thạch Phong nói khẽ.
Trên đường phố yên tĩnh theo Thạch Phong nói xong, mọi người ở đây đều không khỏi trở nên khẩn trương.
Không ngờ Thạch Phong căn bản không chịu uy hiếp của Ảm Đao.
Tà Long là thái cổ chủng cấp 62, nếu thực sự đại náo không kiêng nể gì trên đường phố, người xui xẻo chính là bọn họ, cho dù NPC vệ binh xung quanh đang đi tới nơi này, nhưng người chơi không phải quái vật, không ăn cừu hận, hoàn toàn có thể đại sát tứ phương xung quanh.
Đối mặt với công kích của Tà Long, ở đây sợ rằng trừ người chơi có vô địch ra, còn lại đều bị một chiêu miểu sát.
Bọn họ chỉ là người chơi đi ngang qua, vô duyên vô cớ bị tiêu diệt, vậy chính là chết quá oan.
Mà lời nói của Thạch Phong cũng khiến Ảm Đao không khỏi sửng sốt, thái độ quyết tuyệt của Thạch Phong hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của hắn.
- Tốt! Đây là ngươi bức ta!
Ảm Đao nhìn chằm chằm Thạch Phong giận dữ hét,
- Đẻ ta xuống cái tên Kiếm Vương của ngươi có phải là danh phù kỳ thực hay không?
Nói xong Ảm Đao vung cánh, hóa thành một trận cuồng phong lao về phía Thạch Phong.
Bão táp mãnh liệt Ảm Đao di động dẫn tới trực tiếp khiến người chơi xung quanh bị thổi bay ngược ra, cho dù là người chơi nghề nghiệp bậc hai cũng chỉ có thể miễn cưỡng không bị thổi bay.
Cự ly hơn hai mươi mét đối với Ảm Đao mà nói cho giây lát là tới, long trảo đầy lân giáp đột nhiên vung lên, trực tiếp quét về phía Thạch Phong, áp lực gió cuồng bạo khiến Man Cốt ở phía sau Thạch Phong cũng biến thành hành động chậm chạp.
Chỉ thấy Thạch Phong không nhúc nhích, hoàn toàn không có ý định né tránh, toàn thân đột nhiên tỏa ra quang hoa màu vàng, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay trực tiếp nghênh đón.
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang vọng trên đường phố, mặt đất làm từ đá cẩm thạch vỡ vụn từng tấc, mà một màn bất khả tư nghị cũng xuất hiện.
Trường kiếm trong tay Thạch Phong không ngờ chặn được long trảo to lớn.
- Chặn được rồi?
Mọi người nhìn Thạch Phong chỉ lui lại mấy bước, trong lòng đầy khiếp sợ.
Lực lượng của Tà Long cường đại thế nào, mọi người ở đây đều biết, đó tuyệt đối không phải là tồn tại người chơi hiện tại có thể chống lại, không chỉ là lực lượng, đồng thời cũng có tốc độ, hai cái kết hợp cùng một chỗ, khiến người chơi căn bản là không thể ngăn cản.