Có điều đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, dẫu sao nội tình của công hội siêu nhất lưu là trải qua không biết bao nhiêu năm tích lũy mới có được hôm nay.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao các công hội lớn muốn bồi dưỡng cao thủ.
Trong Thần Vực, những cao thủ công hội này mới là trụ cột chân chính, vũ khí trang bị đạo cụ gì đó, chỉ là một loại thủ đoạn phụ trợ để làm lớn mạnh đề thăng thực lực của công hội mà thôi.
-Vậy hiện tại chúng ta rút à?
Thủy Sắc Sắc Vi hỏi.
- Không, chúng ta cũng không thể rút được, nơi này chính là Nguyên Thiết Khoáng Mạch, muốn tìm một cái khác không phải là chuyện dễ dàng.
Thạch Phong vẫn lắc đầu.
Nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, Thủy Sắc Sắc Vi không khỏi nghẹn lời, đánh cũng không được, rút cũng không được, vậy hiện tại các nàng có thể làm gì?
- Tiếp theo sẽ do ngươi tới chỉ huy mọi người, dọn dẹp Ma Nhân trong huyệt động, chuyện của Thần Tích Công Hội thì cứ giao cho ta, nhớ kỹ bất kể phát sinh tình huống gì, đều không được rời khỏi huyệt động.
Thạch Phong đối với Thủy Sắc Sắc Vi đang mê mang, không khỏi cười nói.
- Hội trưởng, chắc ngươi không phải muốn một mình đi đối phó Thần Tích chứ? Vậy thì quá nguy hiểm! Ta đi cùng ngươi.
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn Thạch Phong chuẩn bị hành động một mình, không khỏi sốt ruột nói.
Nếu chỉ là bị mấy chục cao thủ nghề nghiệp bậc hai bao vây thì cũng không có gì, mà là lo lắng Thần Tích sử dụng ma pháp trận để vây người, cho dù Thạch Phong có thực lực siêu quần, cuối cùng cũng sẽ bị tiêu hao tới chết, dẫu sao các thế lực siêu cấp là ngay cả quái vật truyền kỳ cũng có thể tiêu diệt, huống chi là Thạch Phong chỉ có bậc hai.
- Ta có ngốc như vậy không?
Thạch Phong nhìn Thủy Sắc Sắc Vi đang khẩn trương, bật cười,
- Yên tâm đi, trong lòng ta có tính toán.
Nói xong Thạch Phong đơn độc một mình đi đến cửa ra của huyệt động Ma Nhân.
Mà trên bờ cát ngoại vi đảo Karna, rất nhiều thành viên của Thần Tích Công Hội đều đã hội tụ đến đây, thậm chí ngay cả Thiên Lý Vô Nhai cũng tự mình đến đốc chiến.
Chỉ thấy ba vạn đại quân của Thần Tích Công Hội đã chiếm cứ hơn nửa bãi biển của đảo Karna, cấp bậc ít nhất đều là cấp 56 trở lên, trang bị hoàn mỹ thì không nói, lần này chỉ là số lượng cao thủ Nhập Vi tới đã có hơn một trăm năm mươi người, không ai không phải nghề nghiệp bậc hai.
- Phó hội trưởng, Nguyên Thiết Khoáng Mạch đang ở một hố trời trong sơn cốc của hòn đảo này.
Thích Khách áo xám đi đến bên cạnh Thiên Lý Vô Nhai, báo cáo chi tiết,
- Về phần bên Linh Dực Công Hội, ta đã sai người khác của tiểu đội theo dõi ở ngoài cửa động, từng thời khắc chú ý hướng đi của Linh Dực Công Hội, chúng ta trước mắt không phát hiện Linh Dực Công Hội có dấu hiệu rút lui.
- Linh Dực Công Hội này đúng là không muốn sống rồi, đến bây giờ vẫn chưa đào tẩu à?
Thiên Lý Vô Nhai bật cười nói,
- Là không cam lòng đê Nguyên Thiết Khoáng Mạch bị cướp đi sao?
Thần Tích Công Hội có hành động gióng trống khua chiêng như vậy, với quan hệ của Linh Dực và Phượng Thiên Vũ, có nghĩ như thế nào cũng không thể không biết mới đúng.
Cách giải thích duy nhất chính là không cam lòng.
Nhưng cho dù là không cam lòng cũng vô dụng, hai bên vốn trên thực lực có chênh lệch cực lớn, càng đừng nói là khu vực nội bộ của Tử Vong Chi Hải là địa bàn của Thần Tích bọn họ, Linh Dực căn bản không có cơ hội.
Ngay khi Thích Khách áo xám đang báo cáo với Thiên Lý Vô Nhai, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
- Đã xảy ra chuyện gì à?
Thiên Lý Vô Nhai ngay lập tức nhận ra biến hóa trên vẻ mặt của Thích Khách, không khỏi lên tiếng hỏi.
- Ngay vừa rồi, một mình Hắc Viêm lao ra, hơn nữa còn phát hiện năm người trong tiểu đội của ta, tiêu diệt toàn bộ bọn họ rồi.
Thích Khách nói khẽ.
- Thú vị! Dám lao ra một mình, là định dựa vào lực lượng của một người chơi du kích chiến với chúng ta sao?
Khóe miệng Thiên Lý Vô Nhai hơi nhếch lên,
- Một khi đã như vậy, chúng ta cũng chơi với hắn một chút, phân phó xuống, mỗi đoàn đội đều chuẩn bị ma pháp trận, nhìn thấy Hắc Viêm thì lập tức sử dụng, ta cũng muốn nhìn xem hắn có thể làm gì trước mặt Thần Tích Công Hội chúng ta.
Theo Thiên Lý Vô Nhai truyền đạt chỉ lệnh, tất cả mọi người của Thần Tích Công Hội ùa vào trong đảo Karna, một trăm người tạo thành một đoàn đội tiến hành tìm kiếm kiểu rải thảm, hơn nữa mỗi đoàn đội đều cách nhau không xa, chỉ cần phát hiện ra mục tiêu, rất nhanh là có thể tới trợ giúp.
Mà cách nơi đại quân đang tìm kiếm của Thần Tích không đến 2000, Thạch Phong đứng trên sơn cốc nhìn đại quân Thần Tích càng lúc càng gần, cũng lộ ra một nụ cười tươi rói, từ trong ba lô lấy ra một quyển sách cổ ma khí cuồn cuộn.
Quyển sách này chính là Thâm Uyên Cổ Thư, là Thâm Uyên Chi Bảo có thể mở Thâm Uyên Thông Đạo.
- Hàng lâm đi! Hắc Ám Thâm Uyên vô tận.
Trong rừng cây khô của đảo Karna, rất nhiều thành viên của Thần Tích Công Hội đều đang tiến vào sâu trong sơn cốc.
- Phó hội trưởng, bên ta đã phát hiện tung tích của Hắc Viêm, xem ra chắc hắn mới đi qua nơi này, hiện tại rất có thể đang ở trong sơn cốc ở phía trước, tuy địa hình của sơn cốc đó phức tạp, nhưng là một tử lộ, chỉ cần chúng ta sai người vây ở bên ngoài sơn cốc, bảo đảm là hắn không thoát được.
Thích Khách áo xám nhìn tung tích lưu lại trên mặt đất, không khỏi chỉ về phía sơn cốc, cười lạnh nói.
Hiện giờ toàn bộ đảo Karna đều bị Thần Tích Công Hội bọn họ sử dụng ma pháp trận để phong tỏa, hiện trên đảo Karna căn bản không thể sử dụng quyển trục trở về thành và quyển trục thuấn di, nói cách khác muốn rời khỏi đảo Karna, cũng chỉ có thể dựa vào hai chân của mình mà đi, không có biện pháp khác để rời khỏi.