Cho tới khi người của Thần Tích xoay người bỏ chạy, đã có hơn ngàn người bị tiêu diệt, trong đó còn bao gồm cả cao thủ bậc hai ngông cuồng tự đại.
Mà khi người của Thần Tích đang điên cuồng chạy trốn xung quanh, Thiên Lý Vô Nhai đột nhiên phát hiện trên sơn cốc có một bóng người đang nhìn bọn họ, hắn cũng vô cùng quen thuộc với bóng người này, chính là Thạch Phong hắn đang muốn tìm.
Lúc này Thạch Phong giống như người đi qua đường, từ xa xa thưởng thức cảnh tượng giết chóc dưới núi, nhàn nhã vô cùng, giống như quái vật lân giáp trên bầu trời không tồn tại vậy.
- Đáng chết! Nhất định là hắn, đây nhất định là thông đạo không gian hắn làm ra! Bằng không không thể trùng hợp xuất hiện những quái vật này như vậy được.
Thiên Lý Vô Nhai nhìn chằm chằm Thạch Phong lẳng lặng đứng nhìn tất cả trên sơn cốc, trong lòng đầy phẫn nộ và khó hiểu,
- Để không cho Thần Tích chúng ta có được Nguyên Thiết Khoáng Mạch, không ngờ không tiếc làm ra những quái vật này, để không ai có thể có được sao? Điên rồi! Hắn tuyệt đối là điên rồi!
Thông đạo không gian trên đảo Karna, lúc này vẫn có rất nhiều quái vật từ bên trong trào ra, hơn nữa thực lực của những quái vật này cũng càng lúc càng đáng sợ, từ cấp lĩnh chủ lúc ban đầu, dần dần đến đại lĩnh chủ, đại lĩnh chủ cao cấp, mà đến bây giờ đã xuất hiện quái vật truyền kỳ bậc bốn.
Những quái vật vừa xuất hiện này nhìn thấy người chơi, giống như là sói đói nhìn thấy thịt tươi, điên cuồng vồ tới.
Thần Tích Công Hội thành viên cho dù là gặp quái lĩnh chủ cấp 160 cũng bị thuấn sát, càng đừng nói là quái vật đại lĩnh chủ và quái vật truyền kỳ, tuy người của Thần Tích Công Hội cũng ngay lập tức dưới mệnh lệnh của Thiên Lý Vô Nhai bỏ chạy tứ tán, nhưng tốc độ của quái vật phi hành là vô cùng nhanh chóng, trong nháy mắt đã có thể xông tới phía trước người chơi, căn bản là muốn trốn cũng không thể trốn được.
Thành viên của Thần Tích Công Hội chạy trốn ra xung quanh chỉ được một lát, đã có hơn ba ngàn thành viên hóa thành một đạo bạch quang tiêu tán khỏi đảo Karna.
- Phó hội trưởng, những quái vật này căn bản không hạn chế khu vực, cho dù là thành viên trốn ra khỏi sơn cốc, vẫn sẽ bị đuổi theo tiêu diệt, với số lượng càng lúc càng nhiều của những quái vật này, sợ rằng người của chúng ta không đợi đến khi chạy trốn được tới bờ, đã bị những quái vật này tiêu diệt toàn bộ rồi.
Trầm Tịch Tam Nguyệt nhìn quái vật bay đầy trời, sắc mặt rất âm trầm.
Tuy thành viên của công hội bọn họ nhiều, bình thường đối mặt với quái vật cường đại, bỏ chạy tứ tán, cũng sẽ không xuất hiện tổn thất quá lớn, nhưng lúc này quái vật vô cùng vô tận từ trong thông đạo không gian trào ra là quái vật vô cùng vô tận, cho dù phân tán ra mà chạy cũng không thoát được.
Nếu chỉ là ba vạn thành viên tinh anh của công hội, cho dù bị tiêu diệt, bọn họ cũng không đau lòng cho lắm, nhưng hiện tại lại có hơn bốn trăm nghề nghiệp bậc hai ở đây, nếu như bị toàn diệt...
- Không thể đột phá à? Xem ra chỉ có thể sử dụng quyển trục phá ma để cởi bỏ phong tỏa ma pháp.
Thiên Lý Vô Nhai nhìn thành viên công hội không ngừng bị giết, cắn răng nói,
- Trầm Tịch, ngươi thông tri cho tất cả thành viên tinh anh nghĩ biện pháp hấp dẫn sự chú ý của những quái vật này, sau khi ta giải trừ phong tỏa, bảo cao thủ công hội đều sử dụng quyển trục trở về thành mau chóng rút lui.
Trong Thần Vực quyển trục ma pháp có thể giải trừ phong tỏa là cực kỳ ít ỏi, cho dù là công hội siêu nhất lưu như bọn họ, cho đến hiện tại cũng mới chỉ có được năm sáu tấm mà thôi, những quyển trục này đều là đạo cụ giữ mạng để phòng ngừa một số thế lực tiến hành phục kích bọn họ mà chuẩn bị.
Có điều lúc này cao thủ bậc hai trong công hội đang có nguy hiểm phải chết, hắn tất nhiên cũng không thể giữ lại nữa.
- Vâng.
Trầm Tịch Tam Nguyệt gật đầu.
Lập tức Thiên Lý Vô Nhai từ trong ba lô lấy ra một quyển trục ma pháp cổ xưa màu vàng, trực tiếp mở ra, ngâm xướng chú văn.
Ngay tức khắc trong quyển trục ma pháp bắn ra một đạo quang hoa màu vàng xộc thẳng tới chân trời, theo tấm chắn ma pháp không nhìn thấy bao phủ trên bầu trời bắt đầu vỡ vụn, tấm chắn ma pháp không nhìn thấy này chính là ma pháp phong tỏa, có thể phòng ngừa người chơi tiến hành ma pháp truyền tống.
Phong tỏa ma pháp vừa vỡ, người của Thần Tích Công Hội đều thở phào nhẹ nhõm.
Đã không có ma pháp phong tỏa, bọn họ không cần dùng hai chân để chạy trốn nữa, chỉ cần tìm một chỗ an toàn, trực tiếp sử dụng quyển trục trở về thành là được.
Mà ngay khi các cao thủ của Thần Tích Công Hội chuẩn bị sử dụng quyển trục trở về thành, muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này, quyển trục ma pháp trong cột đọc đột nhiên gián đoạn.
- Chuyện gì thế? Vì sao lại không thể truyền tống?
- Không đúng! Chúng ta vẫn còn ở trạng thái phong tỏa ma pháp.
- Không phải phong tỏa đã giải trừ rồi à?
Mọi người cảm thấy rất khó hiểu trước tình trạng xuất hiện đột nhiên này, ngay cả Thiên Lý Vô Nhai vừa sử dụng quyển trục phá ma xong cũng lộ ra vẻ mặt ngỡ ngàng.
- Phó hội trưởng, ngươi nhìn bên Hắc Viêm kìa!Hình như hắn đang sử dụng phong tỏa ma pháp.
Một Du Hiệp nhãn lực tốt chỉ về phía Thạch Phong trên sơn cốc, không khỏi vội vàng báo cáo cho Thiên Lý Vô Nhai, mà Thiên Lý Vô Nhai cũng thuận theo phương hướng Du Hiệp chỉ nhìn lại, quả nhiên ở bên cạnh Thạch Phong xuất hiện mấy ma pháp trận đen xì, những ma pháp trận này chính là ma pháp phong tỏa.
- Hắc Viêm! Đây là ngươi đang tự tìm chết!
Thiên Lý Vô Nhai nhìn Thạch Phong sử dụng ma pháp phong tỏa, ánh mắt lập tức lạnh như băng, không nhịn được gầm lên, thanh âm vang vọng toàn bộ sơn cốc.