Cho tới khi Thạch Phong biến mất trong ma pháp trận, người của Linh Dực mới hồi phục lại tinh thần, đều bắt đầu thử lại khiêu chiến khảo nghiệm của sân huấn luyện.
Sân huấn luyện tầng thứ hai của Siêu Phàm Chi Tháp.
- Đây là huấn luyện ở tầng thứ hai à?
Thạch Phong nhìn cảnh tượng trước mắt, hơi cảm thấy kinh ngạc.
Không gian nơi này đã không phải là nội bộ Siêu Phàm Chi Tháp, mà là đi tới một dị không gian khác.
Nơi này không giống sân huấn luyện của tầng thứ nhất, mà là một cầu thang rộng lớn trắng ngần, cầu thang có khoảng trăm bậc, ở đỉnh dựng một cánh cửa lớn từ đá chế thành, rõ ràng là muốn người chơi đi lên tầng đỉnh.
Một điểm quan trọng nhất là độ nồng đậm ma lực nơi này, so với ngoại giới thì ít nhất cao hơn 50%, ở dưới loại hoàn cảnh này, đại não là vô cùng tỉnh táo không minh, giống như có một loại ảo giác không gì không làm được.
Mà trong hoàn cảnh ma lực cao như vậy, cho dù là không ngừng sử dụng chiến kỹ cao cấp, chỉ sợ cũng không cần lo lắng tới vấn đề tiêu hao thể lực và tinh thần lực, có thể tận tình phát huy ra toàn bộ lực lượng.
Lúc này Thạch Phong mới ít nhiều hiểu được nguyên nhân, vì sao mở ra huấn luyện của tầng thứ hai lại cần mười vạn viên Ma Thủy Tinh, chỉ là duy trì mỗi ngày cũng mất năm ngàn viên Ma Thủy Tinh, hơn nữa chỉ có thể cho tối đa năm mươi người đồng thời huấn luyện.
Có hoàn cảnh như vậy, cộng thêm huấn luyện chuyên sâu nhằm vào cảnh giới Lý, đích xác là vật vượt giá trị, nếu đổi thành các thế lực siêu cấp, cho dù là tiêu tốn cái giá gấp năm chỉ sợ cũng sẽ không chút do dự đáp ứng ngay.
Sau khi Thạch Phong làm quen với hoàn cảnh như vậy một chút, lập tức bước lên cầu thang trắng như tuyết.
Mỗi một bậc cầu thang đều cao nửa mét, muốn đi lên một bậc cũng cần người chơi động tác lớn mới được, mà giữa mỗi một bậc đều cách nhau mười ba mười bốn mét, cho dù là cao thủ bậc hai dùng tốc độ cao di động, cũng vẫn phải tốn thời gian, căn bản không thể làm được trong phút chốc đi qua bước lên bậc cầu thang tiếp theo.
Trong nháy mắt bước lên bậc tầng thứ, Thạch Phong liền cảm thấy cả người bắt đầu trở nên suy yếu, bất kể là thuộc tính cơ bản hay là trình độ sinh mệnh thông qua huyết mạch để đề thăng, ở trên cầu thang này đều bắt đầu biến thành vô dụng.
Sau khi qua hai ba giây, thuộc tính cơ bản đã giảm xuống giảm đến tiêu chuẩn bậc một cấp 50, mặc một thân trang bị cấp Thanh Đồng, về phần thể chất cũng là thể chất bậc một tiêu chuẩn, bình thường tới không thể bình thường hơn.
Mà Thạch Phong còn chưa kịp thích ứng với giảm xuống đột nhiên giảm xuống này, trên cầu thang lại đột nhiên xuất hiện hai Kiếm Sĩ bậc một mặc áo giáp bạc giống hệt hắn, trực tiếp xách song kiếm xông tới.
Cự ly mười mét đối với hai Kiếm Sĩ bậc một cấp 50 này là trong phút chốc đã tới.
Kỹ năng bậc một Phong Tốc Kiếm.
Kỹ năng bậc một Tam Nguyệt Tiệt Kích.
Liên tục dùng ra hai kỹ năng bậc một hiếm có, không hề có động tác dư thừa, trực tiếp đâm thẳng tới chỗ yếu hại của Thạch Phong.
Từng đạo kiếm quang xẹt qua, Thạch Phong trực tiếp dùng ra quỹ tích kiếm tiến hành phòng ngự khẩn cấp.
Rầm rầm rầm!
Lưỡi kiếm liên tục va chạm năm sáu lần, tia lửa văng khắp nơi, Thạch Phong ở ngay tại chỗ bị đánh rơi xuống bậc cầu thang thứ nhất, mà hai Kiếm Sĩ bậc một sau khi nhìn thấy Thạch Phong bị đánh lui, cũng không tiến hành hành động gì, trực tiếp xoay người trở lại chỗ cũ.
- Mạnh quá.
Thạch Phong rơi xuống bậc thang lui liền bốn năm bước mới đứng vững lại được, không khỏi nhìn hai Kiếm Sĩ bạch ngân, trong lòng đầy kinh ngạc.
Tuy chỉ tiến hành một lần va chạm ngắn ngủi, nhưng Thạch Phong hiểu rằng, hai Kiếm Sĩ bạch ngân trước mắt có trình độ chiến đấu tiếp cận với cao thủ Nhập Vi, hơn nữa kỹ năng sử dụng là lô hỏa thuần thanh, có thể nói độ hoàn thành kỹ năng đạt tới 100%, luận chiến lực chân chính thì đã không kém gì cao thủ Nhập Vi.
Trừ trình độ kỹ thuật rất cao ra, trên thuộc tính cơ bản cũng cao hơn hắn rất nhiều, tương đương với toàn thân đều mang vũ khí trang bị cấp Bí Ngân, lại bởi vì kỹ năng phát huy ra có thể đạt tới hiệu quả 100%, chiến lực này so với cao thủ Nhập Vi phổ thông thì còn lợi hại hơn.
Nếu lấy cứng chọi cứng, căn bản không phải là đối thủ, sẽ chỉ bị đánh bay.
- Vừa lên đã khó như vậy rồi à?
Thạch Phong nhìn Kiếm Sĩ bạch ngân đứng yên bất động, trong lòng đại khái hiểu ra.
Đối phó với hai Kiếm Sĩ bạch ngân này, nếu người chơi chỉ là cao thủ Lưu Thủy cảnh, sợ rằng căn bản không thể bước qua được bậc cầu thang thứ nhất, bởi vì cao thủ Lưu Thủy cảnh chỉ có thể nhìn ra hướng đi của đối phương, tiến hành công kích hoặc là phòng ngự đơn giản trước một bước.
Hai Kiếm Sĩ này đều là trạng thái vô địch, công kích căn bản không có ý nghĩa, ngược lại sau khi công kích Kiếm Sĩ bạch ngân sẽ lộ ra sơ hở, bị Kiếm Sĩ bạch ngân một kích đánh bay, phòng ngự đơn giản thì càng không cần phải nói, chỉ tổ bị đánh bay từng bước, về phần né tránh càng không thể, vốn thuộc tính đã rơi vào thế yếu, ở trước mặt Kiếm Sĩ bạch ngân phản ứng và tốc độ đều không chậm, né tránh một Kiếm Sĩ bạch ngân đã vô cùng miễn cưỡng, càng đừng nói là hai.
Chẳng khác nào nói cao thủ Lưu Thủy cảnh tới đây cũng chỉ có thể đứng nhìn mà thôi, không làm được gì khác.
Trừ khi có thể khi ở Lưu Thủy cảnh đạt tới nhập môn cảnh giới Lý, mới có thể miễn cưỡng ngăn cản, Nhập Vi cảnh đạt tới nhập môn cảnh giới Lý cũng có xác suất rất lớn bị đánh về.
Lập tức Thạch Phong lại bước lên cầu thang.