Trên đường phố theo sự tử vong của Đoạn Ngạc, khiến tất cả người của Tội Vực vốn đang rút lui đều mở to hai mắt, không thể tin được đây là sự thật.
- Chết rồi.
- Đùa à! Trọng Kiếm Đoạn Ngạc không ngờ lại bị một chiêu miểu sát?
Nhìn Đoạn Ngạc ngã xuống đất không nhúc nhích, điểm sinh mệnh về không, người chơi trên đường đều há to miệng.
Đối với người chơi ngoài Tử Kinh Vương Quốc mà nói, có thể không hiểu biết nhiều về Trọng Kiếm Đoạn Ngạc, nhưng nếu là người chơi sống trong Tử Kinh Vương Quốc, cái tên này chính là như sấm bên tai, đồng thời cũng là ác mộng trong lòng người chơi.
Bởi vì trong Tử Kinh Vương Quốc, rất nhiều người chơi cao thủ đối kháng với Tội Vực, đều chết trong tay Trọng Kiếm Đoạn Ngạc, mà Đoạn Ngạc cường đại như vậy lại bị thuấn sát, nếu nói ra sợ rằng cũng không có ai tin.
- Ca, người này lợi hại quá.
Lương Hạ nhìn Thạch Phong nhặt đồ rơi ra, không khỏi kinh thán nói,
- Ta cảm thấy là lợi hại hơn ca ca ngươi rất nhiều.
- Ừ, kiếm của hắn nhanh quá.
Thanh Phong Tiếu gật đầu, trong lòng đầy rung động,
- Kiếm Sĩ cao thủ xếp hàng đầu trong Tử Kinh Vương Quốc, ta cơ bản đều đã gặp rồi, nhưng so với hắn thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Hắn là Thích Khách tốc độ nhanh nhất trong nghề nghiệp bậc hai, nhưng đối mặt với kiếm của Thạch Phong, cũng có một loại cảm giác khiến hắn không thể sánh bằng, thậm chí Thạch Phong xuất kiếm hắn cũng không nhìn thấy, đợi cho khi có phản ứng thì kiếm đã chém ra rồi.
Thần tốc như vậy, hắn tự thấy sử dụng kỹ năng giữ mạng như biến mất sợ rằng cũng không kịp.
Nghĩ đến lúc trước muốn để Thạch Phong và Lương Hạ cùng đào tẩu còn do hắn đoạn hậu, hiện tại xem ra căn bản chính là chuyện cười.
Đoạn Ngạc vừa chết, chắc chắn sẽ khiến người của Tội Vực phải chịu đả kích không nhỏ,lại cộng thêm một thoáng ngây người, dẫn tới Tội Vực chỉ có một bộ phận nhỏ người thoát khỏi Vinh Diệu Thạch Bảo, đại bộ phận thành viên đều bị NPC bắt lấy, về phần người chơi bị tiêu diệt thì càng thảm hại hơn, không chỉ sẽ chết, sau đó còn có thể bị nhốt tiếp ba ngày.
- Hai vị, người của Tội Vực đều đã rời khỏi, nếu muốn đi thì hiện tại chính là thời cơ tốt nhất, Đoạn Ngạc bị tiêu diệt, tin rằng không bao lâu nữa, Tội Vực sẽ phái ra nhiều người hơn tới đây, đến lúc đó muốn rời khỏi Vinh Diệu Thạch Bảo chính là rất khó khăn.
Sau khi Thạch Phong nhặt đồ rơi ra của thành viên Tội Vực, không khỏi kiến nghị với Thanh Phong Tiếu.
- Đa tạ, tại hạ Thanh Phong Tiếu, muội muội của ta là Lương Hạ, không biết bằng hữu xưng hô thế nào?
Lúc này Thanh Phong Tiếu mới có phản ứng, không khỏi cảm tạ Thạch Phong.
- Dạ Phong.
Thạch Phong không giấu diếm, nói.
Tuy hắn cũng muốn dùng cái tên Hắc Viêm, có điều là hội trưởng của Linh Dực Công Hội lại xuất hiện ở Tử Kinh Vương Quốc, sợ rằng sẽ gây ra chuyện rất ầm ĩ, dù sao cũng là một hội trưởng, khẳng định sẽ dẫn tới sự chú ý của các thế lực lớn ở toàn bộ Tử Kinh Vương Quốc, đến lúc đó cũng sẽ ảnh hưởng tới hắn làm nhiệm vụ, nhưng cái tên thật Dạ Phong này thì lại không sao cả.
- Dạ Phong? Chẳng lẽ ngươi chính là trưỡng lão vinh dự Dạ Phong của Linh Dực Công Hội?
Thanh Phong Tiếu kinh ngạc Thanh Phong Tiếu nhìn Thạch Phong.
Linh Dực Công Hội hiện giờ ở trong Thần Vực chính là tương đối nổi danh, dẫu sao cũng có thể đối kháng với công hội siêu nhất lưu Thần Tích, sau đó lại gia nhập Thiên Cơ Thương Hội, tương lai trở thành công hội siêu nhất lưu cũng không phải là chuyện không thể.
Mà cao thủ hàng đầu trong công hội tất nhiên cũng thành tiêu điểm được mọi người đàm luận, trong đó Dạ Phong chính là một trong những cao thủ hàng đầu của Linh Dực Công Hội, lại từng biểu hiện ra thực lực cường đại trong chiến đấu ở Tinh Nguyệt Vương Quốc, không chỉ nổi tiếng ở Tinh Nguyệt Vương Quốc, cũng vô cùng nổi danh trong người chơi cao thủ của Tử Kinh Vương Quốc, dẫu sao giữa người chơi cao thủ với nhau, lúc trà dư tửu hậu đều sẽ đàm luận về cao thủ của bổn quốc hoặc là vương quốc và đế quốc ở phụ cận, so sánh xem ai lợi hại hơn.
Lương Hạ ở bên cạnh cũng nhìn Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi, cảm thấy giống như đang nằm mơ.
- Ca, đây là đùa à! Chúng ta không ngờ lại gặp trưỡng lão vinh dự Dạ Phong của Linh Dực Công Hội.
Hai mắt Lương Hạ sáng lên, không khỏi nhỏ giọng nói.
Đoạn Ngạc của công hội nhất lưu Tội Vực đối với người chơi tự do như nàng mà nói đã là tồn tại cao không thể với, càng đừng nói trưỡng lão vinh dự của Linh Dực có khả năng trở thành công hội siêu nhất lưu, tùy tiện một câu cũng có thể khiến những công hội nhị lưu đó phải kinh hồn táng đảm.
Mà người chơi ở cách đó không xa nghe thấy lời nói của Thạch Phong, ai nấy đều há to miệng.
Lúc này bọn họ mới hiểu được vì sao lúc trước Thạch Phong lại khí định thần nhàn như vậy, thậm chí là không thèm bận tâm tới sự uy hiếp của Đoạn Ngạc.
- Đúng vậy, chính là ta.
Thạch Phong cũng không biết nên nói gì đối với sự kinh ngạc của hai người, chỉ gật đầu.
Đời trước bất kể là Thanh Phong Tiếu hay là Lương Hạ, hai người này đối với hắn mà nói đều là cao không thể với, dẫu sao Thanh Phong Tiếu ở thời kì đỉnh phong chính là cao thủ Thích Khách xếp trong top 10 của Hắc Long Đế Quốc, nếu không phải vì là người chơi tự do, sợ rằng cũng có thể tấn thăng thành nghề nghiệp bậc năm rồi.
Về phần Luyện Kim Đại Sư cách Luyện Kim Tông Sư chỉ thiếu một bước như Lương Hạ, căn bản không phải là công hội nhị lưu có thể tiếp xúc đến, cho dù là công hội nhất lưu cũng sẽ coi là khách quý tuyệt đối, hận không thể kéo vào công hội của mình.