Bởi vì nàng không ngờ không biết phản bác Thạch Phong thế nào, điều mà một hội trưởng phải cân nhắc vĩnh viễn là lợi ích của công hội, sao có thể vì công hội khác, mà từ bỏ cơ hội tốt để khuếch trương công hội, nhất là trước mắt Linh Dực vừa đánh bại Tinh Quang Liên Minh ngông cuồng tự đại trong Tinh Nguyệt Vương Quốc, ổn định cục diện bá chủ ở Ma Nữ Chi Khâu, đây chính là thời cơ tốt nhất để công hội điên cuồng khuếch trương.
Đổi thành bản thân nàng, sợ rằng cũng sẽ không nói hai lời liều mạng phát triển công hội.
Bách Hoa Cung mấy người khác của Bách Hoa Cung nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, cũng triệt để lâm vào tuyệt vọng.
- Giờ chúng ta nên làm gì đây?
Bách Hoa Cung trước mắt đã bắt đầu công tác di chuyển ở Ám Dạ Đế Quốc, hai vương quốc xếp thứ nhất và xếp thứ hai hiện tại cũng vậy, dựa vào thực lực và nội tình suy yếu của Bách Hoa Cung hiện tại, muốn cạnh tranh với công hội nhất lưu ở bản thổ của vương quốc khác, độ khó này thật sự quá lớn.
Ngay khi đám người Mộc Vân đang khủng hoảng vì không biết bước tiếp theo lập tức làm thế nào, U Lan đứng bên cạnh Mộc Vân nhìn đám người Mộc Vân có chút hốt hoảng, khóe miệng nở nụ cười, trực tiếp đứng dậy.
- Hội trưởng, ta có một đề nghị không tồi đối với cả Bách Hoa Cung và Linh Dực chúng ta, không biết có thể nói ra không?
U Lan cung kính nói.
- Không tồi với cả hai bên à? Vậy nói ra nghe một chút đi, nói như thế nào thì Bách Hoa Cung cũng là tới để hợp tác với chúng ta, chúng ta cũng không thể khiến Bách Hoa Cung quá thất vọng.
Thạch Phong trầm tư một lát, gật đầu.
- Vâng.
U Lan lập tức mở miệng nói,
- khốn cảnh hiện tại của Bách Hoa Cung là không có đủ khu vực công hội để sinh tồn, nguyên nhân căn bản này là vì Tinh Hoàn Công Hội không cho Bách Hoa Cung sinh tồn ở Ám Dạ Đế Quốc, nhưng nếu Bách Hoa Cung có thể chống đỡ được Tinh Hoàn Công Hội, như vậy cũng sẽ không cần phải rời khỏi Ám Dạ Đế Quốc nữa..
- Có điều muốn chống đỡ thế lực siêu cấp như Tinh Hoàn Công Hội cũng không dễ dàng, cho dù là bên chúng ta phái ra đại quân tới đối kháng, chỉ sợ cũng là vô cùng khó, cái này cần Bách Hoa Cung cho đủ giúp đỡ mới được.
- Giúp đỡ à?
Mộc Vân vừa nghe vậy, hai mắt không khỏi sáng lên, vội vàng nói,
- Nếu là tài chính và nhân viên, cái này không có bất kỳ vấn đề gì! Chỉ cần có thể phòng thủ được, đến lúc đó Ám Dạ Đế Quốc có tài nguyên, Bách Hoa Cung chúng ta nhất định sẽ cung cấp rất nhiều.
Đối với thực lực công hội của Linh Dực, nàng đã có một số hiểu biết.
Nếu Linh Dực nguyện ý ra sức hỗ trợ, với thực lực hiện có của Linh Dực lại cộng thêm Bách Hoa Cung bọn họ, muốn giữ được hơn một nửa lĩnh vực vốn có của Bách Hoa Cung chắc là không thành vấn đề.
- Tuy ta là nói như vậy, có điều muốn đối địch với thế lực siêu cấp đang cường thịnh hiện tại, chung quy vẫn có phiêu lưu quá lớn, hơn nữa khẳng định sẽ là một trận đánh lâu dài, Linh Dực chúng ta cũng còn có rất nhiều thế lực siêu cấp cần phải thời khắc chú ý, những chuyện này không phải tài chính và tài nguyên là có thể xử lý, đến lúc đó Linh Dực chúng ta sẽ có khả năng phải đối mặt với tình trạng sụp đổ toàn tuyến, điểm này có lẽ tất cả mọi người trong công hội đều không muốn nhìn thấy.
U Lan nhìn Mộc Vân, lắc đầu nói.
- Chẳng lẽ không có biện pháp gì giúp bọn họ một chút à?
Thạch Phong nghe thấy U Lan nói như vậy, không khỏi làm bộ như thở dài hỏi, rất hài lòng với biểu hiện của U Lan.
- Có! Nếu hai công hội chúng ta có thể trở thành lợi ích cùng chung một thể, có thể có được quyền kinh doanh đất cửa hàng của Bách Hoa Cung, trở thành minh hữu vững chắc của Linh Dực chúng ta, như vậy chúng ta cũng có thể phát triển ổn định ở Ám Dạ Đế Quốc để chống lại Tinh Hoàn, không cần làm tổn thương tới lực lượng ở địa vực khác, mà người chơi trong công hội cũng sẽ không bất mãn gì với việc giúp minh hữu của mình.
U Lan nghĩ nghĩ một chút, nói.
- Cái này...
Mộc Vân không khỏi do dự, cửa hàng chính là căn cơ của công hội, nhưng tình trạng của Bách Hoa Cung trước mắt cũng rát cấp bách, lập tức nhìn U Lan cắn răng hỏi,
- Không biết Linh Dực cần bao nhiêu cửa hàng?
- Muốn duy trì đủ tài nguyên để chống đỡ ở Ám Dạ Đế Quốc, khoảng 60% của Bách Hoa Cung chắc là đủ rồi.
U Lan nghiêm túc nói.
- 60%? Thế có phải quá nhiều không...
Mộc Vân không khỏi khó xử.
Tài chính và tài nguyên của công hội có một bộ phận rất lớn đều đến từ đất cửa hàng công hội, nếu đã không có 60%, ảnh hưởng đối với công hội sẽ vô cùng lớn.
- U Lan, Bách Hoa Cung là minh hữu vững chắc trong tương lai của Linh Dực chúng ta, chẳng lẽ không thể nghĩ biện pháp giảm bớt một chút à?
Thạch Phong nói.
- Hội trưởng đã nói như vậy, cân nhắc đếnlực lượng phải trường kỳ duy trì để đối kháng Tinh Hoàn, vậy 50% đi, hạ thấp nữa thì phải sử dụng đến tài nguyên và tài chính ở địa vực khác, đến lúc đó muốn đối kháng thế lực siêu cấp ở địa vực khác sẽ trở thành vấn đề.
U Lan tính toán một chút, tỏ vẻ đây đã là cố lắm rồi.
- Tình huống chính là như vậy à? Không biết ý của phó hội trưởng Mộc Vân thế nào?
Thạch Phong quay đầu nhìn về phía đám người Mộc Vân, nhẹ giọng hỏi.
- 50% á?
Trong đại sảnh bất kể là Mộc Vân hay là mấy vị cao tầng của Bách Hoa Cung, đều không khỏi lộ ra nụ cười khổ.
Cho dù chỉ là 50%, đối với Bách Hoa Cung mà nói cũng không thể thừa nhận được, dẫu sao cửa hàng và đất mà công hội nắm giữ chính là căn cơ để phát triển, căn bản không phải là thứ muốn mua thì có thể tùy tiện mua được.