- Chuyện này thì có gì mà nói? Chẳng lẽ Tử Yên không tiêu diệt được phó hội trưởng tên là Kiêu Mệnh đó của của các ngươi à?
Thạch Phong nhìn đám người Bích Lân, kỳ quái hỏi.
Ngay tức khắc toàn bộ đại sảnh đều lâm vào yên tĩnh, ánh mắt nhìn Thạch Phong người của Senro Quán giống như là muốn ăn sống nuốt tươi người ta vậy.
Kiêu ngạo.
Từng thấy kiêu ngạo, lại chưa từng thấy kiêu ngạo như vậy.
Quả thực không biết chữ chết viết như thế nào.
Sau một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi, Thạch Phong lại hướng ánh mắt tới hội trưởng Vạn Tượng của Senro Quán, rất bình thản nói:
- Lần này chúng ta đến chỉ muốn nói, Hoàng Hôn Hồi Hưởng mà Senro Quán các ngươi muốn nhằm vào, là được Linh Dực chúng ta bảo kê.
- Muốn bảo kê Hoàng Hôn Hồi Hưởng.
Đám người Bích Lân Trong đại sảnh nhất thời đều ngây ra, hoặc là nói căn bản không kịp phản ứng.
Dám giết chết phó hội trưởng Senro Quán của bọn họ, còn chạy tới Senro Quán nói như vậy, giống như là thuận tay đập chết một con kiến ở trên đường, điều này thực sự khiến bọn họ kinh thán trước sự to gan lớn mật của Linh Dực, đúng là không biết chữ chết viết như thế nào, khủng bố là cái gì.
Hiện giờ Linh Dực không ngờ còn ngang nhiên tuyên bố muốn bảo kê Hoàng Hôn Hồi Hưởng mà bọn họ đang nhằm vào.
Cái này đã không phải là to gan lớn mật, quả thực chính là rối loạn thần kinh.
Phải biết rằng loại chuyện này cho dù là thế lực siêu cấp đến Senro Quán, cũng không dám kiêu ngạo như vậy.
Bích Lân cũng hoài nghi Thạch Phong trước mắt rốt cuộc có phải không có một chút thường thức cơ bản về Thần Vực hay không, hoặc là nói căn bản chính là đã vỡ rồi thì cho nát luôn, biết kích sát phó hội trưởng Kiêu Mệnh là tội ác tày trời, muốn biến mất khỏi lịch sử của Thần Vực, cho nên dứt khoát khiêu khích Senro Quán bọn họ, nói chung thì đằng nào cũng là chết chắc rồi.
- Ha ha ha, tốt! Rất tốt! Xem ra Senro Quán chúng ta quá lâu rồi không xuất thủ với bên ngoài, chỉ là công hội trong một vương quốc cũng dám chạy tới chỗ Senro Quán chúng ta giương oai.
Đôi mắt lạnh như băng của Sát Xỉ nhìn chằm chằm Thạch Phong, tuy trên mặt mang theo nụ cười, nhưng nụ cười này lại là vì giận dữ.
Từ sau khi Senro Quán bọn họ đuổi Cửu Tinh Thế Gia ra khỏi Phong Bạo Đế Quốc, đã không còn thế lực nào dám khiêu khích bọn họ, mà Senro Quán để nắm giữ Phong Bạo Đế Quốc tốt hơn, tập trung các loại tài nguyên, một mực không phát triển ra ngoài, cho nên ngoại giới không biết sự lợi hại của bọn họ.
Ngoài ra chính là đầu của đám người Thạch Phong có bệnh, ở lâu trong vương quốc rồi, không biết trời cao đất rộng, cho rằng Phong Bạo Đế Quốc cùng giống như Tinh Nguyệt Vương Quốc, có thể tùy ý để Linh Dực bọn họ hoành hành.
Lúc này thân vệ đội của Senro Quán trong đại sảnh nhìn đám người Thạch Phong, ánh mắt đã giống như nhìn người chết.
- Không ngờ lại chọc giận Sát Xỉ lão đại đến mức như vậy, những người này chết chắc rồi.
- Ta đoán những người này không thể sống sót ra khỏi Phong Bạo Thành, đến lúc đó có trò hay để xem rồi.
- Đúng vậy! Hiện tại bọn họ quỳ xuống xin tha cũng vô dụng, hơn nữa đến lúc đó sợ rằng bọn họ không chỉ đơn giản là giảm một cấp, Sát Xỉ lão đại khẳng định sẽ dùng thứ đó, khiến bọn họ giảm liền ba cấp, lại sai bộ đội truy tung theo bọn họ, một mực giết về cấp 0 mới thôi.
Tuy động thủ trong thành thị NPC có phiêu lưu rất lớn, có điều theo cấp bậc của người chơi không ngừng đề thăng, đạo cụ có được cũng càng lúc càng nhiều, kích sát người chơi trong thành thị NPC cũng biến thành càng lúc càng dễ dàng.
Nhất là đối với thế lực siêu cấp như bọn họ, cho dù là ở đế đô như Phong Bạo Thành cũng không có vấn đề gì.
Cũng chính bởi vậy, những người chơi cao thủ đó mới càng lúc càng không dám trêu chọc thế lực trong Thần Vực, bởi vì một khi không cẩn thận, có thể sẽ phải trả giá bị giết về cấp 0.
Tuy Đám người Thạch Phong đều là cao thủ, khó đối phó hơn người chơi tự do rất nhiều, đổi thành thế lực siêu cấp thì có thể sẽ có phiền phức không nhỏ, nhưng đối với Senro Quán bọn họ mà nói thì lại rất dễ.
Đừng nói là đám người Thạch Phong, cho dù là một đám cao thủ hàng đầu trêu chọc Senro Quán bọn họ, cũng phải vẫn lạc ở trong Phong Bạo Thành.
Bởi vì trong Senro Quán có lĩnh vực chi bảo có được từ trong di tích thượng cổ, chỉ cần bỏ ra đủ nhiều Ma Thủy Tinh là có thể tự thành một giới, khiến ngoại giới căn bản không thể thăm dò bên trong, trừ khi phá hoại hoặc là giải trừ lĩnh vực, bằng không ở trong thành thị NPC, NPC vệ binh căn bản không thể nhận thấy, trừ khi là vệ đội trưởng bậc ba tận mắt thấy.
Nhưng vệ đội trưởng NPC bậc ba là ít ỏi cỡ nào?
Cho dù là đế đô như Phong Bạo Thành, trong mười tiểu đội tuần tra cũng chưa chắc có một vệ đội trưởng bậc ba, mà bình thường một tiểu đội tuần tra đều là tuần tra từ ba đến năm con đường, xác suất tìm đúng vị trí muốn đụng phải cơ hồ là bằng không.
Mà ngay khi hai mươi thân vệ của hội trưởng âm thầm nghị luận, Vạn Tượng một mực trầm mặc ngồi trên bảo tọa hội trưởng hơi nâng tầm mắt, đột nhiên mở miệng.
- Thôi, vốn vẫn muốn để các ngươi trở về báo lại một chút, có điều các ngươi vừa không biết hối cải, lại không có lòng kính sợ, vậy thì biến mất khỏi Thần Vực đi. Sau đó ta sẽ sai người tới Linh Dực một chuyến là được.
Vạn Tượng vung tay, giống như là truyền đạt phán quyết cuối cùng với đám người Thạch Phong.
Nghe thấy Vạn Tượng nói như vậy, Sát Xỉ một mực không hành động liếm liếm khóe miệng, lập tức từ trong ba lô lấy ra một khay đá, một hơi rót vào rất nhiều Ma Thủy Tinh, ngay tức khắc toàn bộ cẳn phòng đều biến thành một mảng u ám, hoặc là nói toàn bộ thế giới đều biến thành thế giới màu trắng xám.