Theo hoa quang bắt đầu tiêu tán, sắc mặt của người bên Senro Quán đều vô cùng trầm trọng, chỉ thấy điểm sinh mệnh của Sát Xỉ đang đâm về phía Thạch Phong điên cuồng trôi đi, ánh mắt nhìn Thạch Phong đầy kinh hãi, muốn nói gì đó, nhưng điểm sinh mệnh đã về không căn bản khiến hắn không thể mở miệng, trước mắt tối sầm, trực tiếp ngã xuống đất.
Toàn bộ phòng khách của Senro Quán đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Thân vệ đội cộng thêm hai cao thủ hàng đầu cùng ra tay, không ai ngờ kết quả cuối cùng là trừ Bích Lân ra, người khác đều bị toàn diệt, mà Thạch Phong thì vẫn đứng đó, giống như một ngọn núi nguy nga không thể lay động.
Mà theo sự tử vong của Sát Xỉ, Tử Giới phong tỏa phòng khách cũng triệt để vỡ vụn, khôi phục không gian vốn có.
Tĩnh mịch!
Ngạc nhiên!
Hoảng sợ!
Cho dù phong tỏa của Tử Giới đã hoàn toàn được giải trừ, khôi phục phòng khách vốn có, đám cao thủ hàng đầu như Bích Lân ở đây vẫn không khỏi bị bầu không khí này bao phủ, mãi lâu sau vẫn không thể tản đi.
Cho dù là Vạn Tượng hội trưởng một mực tĩnh quan kì biến, lúc này trên mặt cũng lộ ra một tia âm u.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Vạn Tượng nhìn Thạch Phong, không nhịn được mở miệng hỏi.
Bất kể là thân vệ đội dưới tay hắn, hay là Đoàn trưởng Ác Quỷ Quân Đoàn Sát Xỉ, đều không phải là cao thủ hàng đầu bình thường có thể chống lại, hắn không phải chưa từng nghĩ tới thân vệ đội và Sát Xỉ sẽ bị đánh bại, nhưng hắn không ngờ thân vệ đội và Sát Xỉ lại bị đánh bại dễ dàng như vậy.
Trừ những quái vật nắm giữ vực đó ra, hắn thật sự không nghĩ ra được còn ai có thể làm được?
Mà quái vật nắm giữ vực ở trong toàn bộ Thần Vực là cỡ nào cỡ nào?
Có thể nói mỗi một quái vật nắm giữ vực đều có số má, không ai không phải người danh chấn toàn bộ giới trò chơi ảo.
Nhưng từ tình báo hắn nắm giữ, trong quái vật nắm giữ vực, không có ai như Thạch Phong.
- Hắc Viêm!
Thạch Phong bình thản nói.
- Hắc Viêm? Hội trưởng của Linh Dực Công Hội đó?
Bích Lân mở to mắt đẹp, trên dung nhan xinh đẹp lộ ra vẻ không thể tin nổi,
- Sao có thể như vậy được?
Đối với tên của Hắc Viêm, Senro Quán bọn họ cũng không xa lạ gì, dù sao cũng là tồn tại trong top 100 trên Phong Vân Cao Thủ Bảng, cũng là cao thủ hàng đầu đạt tới Chân Không cảnh, hơn nữa còn là cao thủ hàng đầu cầm cờ đi trước.
Có điều cao thủ hàng đầu chung quy vẫn là cao thủ hàng đầu, tuy sẽ khiến các thế lực siêu cấp coi trọng, nhưng vẫn còn xa mới đến mức khiến các thế lực siêu cấp phải kiêng kị, dẫu sao đối với các thế lực siêu cấp mà nói, thủ đoạn đối phó với cao thủ hàng đầu là nhiều cả đống.
Nhưng chiến lực hiện tại Thạch Phong thể hiện ra, bất kể nhìn thế nào cũng không phải là trình độ cao thủ hàng đầu có thể làm được.
- Đúng là tính kế giỏi, lúc trước cố ý ẩn tàng thực lực à?
Hội trưởng Vạn Tượng nhìn Thạch Phong, thần sắc không chỉ không biến thành trầm trọng, ngược lại lộ ra nụ cười.
Đám người Bích Lân rất hiểu Vạn Tượng biết rằng, đây không phải là biểu hiện tâm tình của hội trưởng rất tốt, mà là đang phẫn nộ đến cực điểm.
Trong Thần Vực bất kỳ một cao thủ nắm giữ vực cũng đều được các thế lực siêu cấp coi trọng, hoặc là nói muốn không coi trọng cũng khó, bản thân tương đương với vũ khí cấp chiến lược, hơn nữa theo cấp bậc của Thần Vực đề thăng, uy hiếp này cũng lại càng lớn, cho nên đối với cao thủ nắm giữ vực đều sẽ tiến hành phòng bị tương đối.
Nếu lúc trước Thạch Phong nắm giữ vực, trình độ chú ý đối với Linh Dực Công Hội, tuyệt không không như hiện tại, chỉ sợ sớm đã được đưa vào sổ đen của các thế lực siêu cấp, còn không chờ phát triển lên đã đập chết trong trứng nước, dẫu sao một người chơi tự do và một người sau lưng có công hội, hai bên căn bản là hai khái niệm khác nhau.
Về phần Thạch Phong đột nhiên trong chút thời gian này nắm giữ được vực, loại khả năng này là cực nhỏ, dẫu sao vực chính là dấu hiệu của vượt quá cực hạn của nhân loại, cao thủ hàng đầu trong Thần Vực các công hội siêu nhất lưu và công hội siêu cấp trải qua từng đời tích lũy cũng không biết nhiều bao nhiêu, nhưng cao thủ nắm giữ vực vẫn là chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, không cần nghĩ cũng biết độ khó của nắm giữ vực là bao lớn.
Nói cách khác lúc trước Thạch Phong ở trước mặt người đời là cố ý ẩn tàng thực lực, mà hiện tại Thạch Phong cho rằng thời cơ đã chín muồi, cho nên lấy Senro Quán bọn họ làm đá kê chân thể hiện ra lực lượng của hắn với thế nhân.
Bằng không sao lại vì một Hoàng Hôn Hồi Hưởng không có liên quan gì mà đối địch với Senro Quán bọn họ, nếu nói ra thì ai tin.
- Hội trưởng, hiện tại có thông tri cho Phạm lão tới không?
Bích Lân không khỏi nhỏ giọng hỏi Vạn Tượng.
Tuy Cao thủ nắm giữ vực vô cùng ít ỏi, nhưng Senro Quán bọn họ cũng không phải không có, trong đó Phạm lão chính là một vị, hơn nữa còn là trường kỳ hoạt động ở Phong Bạo Thành, chỉ cần thông tri, không mất bao lâu là có thể chạy đến đây.
Chỉ cần Phạm lão tới, cộng thêm những cao thủ hàng đầu như bọn họ, muốn giữ đám người Thạch Phong lại cũng không phải việc khó dẫu sao nơi này chính là đại bản doanh của Senro Quán bọn họ.
Bích Lân vừa nói xong, ba nam tử khí thế bức người ở bên cạnh Bích Lân cũng biểu hiện ra sát khí lãnh liệt đối với đám người Thạch Phong.
chỉ là một Linh Dực Công Hội không ngờ dám lấy Senro Quán bọn họ làm đá lót chân để nổi danh, loại chuyện này tuyệt đối không phải là bọn họ có thể dễ dàng tha thứ.
Mà lúc này cửa lớn của phòng khách cũng ầm ầm mở ra, một đám cao thủ mặc áo giáp bạc xông vào, nhân số hơn năm mươi người, bao vây toàn bộ đại sảnh lại.