Người chơi muốn đánh quái thăng cấp vào ban đêm sẽ rất khó.
So sánh với sự khiếp sợ của đám người Hỏa Vũ và Thủy Sắc Sắc Vi, toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc đều đang chấn động.
Ai nấy đều rất hưng phấn.
Bởi vì sự biến hóa của phiến tư liệu mới Đại Hạo Kiếp đã được giới thiệu trên mạng, sau này trấn nhỏ sẽ bị ma thú tập kích, trấn nhỏ sẽ tuyên bố nhiệm vụ thủ hộ, chỉ cần có thể bảo vệ được trấn nhỏ, có thể có được phần thưởng rất dày, ví dụ như vũ khí trang bị cấp Bí Ngân vân vân, ngoài ra còn có thể có được danh vọng thành thị.
Cái này chắc chắn sẽ khiến người chơi bình thường cũng có thể cấp tốc đề thăng, người chơi bình thường đều hưng phấn không thôi.
Bạch Hà Thành lập tức trở nên vắng vẻ, ai nấy đều chạy tới trấn nhỏ, muốn vừa chờ ma thú tập kích vừa đánh quái thăng cấp.
Nếu vận khí tốt gặp phải ma thú tập kích, vậy chính là kiếm bộn.
- Hội trưởng, hay là chúng ta cũng an bài cho một số người đi thủ trấn nhỏ chờ ma thú tập kích.
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn Bạch Hà Thành đã vắng lặng, khẽ nhíu mày, đề nghị.
Hiện tại công hội khác đều bận công chiếm ba đại bản, căn bản không rảnh bận tâm tới ma thú tập kích, tất nhiên cũng là thời cơ tốt cho Linh Dực Công Hội bọn họ.
- Chúng ta không cần tham gia ma thú tập kích, cứ chuyên tâm thăng cấp đi, cấp hai mươi mới là lúc công hội chúng ta bộc lộ tài năng.
Thạch Phong cười lắc đầu.
Đối với chuyện ma thú tập kích, Thạch Phong trước giờ đã trải qua rất nhiều lần rồi, có điều phần thưởng cũng không phải dễ có được như vậy, bởi vì ma thú tập kích, yếu nhất cũng là ma thú bậc một, cấp bậc vượt quá cấp 30, Thạch Phong thậm chí còn ở trong ma thú tập kích từng thấy một con ma thú bậc ba, hiện tại đi thủ hộ trấn nhỏ, đó căn bản chính là tìm chết.
Tất nhiên sẽ không để người trong công hội đi chịu chết một cách vô ích.
Có thể nói hiện tại trấn nhỏ đang rất nguy hiểm, nếu thực sự gặp phải ma thú tập kích, đó không phải là vận may, mà là toi mạng.
Hiện tại nơi an toàn nhất chỉ có thành thị, trong thành thị bình thường đều có NPC cao cấp trấn thủ, Bạch Hà Thành lại ba vị NPC bậc bốn trấn thủ, ma thú căn bản không dám tùy tiện tiếp cận thành thị.
- Không đi, nếu hiện tại công hội vẫn không có biểu hiện, sợ rằng những người còn lại đều sẽ rời khỏi không ít.
Thủy Sắc Sắc Vi rất không hiểu Thạch Phong là nghĩ thế nào.
Lúc trước không tranh ba đại bản thì thôi, hiện tại lại từ bỏ chuyện tốt thủ hộ trấn nhỏ kiếm trang bị và danh vọng, rốt cuộc là muốn làm gì?
- Vậy cứ để bọn họ đi đi, lúc thành lập công hội, nhân số mà chúng ta có thể thừa nhận cũng chỉ là ba ngàn người, hiện tại vẫn dư không ít người, rời khỏi càng tốt.
Thạch Phong thờ ơ cười nói.
Cái Thạch Phong theo đuổi không phải dựa vào số lượng để thủ thắng, mà là dựa vào chất lượng để thủ thắng.
Dẫu sao Thần Vực cũng là trò chơi, phương diện tài nguyên không phải là vô hạn, nhiều người đại biểu cho tài nguyên cần cũng càng nhiều, nhưng tài nguyên nhiều như vậy, người càng nhiều thì tài nguyên được chia sẻ lại càng ít, đề thăng tất nhiên cũng chậm lại.
Đời trước U Ảnh chính bởi vì nhận quá nhiều người, trong công hội là người gì cũng có, quá mập mạp, phát triển lại như rùa, đời này Thạch Phong đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm tương tự, muốn đi thì đi, hắn thực sự không cần giữ lại.
Muốn trở thành cao thủ ở Thần Vực, thiên phú là rất quan trọng, nhưng người thực sự có thiên phú lại có được bao nhiêu, tuyệt đại bộ phận cao thủ vẫn phải là dựa vào từng cuộc chiến đấu, liên tục tổng kết kinh nghiệm, từng bước trở thành cao thủ.
So với bồi dưỡng một số thành viên công hội có thiên phú lại hai mặt, không bằng bồi dưỡng một đám thành viên công hội trung thành bình thường.
Đời trước công hội siêu cấp Thanh Y Lâu phái ra hơn hai mươi vạn thành viên tấn công một công hội nhị lưu Độc Hành Thiên Hạ, mà tổng số thành viên của công hội Độc Hành Thiên Hạ này lại chỉ có tám vạn người, có thể nói là công hội nhị lưu có số thành viên ít nhất.
Nhưng kết quả lại thế nào, hai bên chém giết mấy chục trận, vẫn không công phá được thành trì, công hội Độc Hành Thiên Hạ này chết hơn ba vạn người, trái lại Thanh Y Lâu chết hơn mười vạn người, rất thảm trọng, điều này khiến tất cả công hội đều rất giật mình.
Bởi vì tất cả mọi người đều cho rằng Thanh Y Lâu có thể dễ dàng chiến thắng Độc Hành Thiên Hạ.
Cuối cùng Thanh Y Lâu không thể không sử dụng bảy vị chuyên gia Thánh cấp bậc năm và một vị chuyên gia Thần cấp bậc sáu, đại sát tứ phương.
Có điều tất cả thành viên của Độc Hành Thiên Hạ vẫn huyết chiến tới cùng, chiến đến người cuối cùng, giết được hai vị cao thủ Thánh cấp bậc năm và hơn mười vạn người, mới bị công phá thành trì.
Lập tức Độc Hành Thiên Hạ cũng liên tiếp bại lui, dẫu sao cao thủ Thần cấp bậc sáu và bảy vị cao thủ Thánh cấp bậc năm là quá mạnh, sau đó Độc Hành Thiên Hạ liên tục mất đi năm thành, chỉ còn lại đại bản doanh Vô Song Thành cuối cùng, có điều mắt thấy sắp tới lượt Vô Song Thành, sự tiêu vong Độc Hành Thiên Hạ đã gần ngay trước mắt, toàn bộ Độc Hành Thiên Hạ không ngờ không có một thành viên nào lui lại, cho dù chết hơn mười lần cũng vẫn đấu tranh anh dũng.
Linh hồn thiết huyết như vậy, khiến Thạch Phong rung động không thôi.
Rõ ràng thực lực giữa hai bên có cách biệt một trời một vực, lại không có một ai lùi bước, bởi vì như vậy, mới khiến công hội siêu cấp Thanh Y Lâu tổn thất thảm trọng, nếu đổi thành công hội khác, chỉ sợ sớm đã ai chạy đường nấy, căn bản sẽ không một mực đánh tiếp.
Có điều sau khi Thanh Y Lâu công phá năm tòa thành thị, một công hội siêu cấp khác đã hành động, khiến Thanh Y Lâu không thể không từ bỏ kế hoạch tiêu diệt Độc Hành Thiên Hạ, mà công hội Độc Hành Thiên Hạ này lại đánh một trận thành danh, trở thành tấm gương cho tất cả công hội nhị tam lưu noi theo.