Có điều khi mọi người nhìn thấy Lôi Uyên dẫn đội của Senro Quán tiến về phía Linh Dực, cho rằng đại chiến chạm cái là nổ ngay.
- Hắc Viêm hội trưởng, mấy ngày không gặp, đúng là càng lúc càng lợi hại.
Lôi Uyên đi đến trước người Thạch Phong, đầy hiền lành nói,
- Lần này hội trưởng bảo ta tới đây, cố ý dặn dò, nếu Linh Dực ở trong sân thi đấu gặp phải phiền phức gì thì cứ phân phó.
- Đa tạ hảo ý của Vạn Tượng hội trưởng, Linh Dực chúng ta nhớ kỹ.
Thạch Phong hơi gật đầu, rất hiểu ý tứ muốn giao hảo của Senro Quán.
- Đâu có, đâu có, chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Lôi Uyên vừa nghe vậy, cũng hiểu ý của Thạch Phong, không khỏi cười càng vui hơn.
Mà người chơi của các thế lực lớn thấy một màn này, đều há to miệng, ai nấy vẻ mặt đều giống như cứng lại.
- Chuyện gì thế?
- Senro Quán không phải đến gây sự với Linh Dực à?
Thành viên của các thế lực lớn trong Sân thi đấu nhất thời đều đờ đẫn với hành vi của Lôi Uyên, hoàn toàn không hiểu đây là Senro Quán muốn diễn trò gì.
- Những người này không phải là giả mạo chứ?
Trần Huyết của Dục Huyết Gia Tộc không nhịn được nói.
Senro Quán có nói như thế nào cũng là một trong cho thế lực siêu cấp trong Thần Vực, thực lực công hội còn mạnh hơn hơn công hội siêu nhất lưu như Long Phượng Các và Chiến Hồn Bất Lạc.
Công hội cường đại như vậy, cho dù là đối mặt với thế lực siêu cấp khác, sợ rằng cũng lười chẳng muốn quan tâm, càng đừng nói chỉ là Linh Dực Công Hội.
Nhưng hiện tại nhìn thái độ của Lôi Uyên, lúc này giống như Linh Dực mới là thế lực siêu cấp chân chính vậy.
Nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm thấy rất quỷ dị.
- Lôi Uyên này ta đã gặp rồi, tuy trong Thần Vực có các loại đạo cụ có thể ngụy trang, nhưng thực lực và khí chất của người chơi là không thể ngụy trang.
Nam tử thanh niên ở bên cạnh lắc đầu,
- Lôi Uyên hiện tại giống hệt với khi ta gặp lúc trước, hơn nữa bản thân hắn là nghề nghiệp ẩn tàng Ma Huyết Chiến Sĩ, trên người từng thời khắc đều có ma lực đặc thù bao quanh, cái này là không thể ngụy trang được.
- Vậy sao thái độ của Lôi Uyên đối với Hắc Viêm lại tốt như vậy?
Trần Huyết nhìn về phía nam tử thanh niên, trên mặt đầy vẻ khó hiểu.
- Cái này thì ta cũng không rõ,có thể Senro Quán có quan hệ cá nhân gì đó với Hắc Viêm.
Nam tử thanh niên cũng không hiểu ra sao, không biết nên trả lời câu hỏi này thế nào.
Senro Quán gần đây phát triển rất mạnh, với thực lực của Senro Quán, chỉ sợ cho dù là mặt mũi của Thiên Cơ Các cũng không nể, hắn thật sự không nghĩ ra được Linh Dực có năng lực gì lại có thể khiến Senro Quán giao hảo như vậy, thậm chí là không tiếc ra mặt.
Khả năng duy nhất chính là Hắc Viêm có quan hệ cá nhân với cao tầng hạch tâm chút của Senro Quán, cho nên mới cho nên mới Senro Quán từ bỏ đối phó Hoàng Hôn Hồi Hưởng, hiện tại lại chạy tới giữ thể diện cho Linh Dực.
- Chẳng trách Linh Dực lúc trước lại không hề sợ hãi, thì ra phía sau còn có một Senro Quán.
Trần Huyết nhìn Thạch Phong, ngoài miệng thì rất khinh thường, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên một tia ghen tị và hâm mộ.
Tuy Dục Huyết Gia Tộc là công hội nhất lưu lão bài đứng đầu, cách những thế lực siêu cấp này chỉ thiếu một đường, nhưng bọn họ vẫn không dám đi trêu chọc công hội nhỏ, nguyên nhân chính bởi vì phía sau những công hội nhỏ này có thế lực siêu cấp làm chỗ dựa.
Nói cách khác cho dù Linh Dực mất đi Bạch Hà Thành, sau này vẫn có thể chậm rãi lớn mạnh lại, không phải thế lực bình thường có thể trêu chọc.
Về phần vấn đề Hắc Viêm có quan hệ cá nhân với Senro Quán, khả năng này đích xác rất lớn.
Dẫu sao thực lực của Hắc Viêm cũng không tầm thường, người có thực lực như vậy, âm thầm quen biết với một số đại nhân vật cũng không kỳ quái, ngược lại hiện tại càng nghĩ càng cảm thấy đúng là như vậy.
Bằng không sao Linh Dực lại cả gan đối nghịch với Hắc Thủy và Tinh Hoàn?
Lúc này không chỉ là Trần Huyết nghĩ như vậy, các thế lực lớn ở đây cơ hồ cũng đều cho rằng như thế, bởi vì chỉ có như vậy mới là hợp tình hợp lý nhất.
Đừng nhìn hiện tại lãnh thổ mà Senro Quán chiếm không lớn bằng Hắc Thủy và Tinh Hoàn, nhưng Phong Bạo Đế Quốc Senro Quán nắm giữ lại chính là đại quốc khoáng sản, giá trị là cao hơn Cương Thiết Đế Quốc và Ám Dạ Đế Quốc rất nhiều, căn bản không sợ Hắc Thủy và Tinh Hoàn.
Mà ở một góc của sân thi đấu, người của Tội Vực là một mảng yên tĩnh, sát khí cũng yếu đi rất nhiều.
Vốn tưởng rằng Linh Dực không có hậu trường gì, phía sau không ngờ lại có một đại phật như vậy.
Hiện tại có trợ giúp, lần này Linh Dực đúng là nói không chừng có thể giữ được Bạch Hà Thành, ngồi vững trên vị trí bá chủ của Tinh Nguyệt Vương Quốc.
- Có giao tình với Senro Quán à?
Thiên Cảnh liếc Thạch Phong ở xa xa, oán hận nói,
- Có điều Linh Dực các ngươi có Senro Quán làm chỗ dựa thì thế nào? Senro Quán không sợ Hắc Thủy và Tinh Hoàn, nhưng Senro Quán chỉ là một thế lực siêu cấp, mà thế lực siêu cấp tranh đoạt Bạch Hà Thành không chỉ có hai nhà, ta không tin Senro Quán có thể quản được.
Người của Tội Vực cũng gật đầu, tranh đoạt hội bán đấu giá không tầm thường, cho dù Senro Quán có thể giúp Linh Dực ngăn cản một nhà trong đó, nhưng vẫn còn rất nhiều thế lực siêu cấp khác, Linh Dực căn bản không thể thay đổi được vận mệnh mất đi Bạch Hà Thành.
Mà ngay khi mọi người đang nhao nhao nghị luận về điều này, một già một trẻ lại dẫn theo hơn mười người cũng đột nhiên đi tới trước mặt Thạch Phong, cầm đầu chính là Vương Bất Lưu Hành và Mục Lăng Sa.