- Mà hiện tại ta sẽ cho ngươi biết một chút, cùng là cao thủ nắm giữ vực, thực lực của hai bên cũng có chênh lệch một trời một vực! Sự uy nghiêm của thế lực siêu cấp là không thể xâm phạm.
Nói xong cả người Kiếm Ma giống như đột nhiên hóa thành lệ quỷ, giống như toàn bộ thế giới đều ép về phía Thạch Phong.
Tuy khí thế của Kiếm Ma chủ yếu ép tới Thạch Phong, nhưng Hoa Lạc Hoàng Tuyền ở sau lưng Kiếm Ma không xa lại không nhịn được mà toàn thân run rẩy, hô hấp biến thành vô cùng khó khăn, giống như là bị đuối nước vậy.
- Sao có thể mạnh như vậy được?
Mà bốn người Hỏa Vũ, Bán Hạ Khuynh Thành, Phi Ảnh, Kiếm Ảnh ở sau lưng Thạch Phong đối mặt với Kiếm Ma cũng như lâm đại địch, không ngờ cảm giác áp bức của một người có thể mạnh đến mức này, giống như căn bản không phải là đang đối mặt với một nhân loại, mà là một con cự thú viễn cổ vừa thức tỉnh.
Còn không chờ mọi người có phản ứng, một thanh màu đỏ thẫm màu đỏ thẫm trong tay Kiếm Ma đã hóa thành một vầng kiếm quang xoay tròn, lập tức cả người biến mất trước mắt mọi người, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Thạch Phong, mười hai đạo kiếm quang màu đỏ thẫm giống như con rắn sống, linh hoạt đa biến, thỉnh thoảng xác nhập thỉnh thoảng lại phân tán, từ bốn phương tám hướng cắn xé về phía Thạch Phong, căn bản không thể phán đoán ra quỹ tích công kích, hơn nữa tốc độ cực nhanh, mắt thường hoàn toàn không thể bắt kịp.
Kỹ năng bậc hai Thập Nhị Thiên Luân.
- Quả nhiên, nhiều năm như vậy không gặp, hắn cũng đạt tới rồi.
Lão Hạt Tử nhìn mười hai đạo kiếm quang, vẻ mặt ngưng trọng.
Mà Hoa Lạc Hoàng Tuyền ở sau lưng Thạch Phong lại hoàn toàn đờ đẫn.
Dưới cảm tri của nàng, nàng không ngờ căn bản không thể theo kịp tốc độ và biến hóa của mười hai đạo kiếm quang, giống như mười hai đạo kiếm quang này là do hai mươi người đồng thời công kích, ai có ý chí nấy, hơn nữa không hề ướt át bẩn thỉu.
Tuy mỗi một kích chỉ có lực lượng của đại lĩnh chủ cùng cấp bậc, nhưng đối mặt với một chiêu này nàng có một loại cảm giác không thể né tránh và ngăn cản, kỹ năng này đến trong tay Kiếm Ma giống như là sống dậy vậy, chênh lệch trình độ chiến đấu quá to lớn, hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc với những cao thủ nắm giữ vực trước kia nàng từng giao thủ.
- Chỉ dựa vào ngươi á? Sợ rằng vẫn chưa đủ tư cách đâu.
Thạch Phong hừ khẽ, Thánh Kiếm Thí Lôi và Hoàng Hôn Chi Nhận trong tay lại ra khỏi vỏ, trực tiếp nghênh đón mười hai đạo kiếm quang.
Kiếm Quang Luân Hồi!
Mắt thấy mười hai đạo kiếm quang màu đỏ thẫm linh hoạt đa biến đâm vào trên người Thạch Phong, chỉ thấy Thí Lôi và Hoàng Hôn Chi Nhận trong tay Thạch Phong điểm lên trên sáu đạo kiếm quang ở trong đó, sáu đạo kiếm quang có thể đối kháng đại lĩnh chủ cùng cấp bậc đột nhiên đánh lệch phương hướng, không còn là vũ khí đối phó Thạch Phong, ngược lại trở thành thuẫn bài của Thạch Phong, va chạm với sáu đạo kiếm quang khác.
Theo kiếm quang liên tiếp va chạm với nhau, mười hai đạo kiếm quang cũng tiêu tán quanh người Thạch Phong, hóa thành nhiều điểm tinh quang, mà bản thân Thạch Phong thì lại bình yên vô sự, giống như chưa từng có gì phát sinh.
- Chặn được rồi?
Hoa Lạc Hoàng Tuyền nhìn tinh quang tiêu tán, mắt đẹp mở to.
Sự vận dụng của Kiếm Ma đối với kỹ năng có thể nói đã đạt tới trình độ đăng phong tạo cực thần hồ kỳ kỹ, đừng nói là nàng, cho dù là lão quái vật trong công hội đối mặt với một chiêu này sợ rằng cũng chỉ có thể dùng ra kỹ năng giữ mạng hoặc là phóng ra đại chiêu để đối kháng, nhưng Thạch Phong lại chỉ vung mấy, đã dễ dàng phá giải, quả thực quá bất khả tư nghị.
Mà ở đây không chỉ là Hoa Lạc Hoàng Tuyền vô cùng rung động, cao thủ của các thế lực lớn quan chiến ở xa xa cũng há to miệng, trong lòng giống như có núi lửa bùng nổ.
- Lợi hại! Quá lợi hại!
- Đây là thực lực của cao thủ đỉnh phong sao?
Mọi người nhìn một thoáng giao thủ ngắn ngủi của Kiếm Ma và Thạch Phong, trong lòng kích động và kinh ngạc không sao diễn tả được, tuy cao thủ của các thế lực lớn sớm đã biết thực lực của các lão quái vật trong các thế lực siêu cấp không tầm thường, nhưng lại chưa từng có cơ hội chính mắt được kiến thức, tối đa cũng chỉ là được xem trong video chiến đấu lộ ra.
Nhưng hiện tại bọn họ lại tận mắt nhìn thấy, hơn nữa chỉ cách có hơn hai trăm mét mà thôi, cự ly này đối với người chơi thể chất đạt tới bậc hai mà nói, cũng không khác gì người chơi bình thường quan sát cách bốn mươi năm mươi mét.
- Hắc Viêm này đúng là không thể xem thường, chẳng trách lúc trước dám nói năng lỗ mãng với Kiếm Ma.
Lão Hạt Tử nhìn Thạch Phong không rụng lấy một sợi tóc, hơi có chút kinh ngạc.
Đến trình độ này của Kiếm Ma, bất kỳ kỹ năng ma pháp nào cũng có thể biến thành giống như vật sống, phát huy ra hơn 100% hiệu quả vốn có của kỹ năng ma pháp, căn bản không phải là cao thủ mới nắm giữ vực có thể đối kháng, dẫu sao bước đầu cao thủ nắm giữ vực cũng chỉ có thể phát huy kỹ năng ma pháp đến 100% mà thôi.
Nhìn thì chỉ cách một chút, nhưng khác biệt giữa hai bên lại giống như phàm nhân và thần linh, bất kể là uy lực hay hiệu quả đều có đề thăng về chất.
Mà khi mọi người đang âm thầm nghị luận về điều này, Thạch Phong cũng đột nhiên xuất thủ, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Kiếm Ma, Thí Lôi và Hoàng Hôn Chi Nhận trong tay hóa thành vô số kiếm quang.
Quỹ tích kiếm!
Trước khi Thạch Phong chưa nắm giữ vực, sử dụng quỹ tích kiếm chủ yếu là để phòng ngự, công kích có thể tạo thành vô cùng có hạn, bình thường chỉ có thể khiến đối thủ một lần đối mặt với sáu đạo kiếm quang mà thôi, nhưng sau khi nắm giữ vực, quỹ tích kiếm cũng biến thành hoàn mỹ hơn, không chỉ phòng ngự lợi hại hơn, ngay cả công kích cũng vô cùng cường đại.