Ám Dạ Đế Quốc, Ám Dạ Thành.
Ở tầng cao nhất trong công quán công hội của Chiến Hồn Bất Lạc, một đám cao tầng của Chiến Hồn Bất Lạc lúc này đều ngồi nghiêm chỉnh, phòng họp là vô cùng trầm mặc.
Trận đánh ở Mai Cốt Yếu Tắc, toàn bộ chủ lực của Chiến Hồn Bất Lạc đều hao tổn rất nhiều, hiện tại căn bản không có sức tranh đoạt Vong Linh Cổ Quốc với Tinh Hoàn, tình thế đối với Chiến Hồn Bất Lạc mà nói là càng lúc càng bất lợi, cho nên mới tổ chức hội nghị khẩn cấp thương thảo về sau phải làm như thế nào.
- Đoạn thời gian này Xích Đế Công Hội cũng dừng hành động ở Vong Linh Cổ Quốc, chúng ta phái người tới trao đổi, Xích Đế căn bản ngay cả mặt cũng không thèm gặp, muốn hy vọng Xích Đế tương trợ sợ rằng đã không thể.
Mục Lăng Sa bất đắc dĩ nói.
Lúc trước Tinh Hoàn dựa vào cứ điểm của Vong Linh Cổ Quốc mà chiếm được ưu thế cực lớn, có điều bọn họ cũng âm thầm hợp tác với Xích Đế, lại thêm bảo thạch thể lực Linh Dực cung cấp, ở trong Vong Linh Cổ Quốc miễn cưỡng có thể chống lại Tinh Hoàn.
Hiện tại thực lực của bọn họ hao tổn rất nhiều thì không nói, ngay cả Xích Đế cũng rút lui, hiện tại đã triệt để không thể tranh đoạt Vong Linh Cổ Quốc với Tinh Hoàn.
Mà tài nguyên của Vong Linh Cổ Quốc căn bản không phải là bản đồ trung lập khác có thể sánh bằng, nếu để Tinh Hoàn chiếm được hoàn toàn, kết quả tương lai là không cần nghĩ cũng biết, Chiến Hồn Bất Lạc bọn họ sau này khẳng định là không thể sống yên ở Ám Dạ Đế Quốc.
- Vậy hiện tại hy vọng duy nhất là dựa vào bảo thạch thể lực và Thể Lực Bí Dược mà Linh Dực cung cấp, nếu chúng ta có được nhiều bảo thạch thể lực và Thể Lực Bí Dược cũng chưa chắc đã không thể tranh một chút, dẫu sao tiêu hao của Vong Linh Cổ Quốc đối với thể lực là hơn xa bản đồ trung lập khác, hơn nữa trước mắt chỉ có người chơi cao thủ mới có thể sinh tồn ở đó, số lượng người chơi vẫn ít, không thể hình thành quy mô.
Bất Diệt Chiến Tâm nghĩ nghĩ một chút nói.
Tuy Vong Linh Cổ Quốc là một miếng thịt béo, nhưng là vì nguyên nhân hoàn cảnh và cấp bậc, người chơi bình thường căn bản không thể sinh tồn ở đó, rất dễ bị quái vật trong Vong Linh Cổ Quốc tiêu diệt, chỉ có người chơi cao thủ mới có thể sinh tồn được, tuy Chiến Hồn Bất Lạc bọn họ tổn thất không nhỏ, nhưng tinh nhuệ lại không tổn thất bao nhiêu.
Chỉ cần có bảo đảm thể lực, căn bản không lo không kiếm được tài nguyên.
- Linh Dực vì cầm chân Tinh Hoàn ở Ám Dạ Đế Quốc,đã lấy ra toàn bộ bảo thạch thể lực và Thể Lực Bí Dược có thể lấy ra rồi, muốn nhiều hơn sợ rằng...
Mục Lăng Sa lắc đầu, không quá lạc quan đối với điều này.
- Bất Diệt ngươi đúng là sa đọa rồi, Linh Dực chỉ là công hội nhỏ chiếm một vương quốc mà thôi, lúc này không ngờ ngươi ngươi còn hy vọng bọn họ có thể làm được gì sao? Lúc trước Linh Dực dám kiêu ngạo ở Ám Dạ Đế Quốc, hoàn toàn là vì có có chúng ta và Xích Đế, hiện tại chúng ta tổn thất thảm trọng, công hội nhỏ như Linh Dực tuyệt đối là có thể trốn bao xa thì trốn bấy nhiêu xa, còn muốn bảo bọn họ xuất lực, ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Thủ Hộ Kỵ Sĩ Hồn Thệ cấp 67 mặc áo giáp hoàng kim ở bên cạnh chỉ trích,
- Lúc trước ta đã nói nhân lúc cánh của Tinh Hoàn chưa dày mau tới nơi khác phát triển, ngươi ngược lại cứ muốn hợp tác với Linh Dực đang bị Tinh Hoàn nhắm vào, hiện tại thì hay rồi.
Đối với lời nói của vị Thủ Hộ Kỵ Sĩ này, tất cả mọi người ở đây đều trầm mặc.
Nếu lúc trước bọn họ khi Tinh Hoàn giành được hội bán đấu giá Ám Dạ Thành lập tức chuyển tới mấy vương quốc khác, tốc độ phát triển sẽ giảm mạnh, cũng sẽ yên lặng một đoạn thời gian, nhưng vẫn tốt hơn tình huống hiện tại rất nhiều.
- Được rồi.
Lúc này Hồn Thiên Bất Ngữ là hội trưởng đột nhiên quát,
- Hiện tại việc chúng ta muốn thảo luận không phải là trách nhiệm của ai, mà là nên làm gì tiếp theo.
Theo Hồn Thiên Bất Ngữ quát lên, khí thế uy nghiêm khiến Thủ Hộ Kỵ Sĩ Hồn Thệ vẫn muốn nói gì đó lại không dám mở miệng nữa, cao tầng công hội ở đây cũng đều gật đầu, chuyện đã phát sinh, việc cấp bách là giải quyết thế nào.
Mà ngay khi mọi người đang nghĩ bước tiếp theo nên làm thế nào, cửa lớn phòng họp đột nhiên mở ra, một vị Thích Khách bậc hai cấp 66 đi vào.
- Chuyện gì thế?
Hồn Thiên Bất Ngữ liếc Thích Khách vừa đi vào, hỏi.
- Chúng ta vừa nhận được tin tức, ngay vừa rồi, Linh Dực Công Hội đột nhiên từ trong tay các thế lực lớn thu mua bốn mươi lăm cửa hàng ở mười thành phố lớn của Ám Dạ Đế Quốc.
Thích Khách vội vàng báo cáo.
- Ngươi nói gì? Linh Dực thu mua bốn mươi lăm cửa hàng của Ám Dạ Đế Quốc?
- Sao có thể như vậy được?
Mọi người ở đây nghe thấy báo cáo của Thích Khách, trong nhất thời các cao tầng của Chiến Hồn Bất Lạc trong đại sảnh đều ngây ra.
- Linh Dực Công Hội choáng váng rồi à? Chẳng lẽ bọn họ không biết Tinh Hoàn sẽ chiếm Vong Linh Cổ Quốc, chuẩn bị bắt đầu củng cố thế lực và địa vị ở Ám Dạ Đế Quốc sao?
Trong ánh mắt Hồn Thệ hiện ra vẻ không thể tin được.
Hiện tại các thế lực lớn của Ám Dạ Đế Quốc chỉ sợ tránh còn không kịp, mà Linh Dực lại trực tiếp dọn vào, giống như căn bản không để Tinh Hoàn vào mắt vậy.
Hắn cũng hoài nghi Linh Dực rốt cuộc có biết, Chiến Hồn Bất Lạc bọn họ và Xích Đế đã không thể cầm chân Tinh Hoàn nữa không.
- Tốt quá. Linh Dực quả nhiên không từ bỏ.
Mục Lăng Sa không khỏi vui vẻ nói.