Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 3279 - Chương 3279 - Vong Linh Cổ Quốc (2)

Chương 3279 - Vong Linh Cổ Quốc (2)
Chương 3279 - Vong Linh Cổ Quốc (2)

106 vạn kim tệ!

Con số này chỉ sợ là ngay cả thế lực siêu cấp nhìn thấy cũng khóe mắt giật giật.

Nếu Linh Dực không thể trong một tháng trả số tiền này, sẽ phải lấy cổ phần của Linh Dực Thành ra để thế chấp, điều này khiến U Lan nhận được tin tức cũng thiếu chút nữa thì phát điênhiều.

Vốn tình huống kinh tế hiện có của Linh Dực cũng chỉ là miễn cưỡng tự bảo vệ mình ở Tinh Nguyệt Vương Quốc mà thôi, hiện tại mắc nợ nhiều như vậy hoàn toàn có thể kéo sập toàn bộ Linh Dực.

Nếu là đặt vào đế quốc hoặc là vương quốc khác, có thể bỏ ra số tiền này mua được nhiều cửa hàng như vậy tất nhiên là chuyện tốt, nhưng Ám Dạ Đế Quốc là địa phương nào, đó chính là đặt chân mà hiện tại các thế lực lớn cũng không ai muốn đặt chân vào, nhưng Thạch Phong lại làm như vậy.

Có điều theo Thạch Phong đây chính là một cơ hội tốt.

Ám Dạ Đế Quốc chính là nổi tiếng nhờ sản vật phong phú, nhất là nối vẫn thành thị như Hải Chi Sâm, tài nguyên đặt vào trong các đế quốc lớn cũng là trình độ thượng đẳng, lúc trước tuy Linh Dực tiếp quản một nửa cửa hàng của Bách Hoa Cung, nhưng cũng chỉ là cùng bán ra vật phẩm mà thôi, cộng thêm số lượng không nhiều lắm, căn bản không thể chân chính đánh vào Ám Dạ Đế Quốc.

Một công hội muốn trở thành cự đầu một phương trong Thần Vực, không chỉ cần rất nhiều người chơi cao thủ, còn cần một lượng lớn tài nguyên để chống đỡ, chỉ là dựa vào tài nguyên của một vương quốc thì thực sự không đủ.

Trước kia Thạch Phong từng nghĩ tới tới vương quốc xung quanh của Tinh Nguyệt Vương Quốc chậm rãi phát triển, nhưng trước mắt có cơ hội hiếm có như vậy, tất nhiên không thể bỏ qua.

Trước mắt tuy nợ rất nhiều tiền, nhưng chỉ cần Thạch Lâm Tiểu Trấn chuyển dời đến Vô Để Thâm Uyên, muốn trả hơn một trăm vạn kim tệ trong một tháng cũng không phải là chuyện không thể, dẫu sao sức dụ hoặc của Vô Để Thâm Uyên đối với các thế lực lớn và người chơi là quá lớn.

Trong nháy mắt Thạch Phong bước vào khu vực này, cảm thấy toàn thân bị trọng lực cường đại bao bọc, ngũ cảm cũng theo đó biến thành có chút mơ hồ, chiến lực tối đa chỉ có thể phát huy ra bảy thành bình thường.

Đi không đến năm phút lại thấy xung quanh khắp nơi đều là quái vật cấp 60 trở lên, những quái vật này đại bộ phận đều là sinh vật vong linh, con nào con nấy đều là cấp đầu lĩnh, cấp lĩnh chủ rất ít, nhưng trình độ chiến đấu của sinh vật vong linh nơi này lại rất cao, người chơi nghề nghiệp bậc hai một đối một tiêu diệt được một con quái vật cấp đầu lĩnh đã tốt lắm rồi, đã thế còn tiêu tốn không ít thời gian, gặp phải sinh vật vong linh cấp lĩnh chủ, người chơi bậc hai bình thường chỉ có thể trực tiếp bỏ chạy.

Bởi vì đối mặt với những quái vật vong linh cấp lĩnh chủ, cho dù là cao thủ bậc hai cũng chỉ có thể miễn cưỡng chiến thắng được mà thôi, muốn đơn độc kích sát căn bản là không làm được.

Nếu không cẩn thận gặp phải sinh vật vong linh cấp đại lĩnh chủ, cho dù là cao thủ bậc hai cũng phải vẫn lạc, trừ khi là ở đoàn đội cao thủ hai mươi người, vậy còn có thể đánh một trận, bằng không là chắc chắn sẽ phải chết.

Mà điểm chết người trong Vong Linh Cổ Quốc vẫn không phải những thứ này, nơi này còn có vô số cạm bẫy, những cạm bẫy này đều là vong linh trí năng cao thiết lập ra, người chơi không cẩn thận đặt chân vào, không có thực lực của cao thủ hàng đầu thì chính là chắc chắn sẽ phải chết, hơn nữa cho dù là xác suất cao thủ hàng đầu có thể sống sót cũng không cao.

Đương nhiên, có nhiều nguy hiểm như vậy, bảo vật và tài nguyên nơi này là ngoại giới không thể so được, chỉ đi không đến mười phút, Thạch Phong đã nhìn thấy không ít thảo dược và khoáng thạch hiếm có, thậm chí còn rơi ra mảnh vỡ trang bị thượng cổ.

Mảnh vỡ trang bị thượng cổ đều là tàn lưu từ thượng cổ chi chiến, bản thân những trang bị này thì không có gì, bởi vì bị thời gian ăn mòn sớm đã hoàn toàn hư hao, người chơi căn bản không thể sử dụng, có điều những trang bị này bởi vì phiến tử địa này mà cũng lây dính rất mạnh rất mạnh.

Thứ này chỉ cần giao cho Vong Linh Cổ Quốc sinh hoạt ở Vong Linh Cổ Quốc, đó chính là có thể đổi được rất nhiều thứ tốt, thậm chí ngay cả sáo trang Tinh Kim cấp 100 cũng có thẻ đổi được, chỉ là giá không phải cao bình thường.

Có điều Thạch Phong hiện tại đang tranh thủ thời gian, không có tâm tư đi dọn dẹp tiểu quái vật, trực tiếp vòng qua những sinh vật vong linh hơn cấp 60 này, một đường chạy tới Vô Để Thâm Uyên.

Bởi vì cấp bậc của Thạch Phong đã đạt tới 76, cấp bậc hơn xa những sinh vật vong linh cấp 60 này, trên đường đi Thạch Phong rất dễ dàng có thể chạy qua từng bản đồ liên tiếp, không dẫn tới một quái vật nào.

Cuối cùng sau khi mất hơn sáu tiếng tới Mê Huyễn Sâm Lâm ở khu vực nội bộ của Vong Linh Cổ Quốc, cấp bậc của quái vật nơi này phổ biến đều từ 67 trở lên, sinh vật vong linh cấp đại lĩnh chủ đã biến thành thường thấy, thậm chí còn có đại lĩnh chủ cao cấp cấp 70 thường lui tới, người chơi cao thủ bình thường căn bản không dám đặt chân vào phiến lãnh địa này.

Ngay khi Thạch Phong đang dọc theo đường nhỏ của rừng rậm chạy tới Vô Để Thâm Uyên ở khu vực trung tâm, trong rừng cây đột nhiên truyền ra tiếng vang hỗn độn và tiếng nổ mạnh, lờ mờ còn có thể ở dưới bầu trời tăm tối nhìn thấy cột sáng chói mắt, mà theo cột sáng kết thúc, cũng truyền đến tiếng gầm thét đinh tai nhức óc, khiến cả rừng cây đều chấn động.

- BOSS?

Thạch Phong trực tiếp nhảy lên trên ngọn cây, mở ra Toàn Tri Chi Nhãn để tra xét.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0