Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 3288 - Chương 3288 - Sách Cổ Bạch Ngân (2)

Chương 3288 - Sách cổ bạch ngân (2)
Chương 3288 - Sách cổ bạch ngân (2)

Thâm Thu Minh Đông nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Thạch Phong, trong lòng không khỏi thất kinh, một kiện trang bị Ám Kim cấp 70 nói cho là cho, quả thực quá rộng rãi, hơn nữa hắn cũng có thể cảm giác được Thạch Phong là nói thật, lập tức nói,

- Không thành vấn đề, Hắc Viêm hội trưởng có gì phân phó cứ nói, đoàn mạo hiểm Tử Ảnh chúng ta nhất định sẽ toàn lực tương trợ.

- Ta muốn tới Vô Để Thâm Uyên làm chút chuyện, cần các ngươi hỗ trợ dọn dẹp một số tiểu quái trên đường, đại khái cần mất nửa ngày, không biết thế nào?

Thạch Phong nói.

Vô Để Thâm Uyên là phó bản khu vực cấp Thiên Thần cấp bậc thấp nhất, quái vật bên trong không chỉ số lượng rất nhiều, ai nấy cũng khó đối phó, đoàn đội không có thực lực nhất định đi vào tuyệt đối là có vào mà không có ra.

Vốn hắn là muốn dựa vào tự mình chậm rãi một đường dọn dẹp mà đi, về phần sử dụng đoàn chủ lực của công hội thì có chút quá quá lãng phí, dẫu sao hiện tại tình huống của Linh Dực cũng bày ra đó, tùy tiện sử dụng cao thủ trong công hội sợ rằng sẽ khiến công hội công hội.

Có điều hiện tại có đoàn mạo hiểm Tử Ảnh, hơn nữa thực lực của đoàn mạo hiểm Tử Ảnh tương đối không tồi, tuy kém xa trình độ đoàn chủ lực, nhưng so sánh với đoàn chủ lực của công hội nhất lưu khác thì chỉ sợ cũng chênh lệch không mấy, nếu thật sự muốn nói kém ở đâu, vậy chính là trên cao thủ đỉnh cấp và trang bị cực phẩm.

- Tới Vô Để Thâm Uyên à?

Mộc Thanh Chanh há to miệng, nhìn về phía Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi.

Vô Để Thâm Uyên đối với người chơi thăng cấp ở Vong Linh Cổ Quốc mà nói chính là cấm địa sinh mệnh, không ai không biết không ai không hay, mà Thạch Phong lúc trước không ngờ định một mình tiến vào cấm địa sinh mệnh như vậy.

Phải biết rằng các thế lực lớn hiện tại trước sau đã tiến vào Vô Để Thâm Uyên không ít lần, ai nấy đều thảm bại mà về, hơn nữa phàm là tiến vào Vô Để Thâm Uyên đều là đoàn đội cao thủ, không thiếu cao thủ hàng đầu dẫn đội, cho dù là đoàn mạo hiểm Tử Ảnh cũng chỉ dám nghĩ một chút thôi, căn bản không dám đi vào.

- Được.

Thâm Thu Minh Đông vừa nghe vậy cũng giật mình, cắn răng nói,

- Vậy hiện tại chúng ta xuất phát chứ?

- Ừm, thời gian càng sớm càng tốt.

Thạch Phong gật đầu.

- Vậy chúng ta nghỉ ngơi hồi phục một chút đã, một phút sau lập tức xuất phát.

Thâm Thu Minh Đông Thâm Thu Minh Đông trạng thái của đoàn đội, cho một thời gian rõ ràng.

- Đoàn trưởng, chúng ta thật sự phải đi vào à?

Mộc Thanh Chanh lo lắng nói,

- Đó chính là nơi đoàn mạo hiểm Phong Lang cũng đi vào không đến một tiếng là phải chạy ra rồi.

Đoàn mạo hiểm Phong Lang là đoàn mạo hiểm thứ năm của Ám Dạ Đế Quốc, thực lực mạnh hơn đoàn mạo hiểm Tử Ảnh bọn họ không ít, nhưng sau khi Phong Lang đi vào không đến một tiếng đã phải chạy ra, nhân số đoàn đội chỉ có một nửa khi vào, chính bởi vì vậy những đoàn mạo hiểm như bọn họ mới nói tới Vô Để Thâm Uyên là biến sắc.

Bọn họ muốn đi vào nửa ngày, đây quả thực là không khác gì tự tìm chết.

- Đương nhiên là phải đi rồi, ta đã đáp ứng mà.

Thâm Thu Minh Đông chậm rãi nói,

- Hơn nữa cho dù chúng ta không không Vô Để Thâm Uyên, tình trạng hiện tại cũng không tốt hơn là bao, một khi đã như vậy chẳng thà tiến vào Vô Để Thâm Uyên còn hơn.

Bọn họ trước mắt đã bị hơn hai mươi đoàn đội cao thủ nhằm vào, muốn rời khỏi Mê Huyễn Sâm Lâm căn bản chính là cửu tử nhất sinh, như vậy còn không bằng tiến vào Vô Để Thâm Uyên thử một lần.

Mộc Thanh Chanh nghĩ nghĩ một chút cũng cảm thấy đúng, nói chung hai con đường đều chết, đã vậy lại có thể làm tốt quan hệ với cao thủ như Thạch Phong cũng hay.

Sau đó đoàn mạo hiểm Tử Ảnh nghỉ ngơi hồi phục một phút, Thạch Phong liền dẫn theo đoàn mạo hiểm Tử Ảnh trực tiếp chạy tới Vô Để Thâm Uyên.

Mà sau khi Thạch Phong và đoàn mạo hiểm Tử Ảnh đi được không đến năm phút, một đoàn đội cấp bậc phổ biến đạt tới cấp 67 xuất hiện ở nơi này, một thân trang bị kém nhất cũng là Tinh Kim cấp 65, thậm chí còn có cao thủ mặc mấy kiện trang bị cấp Sử Thi, ai nấy khí thế bức người, căn bản không phải là đoàn đội cao thủ phổ thông có thể sánh bằng.

- Lão đại, những người này đi rồi, nhìn phương hướng thì là tới Vô Để Thâm Uyên.

Một Thích Khách đầu trọc áo lam cấp 68 tra xét một chút rồi nói với nam tử to cao mặc áo giáp đỏ rực,

- Thời gian rời khỏi rất ngắn.

- Muốn tới Vô Để Thâm Uyên à? Thế cũng là một lựa chọn sáng suốt.

Nam tử mặc áo giáp đỏ khẽ cười nói,

- Đáng tiếc gặp phải chúng ta, thông tri cho những người tra xét khác, hiện tại chúng ta đuổi theo.

Vong Linh Cổ Quốc, Vô Để Thâm Uyên.

Toàn bộ Vô Để Thâm Uyên ở khu vực trung tâm của Mê Huyễn Sâm Lâm, giống như trong biển rừng hình thành một hố đen to lớn vậy, toàn bộ hố đen to bằng một tòa thành thị NPC, trong hố tỏa ra sương đen, những sương đen này cho dù chỉ nhìn từ xa cũng có thể khiến người ta cảm thấy cảm giác vô cùng lạnh lẽo, giống như có thể khiến vạn vật tràn ngập tĩnh mịch vậy.

- Đây là Vô Để Thâm Uyên à?

Mộc Thanh Chanh nhìn hố trời vô cùng to lớn trong rừng rậm, trong lòng rung động không sao diễn tả được.

Lúc này không chỉ là Mộc Thanh Chanh cảm thấy kinh ngạc, toàn bộ người của đoàn mạo hiểm Tử Ảnh cũng đều hít một hơi lạnh, hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt chấn nhiếp.

Vô Để Thâm Uyên không chỉ vô cùng đồ sộ, uy thế từ bên trong tỏa ra lại khủng bố dị thường, cho dù là những cao thủ bậc hai như bọn họ đứng từ xa cũng có một loại cảm giác không thở được, không dám tưởng tượng nếu ở trong sương đen sẽ biến thành thế nào.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0