Mà Vô Để Thâm Uyên quả thực chính là sân huấn luyện thiên nhiên, hơn nữa tốc độ thăng cấp cũng không giảm xuống, ngược lại là rất nhanh, nếu có thể nắm giữ được nơi này, trợ giúp đối với công hội trong tương lai là bao lớn thì không cần nghĩ cũng biết.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thâm Thu Minh Đông không khỏi hướng sang Thạch Phong ở xa xa.
Sở dĩ bọn họ có thể sinh tồn hơn năm tiếng ở Vô Để Thâm Uyên, nguyên nhân rất lớn đều là nhờ sự tồn tại của Thạch Phong, đối mặt với từng quái vật cấp đại lĩnh chủ, có đôi khi thậm chí là hai đại lĩnh chủ đồng thời xuất hiện, đều là vì Thạch Phong có thể thoải mái áp chế những đại lĩnh chủ này, bằng không dựa vào tank chính của đoàn mạo hiểm Tử Ảnh bọn họ, căn bản là không cản được, chỉ có kết cục bị toàn diệt.
Mà di động hơn năm tiếng, cũng khiến mọi người đến một huyệt động, toàn bộ huyệt động không phải hình thành không phải, mà là được chế tạo ra, hơn nữa thông đạo trong huyệt động giống như một mê cung.
- Các ngươi ở đây nghỉ ngơi một chút đi, nơi này rất an toàn.
Thạch Phong nhìn mọi người đã có chút mệt nhọc, thuận miệng nói một câu, trực tiếp đi vào trong mê cung.
Huyệt động giống như mê cung này cũng là tầng thứ nhất của Vô Để Thâm Uyên, đồng thời cũng là nơi duy nhất có thể di dời thành trấn công hội trong toàn bộ Vô Để Thâm Uyên.
Sau khi Thạch Phong phân phó xong, đám người Thâm Thu Minh Đông cũng thở phào nhẹ nhõm bắt đầu nghỉ ngơi tại chỗ, đối với chuyện Thạch Phong tiến vào trong mê cung, bọn họ cũng không định hỏi đến, dẫu sao Thạch Phong là một hội trưởng, có thể tới đây khẳng định là có nguyên nhân, nếu bọn họ hỏi quá nhiều, ngược lại sẽ khiến Thạch Phong cảm thấy chán ghét.
Hơn nữa cho dù bọn họ muốn đi vào trong mê cung, chỉ sợ cũng không có năng lực đó.
Bởi vì trong mê cung có không ít sinh vật tử linh cấp 65 trở lên, không thiếu cấp đại lĩnh chủ, chỉ dựa vào lực lượng của bọn họ căn bản là không dám vào sâu, nếu gặp một con đại lĩnh chủ cao cấp, vậy nhất định sẽ phải chết.
Chỉ thấy Thạch Phong đối mặt với sự vây công của những sinh vật tử linh này, rất nhẹ nhàng né tránh toàn bộ, hơn nữa tốc độ của sinh vật tử linh không ngờ đều không theo kịp tốc độ của Thạch Phong, cự ly bị càng kéo càng xa, không đến vài giây đã biến mất trong tầm nhìn của bọn họ, những sinh vật tử linh này muốn đuổi theo căn bản chính là chuyện không thể.
- Chênh lệch thực lực đúng là quá lớn.
Mộc Thanh Chanh nhìn Thạch Phong đã biến mất, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ.
- Đúng là rất lớn, có điều chúng ta cũng không phải không có cơ hội đuổi kịp.
Thâm Thu Minh Đông gật đầu, chậm rãi nói,
- Hỏa Long Đế Quốc hiện tại xuất hiện một Liên minh đoàn mạo hiểm, chuyên môn mời đoàn mạo hiểm cường đại gia nhập, nghe nói Liên minh đoàn mạo hiểm này ngay cả công hội siêu cấp cũng phải nể mặt mấy phần, hơn nữa còn chuyên môn bồi dưỡng cao thủ, lúc trước ta đã nhận được lời mời của bọn họ, nhưng ta không để ý, hiện tại xem ra chúng ta nên đi một chút.
Trước kia hắn rất tự tin với thực lực của đoàn mạo hiểm Tử Ảnh, cho rằng cho dù không phải là đối thủ của thế lực siêu cấp, nhưng thế lực siêu cấp muốn đối phó bọn họ cũng không phải dễ dàng, nhưng hiện tại xem ra hắn đã sai hoàn toàn rồi.
Ở trước mặt thế lực siêu cấp, chút lực lượng này của này bọn họ ngay cả tự bảo vệ mình cũng không làm được, nói gì tới sống yên ở Ám Dạ Đế Quốc?
Trừ khi bọn họ có thể trở thành quái vật như Thạch Phong, khiến Thần Huy cũng cảm thấy kiêng kị.
Mà Liên minh đoàn mạo hiểm của Hỏa Long Đế Quốc chính là tồn tại mà công hội siêu cấp cũng cảm thấy bó tay, chắc nhất định rất bất phàm, phải biết rằng Hỏa Long Đế Quốc chính là một trong bốn đế quốc của Thần Vực, căn bản không phải là Ám Dạ Đế Quốc có thể sánh bằng, thế lực siêu cấp ở đó rất nhiều, công hội siêu cấp cũng có vài nhà.
Hiện tại xem ra Liên minh đoàn mạo hiểm có thể đứng vững ở Hỏa Long Đế Quốc, đủ để chứng tỏ rất nhiều vấn đề.
Đối với chuyện gia nhập công hội này không phải là điều hắn mong muốn, bằng không hắn đã sớm dẫn theo một đám huynh đệ của mình gia nhập Tinh Hoàn, dẫu sao Tinh Hoàn trước đó cũng tuyển nhận rất nhiều đoàn mạo hiểm.
- Đoàn trưởng, chúng ta thật sự có thể đuổi kịp à?
Mộc Thanh Chanh không khỏi nhìn về phía Thâm Thu Minh Đông, trong ánh mắt lóe lên vẻ chờ mong.
Sự cường đại của Thạch Phong đã ăn sâu vào trong lòng nàng, hiện tại điều nàng muốn làm nhất chính là có một ngày có thể đứng chung một vũ đài với Thạch Phong, chứ không phải trở thành một con ếch ngồi đáy giếng ở Ám Dạ Đế Quốc.
- Chắc không thành vấn đề, liên minh đó đã hứa, chỉ cần có thể thông qua kiểm tra huấn luyện của bọn họ, kiểm tra có thể đứng trên đỉnh phong của Thần Vực.
Thâm Thu Minh Đông nói.
Lúc trước hắn chỉ cười nhạt đối với loại cuồng ngôn vọng ngữ này, đoàn mạo hiểm Tử Ảnh bọn họ đã đứng đầu ở Ám Dạ Đế Quốc, sao còn cần bọn họ huấn luyện?
Nhưng hiện tại xem ra bọn họ thật sự vẫn còn rất kém, hơn nữa một thế lực có thể sánh vai với thế lực siêu cấp, cũng biết rõ thực lực của các thế lực siêu cấp, lại phát ngôn thông qua kiểm tra là có thể trở thành cao thủ đỉnh phong, nghĩ chắc không phải là giả.
- Quá tốt, đợi tới lần sau gặp mặt, ta nhất định phải đứng chung một vũ đài với hắn.
Mộc Thanh Chanh lập tức dấy lên ý chí chiến đấu.
Lúc này không chỉ là Mộc Thanh Chanh, bao gồm cả các đại cao thủ của đoàn mạo hiểm như Bán Tiễn Kinh Vũ cũng nghĩ như vậy.