Đối với biểu hiện vừa rồi của Hỏa Vũ, đó tuyệt đối là vô cùng kinh diễm, không chỉ là vì rất bình tĩnh, còn có thể hóa nguy cơ thành động lực, trời sinh có năng khiếu cách đấu, đối với điều này hắn cũng có lòng tiếc tài.
Nếu Hỏa Vũ không chọc giận Vương Tông Quyền, hoàn toàn có thể dựa vào Vương Tông Quyền vừa rồi chủ động lui về phía sau, cộng thêm hắn ra mặt, khiến cao thủ lão bài như Vương Tông Quyền cũng vì mặt mũi mà chủ động rời khỏi, nhưng một hiện tại, Vương Tông Quyền đã phát cuồng rồi, căn bản sẽ không để ý gì tới ỷ lớn hiếp nhỏ.
Lần này đã không ai có thể ngăn cản Vương Tông Quyền.
Mà đối mặt với một đụng khủng bố của Vương Tông Quyền, Hỏa Vũ không ngờ không nghĩ biện pháp chủ động né tránh, ngược lại chủ động nghênh đón.
- Người này điên rồi à?
Mọi người lập tức kinh hãi, không ngờ Hỏa Vũ lại dám làm như vậy.
Tố chất thân thể của Vương Tông Quyền tuyệt đối là vượt xa vận động viên cấp quốc gia, có thể nói cho dù là ở trong nước cũng không có mấy ai có thể vượt qua, lấy cứng chọi cứng với Vương Tông Quyền, căn bản là lấy trứng chọi đá.
- Không biết lượng sức.
Vương Tông Quyền nhìn Hỏa Vũ chủ động nghênh đón, khóe miệng lộ ra một tia tàn nhẫn, ngược lại nhanh hơn mấy phần.
Chỉ thấy Vương Tông Quyền trực tiếp va vào người Hỏa Vũ, ngay khi mọi người rằng Hỏa Vũ sẽ bị đánh bay ra hơn mười mét, một màn kỳ lạ xuất hiện
Vương Tông Quyền không ngờ xuyên qua Hỏa Vũ!
- Tàn ảnh?
Trương Thiên Nhai nhìn thân ảnh của Hỏa Vũ đột nhiên trở nên mơ hồ, không khỏi há to miệng.
- Không đúng, là tàn lưu thị giác. Trần Thiên Hà ngay lập tức có phản ứng.
Tàn ảnh chỉ cần đủ nhanh là được, nhưng tàn lưu thị giác thì không cần tốc độ quá nhanh, chỉ cần tốc độ phản ứng rất nhanh là được, bởi vì tin tức mắt người tiếp nhận đều là qua một quá trình thời gian, nếu tốc độ phản ứng làm ra đủ nhanh, mắt thường sẽ phán đoán đồ vật vẫn ở vị trí đó, có điều muốn làm ra động tác như vậy là rất khó.
Bởi vì đây là chuyển biến cấp tốc từ tĩnh đến động, hơn nữa không chỉ phải toàn thân có thể theo kịp loại chuyển biến này, còn cần tốc độ phản xạ thần kinh đủ nhanh, nhưng tốc độ phản xạ thần kinh rất khó có được đề thăng, đây không phải chuyện rèn luyện bình thường là có thể làm được, cho dù tăng cường thế nào, có thể đề thăng đều vô cùng có hạn.
Mà trong đại sảnh ngay khi Vương Tông Quyền có phản ứng, Hỏa Vũ đã đứng ở bên cạnh Vương Tông Quyền, một chưởng vỗ vào ngực Vương Tông Quyền, giống như tơ bông lá rụng, vô cùng mềm nhẹ.
Bùm.
Trong nháy mắt va chạm, Vương Tông Quyền giống như bị chùy sắt đánh trúng ngực, sắc mặt đỏ lên, không nhịn được lui mấy bước, trực tiếp quỳ một gối xuống.
- Ám kình.
- Nàng là cao thủ ám kình.
Nhìn Vương Tông Quyền quỳ một gối xuống đất, ngay tức khắc toàn trường đều cả kinh, ai nấy nhìn Hỏa Vũ không rụng lấy một sợi tóc với vẻ không thể tin nổi.
Đối với Vương Tông Quyền quỳ một gối xuống đất, toàn trường đều cả kinh.
Vương Tông Quyền là ai?
Đó chính là cao thủ ám kình đỉnh phong, thể chất là hoàn toàn vượt xa người thường, có thể nói là da đồng xương sắt, cho dù là tuyển thủ cách đấu thành phố, bình thường cũng rất khó đả thương được, càng đừng nói là tạo thành nội thương.
Một chưởng nhẹ nhàng của Hỏa Vũ khiến cho Vương Tông Quyền bị thương không nhẹ, có thể nói không điều dưỡng mười ngày nửa tháng thì căn bản là không khôi phục được.
Cách giải thích Duy nhất cũng chỉ có ám kình.
- Tuổi còn trẻ đã nắm giữ ám kình, còn khiến Vương Tông Quyền bị thương, chẳng lẽ nàng là đệ tử của thế gia cổ xưa à?
Trần Thiên Hà nhìn Hỏa Vũ với vẻ không thể tin được.
Cao thủ ám kình cực kỳ ít ỏi, cho dù với khoa học kỹ thuật hiện tại, có thể trước ba mươi tuổi nắm giữ ám kình đã rất lợi hại rồi, mà phàm là có thể nắm giữ ám kình, không ai không phải cao thủ có uy tín danh dự một phương, ở giới cách đấu giống như đại minh tinh vậy, cho dù là võ quán đứng đầu như võ quán Bạch Hổ cũng sẽ coi là thượng khách.
Nhưng Hỏa Vũ trẻ tuổi như vậy, không chỉ nắm giữ ám kình, lại một chiêu đánh cho Vương Tông Quyền bị thương, quả thực là bất khả tư nghị.
Điều duy nhất hắn có thể nghĩ đến chính là đệ tử của những thế gia cổ xưa, bởi vì đệ tử của những thế gia cổ xưa này chính là đã bắt đầu rèn luyện từ trong bụng mẹ, có được tài nguyên tốt nhất, truyền thừa tốt nhất, chỉ đạo của lão sư tốt nhất, mười lăm mười sáu tuổi nắm giữ ám kình, hơn hai mươi tuổi có thể chen chân vào top 20 đại hội cách đấu thế giới.
Chỉ là những thế gia cổ xưa này bình thường không xuất hiện ở hậu thế, chưa bao giờ đi tranh đoạt danh tiếng gì cả, cho nên không được thế nhân biết đến, nhưng sức ảnh hưởng của những thế gia cổ xưa này lại không thua gì tập đoàn tài chính lớn.
- Nàng là đệ tử của thế gia cổ xưa à?
Tiếu Ngọc ở bên cạnh vừa nghe vậy, vẻ mặt lại rát kích động.
Chuyện có liên quan tới thế gia cổ xưa, hắn cũng nghe qua một chút, biết được sự đáng sợ của những thế gia này, căn bản không phải là tồn tại đám người bọn họ có thể tiếp xúc đến, cũng là đại sư lão bài như Trần Thiên Hà mới có khả năng tiếp xúc được.
Nếu Hỏa Vũ đúng là đệ tử của thế gia cổ xưa, như vậy quán huấn luyện Thiên Đấu đúng là lợi hại, cho dù là tập đoàn tài chính Tinh Hàng chỉ sợ cũng không làm gì được.
Mà lúc này cao tầng của các quán huấn luyện và võ quán trong đại sảnh nhìn thấy Vương Tông Quyền bị đánh bại, tâm thái vốn đến để chế giễu đã triệt để không còn, chỉ có hoảng sợ và kiêng kị.