Không ít kỹ năng Thạch Phong học tập cũng rất cường đại, có điều lại có một khuyết điểm trí mạng, tuy có sức bùng nổ lại không có tính kéo dài, có lẽ đối với hạ phó bản, nghiền ép người chơi trang bị không ra gì thì không có vấn đề.
Dẫu sao giao thủ với người chơi trang bị không ra gì, ngay cả một bộ kỹ năng cũng không dùng cũng vẫn có thể kéo đi, hoàn toàn là tiết tấu nghiền ép, căn bản không cần kỹ xảo gì, mà hạ phó bản có MT chắn ở phía trước, phía sau lại có trị liệu, cũng có người khác phụ trợ, chỉ cần cầm chân và công kích là đủ rồi.
Nhưng nếu đơn độc đối mặt với quái vật hoặc là người chơi có thực lực tổng hợp mạnh hơn mình không ít mà nói, cứ một mực bùng nổ mà thiếu sức dẻo dai, vậy thì chính là bị chà đạp, giống như lúc trước cao thủ Thích Khách Tuyệt Thiên đánh lén Thạch Phong, bùng nổ xong bị Thạch Phong phá giải, tiếp theo cũng chỉ có thể chạy thoát thân, hoặc là có biện pháp nhắm vào nhược điểm của đối với địch nhân, bằng không thì chắc chắn sẽ phải chết.
Sau đó Thạch Phong lại suy nghĩ hơn hai giờ, cuối cùng cũng nghĩ ra hình thức sử dụng Áo Nghĩa Hắc Hoàng để chiến đấu, đối với vượt qua thí luyện vòng thứ sáu mấu chốt, lại có thêm mấy phần tự tin.
- Để ta xem quái vật gì của vòng thứ sáu là gì đi.
Thạch Phong mỉm cười, vươn tay ra điểm lên màn hình của hệ thống, bắt đầu vòng thí luyện tiếp theo.
Trong Vĩnh Hằng Vương Tọa, chư vị đại lão ở đây đều nhìn thấy tình huống bên trong Thập Nhị Thí Luyện.
Đối với việc Thạch Phong không ngờ lại nắm giữ, đều biểu hiện ra vẻ rất khiếp sợ.
- Tiểu gia hỏa không tồi, ngay cả Kiếm Sĩ bậc một cũng không phải, không ngờ cũng có thể nắm giữ ma khí, hơn nữa còn giải phóng đến loại trình độ này.
- Người nắm giữ ma khí, người điều khiển dị hỏa, hơn nữa trên sức nắm giữ của bản thân rõ ràng đã nhập môn, lại có tạo nghệ nhất định, đúng là khiến chúng ta liên tục kinh hỉ.
- Đúng rồi, ma khí và dị hỏa còn chưa tính, nhưng trên sức nắm giữ bản thân lại có thể đạt tới trình độ này, ngay cả rất nhiều nghề nghiệp bậc ba cũng không đạt được, xem ra vòng thí luyện thứ sáu là không có vấn đề, tiềm lực lớn như vậy, nếu hắn ở đoạn thời gian về sau, nói không chừng có thể thông qua vòng thí luyện thứ bảy, đúng là đáng tiếc.
Sức nắm giữ nhập môn trong miệng đại lão NPC cũng chỉ là có thể phát huy ra 50% chiến lực của bản thân mà thôi, những đại lão NPC này căn bản không biết Thạch Phong đời trước chính là Kiếm Vương đỉnh phong bậc ba, có thể phát huy ra 80% chiến lực của bản thân, nếu không phải vấn đề tố chất thân thể dẫn tới đại não không được khai phá tốt, còn có vấn đề trang bị của bản thân, Thạch Phong đã sớm là Kiếm Đế bậc bốn rồi.
- Có điều đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, ai mà ngờ được Vô Tận Thâm Uyên lại bị phá nhanh như vậy.
- Có tiếc cũng đành chịu, những lão gia hỏa chúng ta vẫn chuẩn bị một chút đi, bằng không chờ lát nữa nắm xương già cũng mệt tới gãy đó.
Các vị đại lão trên vương tọa màu bạc đều công nhận tiềm lực của Thạch Phong, có điều đối với chuyện vượt qua được vòng thí luyện thứ bảy thì đều không ôm hy vọng, bởi vì vòng thí luyện thứ bảy đã có hơn một ngàn năm rồi không ai vượt qua được.
Trong Thập Nhị Thí Luyện, sân bãi vòng thí luyện thứ bảy Thạch Phong tiến vào là một động quật nham thạch nóng chảy, có chút giống với Viêm Thần Động Quật, có điều hỏa nguyên tố nơi này thuần túy nồng đậm hơn, nham thạch nóng chảy chảy ùng ục xung quanh Thạch Phong, nhiệt độ của mặt đất đủ để nướng chín người ta, nếu không phải Thạch Phong có 20 điểm kháng lửa, có thể miễn dịch nhiệt độ của loại trình độ này, người chơi bình thường còn chưa chiến đấu chỉ sợ đã nửa chết nửa sống rồi.
Ngay khi Thạch Phong vẫn chưa kiểm tra xong địa hình, một con đại xà dài hơn hai mươi mét cả người đều bị hỏa diễm bao bọc từ bên trong nham thạch nóng chảy chui ra.
Viêm Ma Đại Xà, tinh anh đặc thù, cấp 20, điểm sinh mệnh 15 vạn.
Cho dù Thạch Phong không biết con Viêm Ma Đại Xà lợi hại tới mức nào, nhưng Thạch Phong biết con đại xà này khẳng định là có kháng tính rất cao với công kích hệ hỏa.
- Mượn ngươi thử vũ khí mới của ta đi.
Thạch Phong mỉm cười, từ bên hông rút ra Thâm Uyên Giả và Luyện Ngục Chi Ảnh, hắn không trực tiếp xông lên, đó là chuyện mà thất phu mới làm, cao thủ đều là tìm hiểu đối thủ trước, nghĩ rồi sau đó mới động, cho nên Thạch Phong đứng tại chỗ lẳng lặng quan sát nhất cử nhất động của Viêm Ma Đại Xà, làm quen với phương thức hành động của Viêm Ma Đại Xà.
Có điều Viêm Ma Đại Xà cũng không phải ngu ngốc, rõ ràng là mạnh hơn Thạch Phong rất nhiều, lại có điểm sinh mệnh hùng hậu, căn bản sẽ không cho Thạch Phong thời gian để nghiên cứu mình, há to miệng, từng quả cầu lửa bay về phía Thạch Phong.
Bước chân Thạch Phong khẽ động, trong nháy mắt đã để lại một đạo tàn ảnh, dễ dàng né tránh được những quả cầu lửa này.
Có điều Viêm Ma Đại Xà lại không chịu thôi, vẫn không ngừng phun ra quả cầu lửa oanh kích thạch phong.
Một lần năm ba quả không được, lại phóng ra hơn mười quả, nhiều chi chít.
Không chỉ có thể làm thương tổn kẻ địch còn có thể khiến cho kẻ địch không thể tới gần, loại hình thức công kích công thủ kiêm bị này, chỉ sợ người chơi bình thường vừa đối mặt đã bị hơn mười quả cầu lửa bắn chết, có điều Thạch Phong lại khác, không lùi mà tiến, không có một chút chật vật nào, ngược lại giống như múa trong lửa, thoải mái tự nhiên.
Có điều khi Thạch Phong tới gần Viêm Ma Đại Xà còn 20 mét, đơn thuần muốn né tránh đi tới là không thể.
- Thời cơ công kích cũng nắm giữ ổn rồi, hiện tại xem sự lợi hại của vũ khí mới đi.
Thạch Phong nhìn Viêm Ma Đại Xà trong miệng không ngừng phun ra quả cầu lửa, cười thầm trong lòng.