Đối với cao thủ đỉnh phong như bọn họ mà nói, biết quá rõ hiệu quả của kỹ năng loại phân thân, Thạch Phong chia ra làm tám, tuy thuộc tính của mỗi phân thân thực thể giảm xuống, hơn nữa tinh thần lực của con người là có hạn, một người muốn khống chế tám thân thể một cách hoàn mỹ, cho dù là quái vật nắm giữ vực cũng không làm được.
Nhưng Kinh Phong có thể cảm giác ra, cho dù thuộc tính của phân thân thực thể giảm xuống, luân thuộc tính cơ bản vẫn cao hơn bọn họ một mảng lớn, mà tinh thần lực phân tán, chiến lực của mỗi phân thân chỉ sợ cũng có thể so với đám người Vũ Mặc, điều này đối với hắn và Tà Đao mà nói căn bản không có bất kỳ phần thắng nào, hơn nữa phân thân và bản thể đều cùng một ý thức, trên phối hợp chính là thiên y vô phùng.
Mà Tà Đao ở bên cạnh cũng ngay lập tức chạy như điên về hướng ngược lại với Kinh Phong.
Lúc này Tà Đao cũng hiểu rằng, kết cục lấy cứng chọi cứng chỉ có một, đó chính là chết, đường ra duy nhất chính là tiêu hao thời gian, kỹ năng loại phân thân không phải vĩnh viễn, chỉ cần chờ tới thời gian duy trì vừa qua, tất cả sẽ dễ làm.
Kỹ năng phân thân này tất nhiên bá đạo, nhưng cũng có một khuyết điểm rõ ràng.
Đó chính là tiêu hao đối với tinh thần lực rất lớn, chia ra thêm một phân thân, tinh thần lực tiêu hao sẽ nhiều gấp đôi, nếu là bình thường BOSS đối phó và cao thủ bình thường thì cũng thôi, đối phó với loại cao thủ như bọn họ, tinh thần lực tiêu hao chính là không ít hơn thể lực, nếu tinh thần ở vào trạng thái mỏi mệt, chính là rất ảnh hưởng tới phát huy.
Nói cách khác chỉ cần bọn họ kéo tới tới khi thời gian duy trì của phân thân kết thúc, đến lúc đó không đối phó Thạch Phong cũng tự sụp đổ.
Lúc này không chỉ là Kinh Phong và Tà Đao tách ra bỏ chạy, cao thủ khác của Tinh Hoàn cũng nhao nhao chạy theo, nhất là quái vật nắm giữ vực và cao thủ hàng đầu, cơ hồ là buông bỏ đối thủ trước mắt mà bỏ chạy.
Bởi vì bọn họ biết rất rõ, loại chiến lực này là chênh lệch quá lớn, chỉ cần Thạch Phong kích sát được hai người Kinh Phong và Tà Đao, tiếp theo khẳng định sẽ tới lượt bọn họ, vạn nhất Thạch Phong không giết được Kinh Phong và Tà Đao, khẳng định sẽ quay sang đối phó bọn họ, lúc này không chạy thì còn đợi tới khi nào?
Trong nhất thời lại thấy quân tiên phong Nhập Vi của Tinh Hoàn là loạn thành một đống, ai nấy đều bắt đầu điên cuồng bỏ chạy.
Điều này khiến người trong thính phòng đều trợn mắt há hốc mồm.
Ở đây kém nhất cũng là trình độ Nhập Vi, thực lực mạnh tới có thể thoải mái tiêu diệt một đại quân vạn người, nhưng hiện tại lại bởi vì Thạch Phong dùng ra một kỹ năng mà trực tiếp bỏ chạy tứ tán, ai nấy giống như chuột thấy mèo vậy, nếu nói ra sợ rằng không có ai tin. . .
- Chậm rồi..
Thạch Phong liếc Kinh Phong và Tà Đao một cái, trong nháy mắt đã khống chế toàn bộ phân thân vây tới.
Đối với hai người Kinh Phong và Tà Đao, hắn là phải giết.
Lúc trước không sử dụng Hoàng Hôn Chi Ảnh chính là lo lắng hai người Kinh Phong và Tà Đao thấy sẽ bỏ chạy, tất cả mọi người cũng bỏ chạy tứ tán, loại tình huống này là hắn lo lắng nhất.
Dẫu sao cao thủ Nhập Vi của Tinh Hoàn cũng nhiều hơn Linh Dực quá nhiều, phân tán vào trong đám người, uy hiếp lớn hơn xa Linh Dực bọn họ, đến lúc đó hắn chỉ là đuổi giết những người này cho dù là hao hết thể lực cũng không giết được.
Cho nên lúc ban đầu biện pháp hắn nghĩ tới là để cao thủ Nhập Vi của Tinh Hoàn tập trung lại, sau đó không ngừng đọ tiêu hao với Tinh Hoàn, nghĩ biện pháp để giảm bớt số lượng cao thủ Nhập Vi của Tinh Hoàn.
Hiện giờ số lượng cao thủ Nhập Vi của Tinh Hoàn đã giảm phân nửa, vốn hắn vẫn muốn tiêu hao thêm một chút thời gian, khiến số lượng cao thủ Nhập Vi của Tinh Hoàn giảm thêm chút nữa, nhưng Linh Dực ở chiến trường chính diện đã sắp không kháng được.
Đừng nhìn hiện tại nhân số vẫn còn hơn bảy ngàn người, nhưng hai quân giao phong chính là như lăn cầu tuyết, người chết lúc ban đầu thì ít, nhưng theo thời gian trôi qua sẽ thành tăng gấp mấy lần.
Cho nên hắn cũng không thể chờ thêm được nữa.
Chỉ thấy Thạch Phong trong nháy mắt đã vây tới Kinh Phong và Tà Đao, tám phân thân cơ hồ là là đồng thời xuất thủ.
Thạch Phong trên thuộc tính cơ bản chiếm quá lớn ưu thế, cho dù là sau khi phân thân tốc độ vẫn nhanh hơn hai người một đoạn, hơn nữa từ sau khi Thạch Phong bắt đầu sử dụng Sinh Mệnh Dược Tề, tốc độ hoạt động não là không ngừng tăng lên, lại thêm hiệu quả của Chú Dung Kim Thạch, Thạch Phong hiện tại đã có thể khiến một phân thân phát huy ra trình độ tiếp cận nắm giữ vực.
Nói cách khác hai người Kinh Phong và Tà Đao đều phải đối mặt với một cao thủ nắm giữ vực trên thuộc tính vượt xa bọn họ, còn phải chống lại mấy tên có chiến lực như đám người Vũ Mặc.
Hai bên vừa va chạm một chiêu, lại thấy trên người Kinh Phong và Tà Đao bị chém tới ít nhất ba kiếm, điểm sinh mệnh trong nháy mắt đã giảm xuống dưới một nửa.
- Đáng giận.
Kinh Phong vừa sợ vừa giận, liều mạng dùng ra các loại kỹ năng giữ mạng và thân pháp cao cấp, không còn lưu thủ nữa, mà Tà Đao ở cách đó không xa cũng vậy, theo một tiếng gầm lên, Tà Đao cũng phân ra một phân thân, có điều phân thân của Tà Đao rõ ràng không bằng phân thân của Thạch Phong, thuộc tính chỉ có khoảng 70% của Tà Đao, tối đa chỉ là dùng để làm mồi nhiễu loạn kẻ địch, ở trước mặt Thạch Phong căn bản không thể coi là chiến lực.
Mà các trị liệu ở hàng sau của Tinh Hoàn cũng điên cuồng khôi phục cho hai người, thậm chí ngay cả át chủ bài cũng dùng ra, khiến Kinh Phong và Tà Đao có thể chống đỡ được một lúc mà không chết.