Thứ này là một loại khoáng thạch đặc thù, xem như một loại tiêu hao phẩm, trong Thần Vực rất ít có thể nhìn thấy, khảm lên trên trang bị có thể khiến ma lực cảm tri của người chơi được tốt hơn.
Cái thứ ma lực cảm tri này đối với người chơi không phải hệ ma pháp mà nói thì không có tác dụng gì, nhưng đối với người chơi hệ ma pháp mà nói lại là bảo vật ngàn vàng khó cầu, bởi vì cảm tri ma lực đề thăng, có thể khiến người chơi đề thăng độ hoàn thành kỹ năng ma pháp tốt hơn, dẫu sao sử dụng ma pháp không như kỹ năng khác, hoàn toàn phải xem lực khống chế của người chơi đối với ma pháp, cảm tri rõ ràng hơn tất nhiên là khống chế tốt hơn.
Vật phẩm như vậy nếu như để cao thủ hệ ma pháp biết, sợ rằng sẽ tranh cướp tới cướp.
Có điều sau khi Thạch Phong nhìn thấy giá, trán cũng không khỏi toát mồ hôi.
Một viên Tinh Thần Ma Thạch đòi tới bốn trăm viên kim tệ cổ!
Phải biết rằng Tinh Thần Ma Thạch chính là tiêu hao phẩm, sau khi khảm vào chỉ có thể duy trì bảy ngày tự nhiên mà thôi, mà kim tệ cổ là hiếm có cỡ nào, đối với người chơi cao thủ rất mạnh mà nói sợ rằng cũng phải mấy tháng mới có thể kiếm được nhiều như vậy.
- Thật không hổ là chợ đen, thực sự là cái gì cũng đen.
Thạch Phong đột nhiên có chút cảm giác muốn kiếm tiền thông qua cửa hàng Lưu Lãng Giả cũng không phải chuyện dễ dàng, không phải là cửa hàng Lưu Lãng Giả không có hàng tốt, chỉ là không có mấy người chơi có thể mua được.
Mà danh ngạch cửa truyền tống chợ đen trước mắt là mỗi ngày chỉ cấp cho hai mươi, giá bán thấp nhất là hai trăm kim tệ cổ, là điếm chủ của cửa hàng, có thể được gưởng 10% phần trăm hoa hồng, nếu bán đi toàn bộ với giá thấp nhất, vậy một ngày có thể kiếm được bốn trăm viên kim tệ cổ, quả thực là phải dùng từ bạo lực để hình dung.
Phải biết rằng cửa hàng tạp hóa hai sao hoặc là phường rèn hai sao bình thường, một ngày có thể kiếm được lợi nhuận hai trăm viên kim tệ cổ đã tốt lắm rồi, mà bên cửa hàng Lưu Lãng Giả, một ngày chỉ tính cửa truyền tống cũng có thể kiếm được lợi nhuận bốn trăm viên kim tệ cổ, đây còn chỉ là mới bắt đầu mà thôi, theo lưu lượng người và lượng giao dịch của cửa hàng Lưu Lãng Giả không ngừng đề thăng, danh ngạch cửa truyền tống cũng sẽ càng lúc càng nhiều, đến lúc đó tiền kiếm được cũng sẽ càng lúc càng nhiều.
- Chẳng trách đời trước ai cũng nói cửa hàng Lưu Lãng Giả chính là một tòa núi vàng, các thế lực siêu cấp nhìn thấy cũng đỏ mắt, đây đúng là một tòa núi vàng thật, lợi nhuận một ngày đã có thể so với một phần sáu thậm chí là một phần năm lợi nhuận của khai phá cứ điểm rồi, Thạch Phong nhìn vật phẩm khác của cửa hàng Lưu Lãng Giả, nếu dưới tình huống bán tốt, một ngày chắc có thể có thu nhập năm trăm viên kim tệ cổ trở lên, thu nhập này đối với thế lực nhất lưu hiện tại đang phát triển ở Long Tâm Thành thế lực nhất lưu, sợ rằng một ngày cũng chỉ có ngần ấy.
Về phần cứ điểm trong Thế Giới Chi Tháp, đó không phải là ai cũng có năng lực đi khai hoang, càng đừng nói sau khi khai hoang những cứ điểm này không như ở ngoại giới, còn cần để lại rất nhiều cao thủ trường kỳ đóng giữ mới được, bởi vì những cứ điểm này mỗi ngày đều sẽ bị thú triều công kích, nhân lực vật lực phải tốn ở đây không phải là chuyện đùa, thậm chí có thể nói thế lực siêu cấp bình thường cũng không chịu nổi.
Mà cửa hàng Lưu Lãng Giả lại không có bất kỳ phiêu lưu gì, có thể ở sơ kỳ có được một phần sáu thậm chí là một phần năm lợi nhuận của cứ điểm, quả thực là lời to.
Hệ thống: Cửa hàng Lưu Lãng Giả hoàn thành tấn thăng, có mở cửa hàng Lưu Lãng Giả với bên ngoài không?
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở hệ thống, Thạch Phong trực tiếp lựa chọn mở ra cửa hàng Lưu Lãng Giả.
Tuy cửa hàng Lưu Lãng Giả sau khi tấn thăng hai sao có thể mời được NPC tốt hơn đến quản lý, đồng thời thay đổi trang trí của cửa hàng, mượn điều này để hấp dẫn nhiều người chơi và NPC hơn tới đây, có điều trước mắt Thạch Phong lại không có nhiều tiền như vậy.
Chỉ là để mua cửa hàng Lưu Lãng Giả đã tiêu tốn chín ngàn kim tệ cổ, trong tay chỉ còn lại một ngàn kim tệ cổ.
Mà ở trong Long Tâm Thành này, tất cả tiêu phí đều cần kim tệ cổ, kim tệ kiếm được trong vương quốc và đế quốc ở đây căn bản là không thể dùng được, thậm chí bỏ ra kim tệ để đổi kim tệ cổ với giá cao cũng không có hiệu quả gì, bởi vì người chơi có thể đến Long Tâm Thành phát triển bình thường đều là cao thủ, kim tệ đều không thiếu, còn hy vọng ở Long Tâm Thành mua được một số vật phẩm có thể đề thăng bản thân, cho nên đều không nguyện ý bỏ ra kim tệ cổ.
Hơn nữa ra vào nơi như Thế Giới Chi Tháp cũng cần tiêu tiền.
Như là tiến vào Địa Tâm Sơn Mạch ở tầng thứ nhất thì còn đỡ, mỗi lần đi vào chỉ cần tốn năm viên ngân tệ cổ, nếu tới tầng thứ hai cấp bậc cao hơn,vậy đó chính là một viên kim tệ cổ.
Còn có ăn uống ở Long Tâm Thành cũng rất đắt, mà những ăn uống này là đều cần thiết, bởi vì ăn uống ở Long Tâm Thành không phải là ngoại giới có thể sánh bằng, không chỉ có thể đẩy nhanh khôi phục thể lực và tinh thần lực của người chơi, một điểm quan trọng nhất là có thể khu trừ sự ăn mòn của năng lượng dị thế giới trong cơ thể, khiến người chơi có thể tiến vào trong Thế Giới Chi Tháp nhanh hơn.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao những thế lực nhỏ căn bản không thể sinh tồn ở Long Tâm Thành, bằng không bảo địa thăng cấp tốt và dễ thu hoạch tài nguyên như vậy, đã sớm chật ních người chơi rồi, việc gì phải chạy tới những bản đồ muốn tới cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian, còn bị năng lượng kỳ quái ăn mòn thân thể để thăng cấp?