Cũng may thời gian cooldown của Ma Đạo Mạch Xung Pháo sơ cấp không ngắn, cho dù mấy thế lực siêu cấp đều có Ma Đạo Mạch Xung Pháo, muốn ngăn cản Thạch Phong cũng là không thể.
Lập tức Thạch Phong xông vào khu bảo vật.
Đối mặt với khu bảo vật lửa đạn dày đặc, thuộc tính cơ bản của Thạch Phong rất cao, cho dù bị lửa đạn trùng kích, ảnh hưởng cũng không lớn, có điều lửa đạn quá dày đặc, toàn bộ hải vực chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một chút quang ảnh, bảo vật cụ thể là bộ dạng gì thì không nhìn rõ.
Thạch Phong chỉ có thể căn cứ vào cự ly xa gần và trình độ nồng đậm của ma lực để mau chóng nhặt quang cầu.
Một. . . Hai. . . Ba. . .
Theo quang cầu Thạch Phong nhặt ở khu bảo vật càng lúc càng nhiều, các thế lực lớn cũng giống như phát điên, càng lúc càng điên cuồng, từng Ma Đạo Mạch Xung Pháo hạ xuống.
- Chết! Giết hắn cho ta! Bảo vật là của ta.
Lục Tinh La nhìn mà đỏ mắt.
Mặc dù Cự ly xa, có điều quang cầu rất chói mắt, chỉ cần biến mất là có thể nhìn thấy, lúc này Thạch Phong đã nhặt được khoảng mười bảy kiện bảo vật, số lượng này sợ rằng là còn nhiều hơn Tinh Hoàn bọn họ cuối cùng được chia đến, một điểm quan trọng nhất là Thạch Phong có thể tự mình đi lựa chọn, mà bọn họ chỉ có thể căn cứ vào giá trị của bảo vật để quyết định số lượng có được.
Có điều bất kể Lục Tinh La có gào thét thế nào, Thạch Phong cũng không bị ảnh hưởng, điên cuồng nhặt đồ rơi ra trên mặt biển.
Mắt thấy thời gian vô địch còn lại không đến một giây, Thạch Phong hơi thở dài, từ trong ba lô lấy ra quyển trục thuấn di bậc một, trong nháy mắt rời khỏi khu bảo vật.
Theo Thạch Phong rời khỏi khu bảo vật, lúc này các thế lực lớn vốn đang điên cuồng cũng càng điên cuồng hơn.
Không đến mười giây ngắn ngủi, quang cầu biến mất trên mặt biển đã lên tới hai mươi sáu kiện, phải biết rằng Phong Bạo Vương Xà tổng cộng mới rơi ra hơn ba trăm kiện vật phẩm, mỗi thế lực một kiện cũng có thể nói là không đủ chia, hiện tại lại bị Thạch Phong một hơi đoạt lấy một phần mười mấy.
Tức nhất là Thạch Phong căn bản không trả giá gì, mà các thế lực lớn lại có rất nhiều tàu thuyền bị hủy, thậm chí ngay cả ca nô cấp Thanh Đồng cũng tổn thất rất nhiều.
Sự bất bình hành cường liệt khiến các thế lực lớn hận Thạch Phong tới thấu xương.
- Tiêu diệt hắn! Nhất định phải tiêu diệt hắn.
Lúc này một số thế lực siêu cấp đã đỏ mắt cũng không quan tâm tới khu bảo vật, trực tiếp chuẩn bị sử dụng Ma Đạo Mạch Xung Pháo tới chỗ Thạch Phong thuấn di ra.
Mà đoàn mạo hiểm cũng cảm thấy đây là một cơ hội, bảo vật tập trung ở một khu vực rất dễ được thế lực siêu cấp bảo hộ, nhưng nếu bảo vật phân tán ở hai nơi, cho dù là thế lực siêu cấp cũng hữu tâm vô lực, có thể cho những đoàn mạo hiểm lợi dụng sơ hở.
Ngay tức khắc từng đoàn mạo hiểm đều lấy ra át chủ bài của mình.
Tỏa Không Quyển Trục bậc bốn.
Truy Hồn Quyển Trục bậc bốn.
Thiên Hậu Lôi Vân bậc bốn.
Phàm là đoàn mạo hiểm có thể lăn lộn trên Long Tâm Đảo, nội tình đều không phải đoàn mạo hiểm bình thường có thể sánh bằng, nhất là mười đoàn mạo hiểm lớn của Long Tâm Đảo, yếu nhất cũng có nội tình chuẩn thế lực siêu cấp, có lẽ không lấy ra được vũ khí chiến tranh quy mô lớn như Ma Đạo Mạch Xung Pháo sơ cấp, có điều muốn lấy ra quyển trục ma pháp bậc bốn muốn xuất ra người chơi thì lại không phải việc khó.
Tỏa Không Quyển Trục có thể phong tỏa một khu vực, khiến người chơi không thể tiến hành truyền tống, nói cách khác không thể sử dụng quyển trục trở về thành để rời khỏi, Truy Hồn Quyển Trục có thể tỏa định người chơi, trong thời gian nhất định người chơi muốn chạy cũng không thoát, Thiên Hậu Lôi Vân lại là kết giới ma pháp cường đại, khiến người ta không thể rời khỏi từ bên trong.
Ba quyển trục ma pháp đều là bậc bốn, đối với người chơi hiện tại mà nói, muốn phá giải căn bản chính là chuyện không thể.
- Những người này đúng là điên rồi.
Long Du Thiên Hạ nhìn bầu trời hoàn toàn bị phong tỏa và tấm chắn ma pháp hình thành, sắc mặt xanh mét,
- Đối phó với chúng ta có cần phải như vậy không?
Quyển trục ma pháp bậc bốn chính là vô cùng quý giá, tuy mỗi một quyển không bằng được một kiện vật phẩm cấp Sử Thi, nhưng cũng bằng một nửa, nhưng hiện tại liên tục dùng ra ba quyển trục ma pháp bậc bốn.
Lần này bọn họ đúng là có chạy đằng trời.
Không thể sử dụng quyển trục trở về thành, toàn bộ khu vực lại bị kết giới ma pháp bao phủ, khí tức linh hồn bị tỏa định, muốn trốn cũng không có chỗ để trốn.
- Tiểu tử này đúng là lợi hại, một hơi đoạt được hai mươi sáu kiện bảo vật, cho dù Thập Tam Vương Đình chúng ta đến lúc đó cũng chưa chắc đã có thể được chia nhiều như vậy.
Bên cạnh Ổ lão, nam tử trên mặt bao phủ sương đen nhìn thấy một màn này, không chỉ hơi cảm khái,
- Đáng tiếc đây chung quy cũng là đánh cờ giữa các thế lực siêu cấp, muốn đoạt thức ăn trước miệng hổ nào có dễ dàng như vậy.
Lúc này cho dù những đoàn mạo hiểm đó không làm như vậy, những thế lực siêu cấp bọn họ cũng sẽ làm, một hơi cướp đi nhiều bảo vật như vậy, hơn nữa còn là bảo vật Thạch Phong tự mình lựa chọn, cho dù từ trong những bảo vật này không cướp được thứ tốt nhất, ít nhất thì bảo vật lấy được cũng sẽ không kém, dẫu sao những thứ này dựa vào ma lực là có thể tiến hành phán đoán đại khái.
Có thể nói Thạch Phong làm như vậy, ít nhất cũng có thể lấy đi một phần mười tổng giá trị của những bảo vật này, sao có thể để đám người Thạch Phong sống sót rời khỏi?
- Không tự hiểu lấy mình, chỉ là tự tìm chết mà thôi.