- Hắc Viêm hội trưởng nói đùa rồi, đã là khách quý Long Phượng Các chúng ta mời đến, lại là đồng minh của chúng ta, đương nhiên là có tư cách đề xuất ý kiến của mình trên hội nghị, lúc trước Long Vũ không hiểu quy củ, xin Hắc Viêm hội trưởng thứ lỗi.
Hai mắt Đại các chủ Khô Vinh híp lại, vẻ mặt hiền lành nhìn Thạch Phong nói.
Theo Khô Vinh vừa mở miệng, các cao tầng công hội và nguyên lão ở đây đều nhìn về phía Khô Vinh với vẻ không thể tin nổi.
Ai nấy đều không ngờ Khô Vinh lại trách cứ Long Vũ như vậy.
Long Vũ chính là thân tín đắc lực của Cửu Long Hoàng, quản lý đoàn chủ lực và sự việc thường ngày dưới trướng Cửu Long Hoàng, cũng là trụ cột công hội nắm giữ vực, nếu nói tới quy củ của Long Phượng Các, sợ rằng toàn bộ Long Phượng Các đúng là không có bao nhiêu người có thể rõ hơn Long Vũ.
Khô Vinh có thể nói như vậy, đủ để chứng tỏ Khô Vinh coi trọng một trăm chiếc ca nô cấp Thanh Đồng tới mức nào.
- Thì ra là không hiểu quy củ à, ta có thể lý giải.
Thạch Phong liếc Long Vũ một cái, thản nhiên cười nói,
- Như vậy chỉ cần hắn hắn xin lỗi, ta sẽ tha thứ cho hắn.
Đối với lời nói châm chọc của Long Vũ, hắn tất nhiên không bận tâm.
Có điều hắn cảm thấy vẫn cần thiết khiến các nguyên lão và cao tầng của Long Phượng Các ở đây biết một chút thế nào là Linh Dực, bằng không sau này những nguyên lão và cao tầng này sẽ không coi Linh Dực ra gì, càng không biết Linh Dực là người ủng hộ của Phượng Thiên Vũ đại biểu cho gì.
Mà Long Vũ chính là công cụ tốt nhất.
- Hắc Viêm! Ngươi đừng quá phận.
Trên trán Long Vũ đã nổi gân xanh, sát khí lạnh như băng giống như thực chất, khiến nhiệt độ xung quanh giống như giảm xuống mấy phần, cơ hồ là gằn từng chữ.
Hắn đường đường là Đoàn trưởng Chiến Long Quân Đoàn, quân đoàn chủ lực của Long Phượng Các, bản thân cũng là cao thủ nắm giữ vực, cao tầng hạch tâm trong công hội, có thể nói trong toàn bộ công hội, trừ Đại các chủ, nguyên lão và hai vị Các chủ ra, không ai có địa vị cao hơn hắn, muốn hắn ở trước mặt mọi người xin lỗi Thạch Phong, sau này hắn còn lăn lộn ở Long Phượng Các thế nào được?
Lúc này các nguyên lão và cao tầng của Long Phượng Các cũng đều cảm thấy Thạch Phong quá đáng.
Rõ ràng Đại các chủ đã làm ra nhượng bộ, đồng thời thừa nhận tư cách của Thạch Phong, hiện tại lại vẫn không buông tha người, thực sự có chút quá đáng.
Lần này trên khuôn mặt hiền lành của Đại các chủ cũng có thêm một chút mây đen.
Mà Phượng Thiên Vũ ở bên cạnh cũng muốn khuyên can Thạch Phong, hiện tại địa vị của Linh Dực đã có được sự tán thành của các nguyên lão và cao tầng công hội, ngay cả Đại các chủ cũng công nhận rồi, lực ép bên Cửu Long Hoàng một bậc, hoàn toàn không cần thiết kích dậy phản cảm thậm chí là chán ghét của mọi người.
Có điều Thạch Phong căn bản không cho Phượng Thiên Vũ bất kỳ cơ hội nào.
- Quá đáng?
Thạch Phong không khỏi mỉm cười, ánh mắt nhìn Long Vũ đột nhiên lạnh dần,
- Sai chính là sai, biết rõ sai mà không xin lỗi, đây là ngươi tưởng Hắc Viêm ta dễ bắt nạt, hay là Long Phượng Các các ngươi không coi Hội trưởng Linh Dực như ta ra gì?
Nói xong Thạch Phong cũng không áp chế uy thế trên người nữa, ngay tức khắc một cỗ khí tức khủng bố giống như cự thú viễn cổ thức tỉnh tràn ngập toàn trường, uy áp cường đại đến từ trình độ sinh mệnh và thuộc tính đè ép xuống mỗi người ở đây.
Loại uy áp này so với đại lĩnh chủ cao tầng cùng cấp bậc mà mọi người đối mặt thì còn khủng bố hơn, thậm chí một số cao tầng Nhập Vi ở đây hai chân cũng không khỏi có chút run rẩy, may mà ai nấy đều đang ngồi, bằng không trong đại sảnh hội nghị khẳng định sẽ có người bởi vì không chịu nổi mà ngã bệt xuống đất.
Theo uy áp tản ra, lúc này cấp bậc của Thạch Phong mà mọi người một mực không thể thăm dò được cũng lộ ra.
Cấp 100!
Một con số vô cùng bắt mắt, giống như một ngọn núi cao đè lên người bọn họ.
- Cấp 100.
- Sao có thể như vậy được.
- Cho dù là cấp bậc hiện tại của đệ nhất nhân trên Long Tâm Đảo cũng chỉ là cấp 89, hơn nữa còn là hôm qua mới đạt tới, sao hắn có thể đạt tới cấp 100 được?
...
Bởi vì Thạch Phong không ẩn tàng cấp bậc nữa, chỉ cần nhìn kỹ Thạch Phong, kiểm tra bình thường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng số liệu biểu hiện ra của Thạch Phong, cấp 100 lập tức khiến cho tất cả mọi người ở đây đều hỗn độn.
Bọn họ đều là cao thủ, hơn nữa còn không phải cao thủ bình thường, biết rõ càng đến về sau độ khó và tốc độ thăng cấp là bao lớn, chỉ là có thể kéo giãn chênh lệch hai ba cấp đã không thể tưởng tượng được rồi.
Khi ở cấp hơn năm mươi, những cao thủ như bọn họ còn có thể cách những cao thủ bình thường bốn năm cấp, nhưng theo cấp bậc càng lúc càng cao, chênh lệch này là càng lúc càng nhỏ, giống như hiện tại, cao thủ bình thường trên Long Tâm Đảo cũng đạt tới cấp 85, bọn họ ở đây cũng chỉ cao hơn hai ba cấp mà thôi.
Nhưng hiện tại Thạch Phong lại cao hơn bọn họ mười mấy cấp là cớ làm sao?
- Sao cấp của hắn lại cao như vậy?
Phượng Thiên Vũ cũng không nhịn được mà có chút kinh ngạc.
Thạch Phong một mực rất thần bí hơn nữa rất cường đại, điểm này thì nàng biết rất rõ, nhưng con số cấp 100 này thật sự quá khiến người ta rung động.
Bởi vì cấp 100 đại biểu cho không chỉ là chênh lệch trên tốc độ thăng cấp, trên trình độ rất lớn cũng có thể thể hiện thực lực cá nhân, có thể nói đây là chuyện được mọi người công nhận trong Thần Vực.
Cao thủ chưa chắc là cấp bậc nhất định phải cao, nhưng cấp bậc cao thì nhất định là cao thủ.