Mà ở Bắc Phương Yếu Tắc của Địa Tâm Sơn Mạch, rất nhiều người chơi ùa vào khiến Bắc Phương Yếu Tắc lập tức biến thành một mảng phồn hoa.
- Thiên Vũ tỷ, đây là số liệu mới nhất chúng ta vừa thống kê, trước mắt nhân số người chơi tới Bắc Phương Yếu Tắc đã đạt tới mười lăm người, chắc hôm nay sẽ có hi vọng đột phá bốn mươi vạn người.
Thanh Hoàng đi đến trước người Phượng Thiên Vũ, kích động nói.
Lúc trước Thập Tam Vương Đình chiếm cứ điểm đã kinh động tới toàn bộ Long Tâm Thành, dẫn tới rất nhiều người chơi đều hội tụ tới, nhưng cho dù là vậy số lượng người chơi hấp dẫn được trong ngày đầu tiên cũng chỉ hơn hai mươi vạn người, về phần số lượng người chơi hiện tại cũng mới chỉ được bảy mươi vạn mà thôi.
Đương nhiên đó cũng là bởi vì số lượng người chơi cứ điểm cỡ nhỏ có thể dung nạp đã đến cực hạn.
Có điều Bắc Phương Yếu Tắc vào ngày đầu tiên đã có thể đột phá bốn mươi vạn người, vượt qua cánh cửa lớn bảy mươi vạn người có lẽ chỉ cần hai ba ngày là đủ, đến lúc đó trở thành cứ điểm có một trăm năm mươi vạn nhân khẩu, cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Phải biết rằng tòa cứ điểm bảy mươi vạn nhân khẩu đó của Thập Tam Vương Đình mỗi ngày có thể mang đến rất nhiều tài phú và tài nguyên cho Thập Tam Vương Đình, tuy cụ thể thì không rõ, có điều căn cứ vào điều tra âm thầm, mỗi ngày chỉ là lợi nhuận thuần kim tệ cổ đã hơn năm ngàn viên, lợi nhuận thuần ngân tệ cổ là vượt quá sáu mươi vạn viên.
Đợi cho Bắc Phương Yếu Tắc trở thành một cứ điểm một trăm năm mươi vạn nhân khẩu, lợi nhuận là không cần nghĩ cũng biết, hơn nữa nguồn lợi nhuận của Bắc Phương Yếu Tắc so với cứ điểm của Thập Tam Vương Đình thì nhiều hơn, đến lúc đó cho dù bọn họ chỉ có 20% cổ phần, lợi nhuận mỗi ngày cũng có thể vượt một nửa cứ điểm cỡ nhỏ.
Lợi nhuận của một nửa cứ điểm cỡ nhỏ đó.
Cho dù là Tinh Hoàn cũng không có được nhiều như vậy, đến lúc đó trong toàn bộ Long Phượng Các còn ai dám nghi ngờ?
- Chiến Huyết và Tinh Hoàn chỉ sợ cũng không ngờ lại biến thành như vậy.
Phượng Thiên Vũ nhìn số liệu thống kê trên tay, trong lòng cảm khái không thôi.
Lúc trước nàng còn cảm thấy Thạch Phong lập uy ở Long Phượng Các là làm quá gắt, thậm chí còn khai chiến toàn diện với Chiến Huyết.
Nhưng hiện tại xem ra, sợ rằng Chiến Huyết phải hối hận rồi.
Tương lai của Bắc Phương Yếu Tắc đã có thể thấy được, chỉ cần chờ người chơi tụ tập đủ nhiều, Bắc Phương Yếu Tắc sẽ triệt để được vận chuyển, cho dù là Chiến Huyết muốn tiêu hao chết Linh Dực ở Tử Vong Chi Hải, cũng là chuyện không thể, dẫu sao chênh lệch trên thu nhập và tài nguyên quá lớn.
Lúc này không chỉ là Phượng Thiên Vũ thấy vậy, cho dù là các thế lực siêu cấp trong Long Tâm Thành cũng thế.
Hơn nữa Bắc Phương Yếu Tắc thực sự quá hot, tuy Chiến Huyết chiếm Nham Sào Yếu Tắc, nhưng chênh lệch của hai cứ điểm là nhìn cái rõ ngay, lần này Chiến Huyết ngược lại biến thành xấu hổ, dẫu sao lúc trước Chiến Huyết cũng bắn tiếng, tới Bắc Phương Yếu Tắc thì đừng hòng tiến vào Nham Sào Yếu Tắc, giờ người chơi vốn có thể sẽ nghỉ ngơi ở Nham Sào Yếu Tắc lại không dám tới nữa, lợi nhuận cứ điểm khẳng định sẽ giảm mạnh.
Ngay khi Bắc Phương Yếu Tắc đang được càng lúc càng nhiều thế lực chú ý, Thạch Phong cũng vô cùng bận rộn.
Không chỉ quy hoạch lại vấn đề xây dựng cho Bắc Phương Yếu Tắc vì nhân khẩu đang tăng mạnh, hơn nữa còn có rất nhiều thế lực tỏ ý muốn hợp tác với Linh Dực, nhất là muốn cửa hàng của Bắc Phương Yếu Tắc, điều này khiến Thạch Phong trong nhất thời biến thành vô cùng bận rộn.
- Hội trưởng, ngay vừa rồi, người của Phương gia đến tổng bộ, nói là muốn gặp ngươi.
Bạch Khinh Tuyết nhìn Thạch Phong đang sửa sang lại tư liệu, sắc mặt có chút khó coi, nói.
Lúc trước bởi vì chuyện của nàng, Thạch Phong ra mặt đắc tội với Phương gia, Phương gia là thế gia đứng đầu Phong Lâm Thị, sức ảnh hưởng không tầm thường, lúc này tới đây khẳng định là lai giả bất thiện.
- Phương gia à?
Thạch Phong gật đầu,
- Vậy chúng ta đi gặp một chút.
Trong phòng khách ở tầng cao nhất của cao ốc tổng bộ Linh Dực.
Trong phòng khách diện tích khoảng hai ba trăm thước vuông này, tuy trong cả phòng khách chỉ có bốn người, nhưng không khí lại rất đè nén, nhất là Tiếu Ngọc làm người tiếp đãi, thần sắc vô cùng dị thường.
Bởi vì một vị nam tử trung niên tuổi gần năm mươi, mặc võ bào màu xám giống như là một ngọn núi lớn, đè lên người hắn, khiến hắn cảm thấy không thở được.
Mà tất cả không phải chỉ vì khí thế vị nam tử trung niên này phát ra tạo thành, phần lớn là bởi vì thân phận.
Gia chủ đương nhiệm của Phương gia, đồng thời cũng là chủ tịch tập đoàn tài chính Kỳ Lân - Phương Trấn Uyên.
Tập đoàn tài chính Kỳ Lân có lẽ không bằng tập đoàn tài chính Năm Châu, nhưng cũng là tập đoàn tài chính nhất lưu trong nước, cũng chính bởi vì sự tồn tại của tập đoàn tài chính Kỳ Lân, các đại gia tộc trong Phong Lâm Thị mới do Phương gia cầm đầu.
Có thể nói một câu của Phương Trấn Uyên, có thể khiến tập đoàn Bắc Đấu trong nháy mắt bị tiêu diệt.
Lúc này đại nhân vật như vậy tới đây, sao có thể không khiến hắn sợ hãi?
Dẫu sao đây chính là đại lão chân chính, căn bản không phải là những người trẻ tuổi kế thừa gia nghiệp có thể sánh bằng.
Trừ Phương Trấn Uyên ra, còn có một đôi nam nữ trẻ tuổi, nam chính là cao thủ mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Phương gia mà Tiếu Ngọc từng gặp ở nhà hàng Hồng Ngọc - Phương Minh Vũ, về phần nữ tử trẻ tuổi thanh lệ mặc váy dài màu đỏ tươi, để tóc dài, lịch sự tao nhã thì hắn không nhận ra, có điều có thể đi theo Phương Trấn Uyên cùng đến, nghĩ chắc là thân phận cũng không thấp.