- Không đúng.
Sắc mặt Tỏa Thương Mang lập tức trầm xuống,
- Chúng là đang cầu cứu.
Tỏa Thương Mang vừa nói xong, liền nghe thấy sâu trong rừng rậm truyền đến một tiếng gầm vang trời, lập tức lại thấy trong rừng rậm xa xa truyền đến một trận xao động, rất nhanh mọi người lại thấy một đám á long nhân đông nghìn nghịt xông tới.
Số lượng á long nhân này vượt quá ba ngàn, trong đó số lượng Á Long Nhân Dũng Sĩ lại đạt tới năm con.
- Chạy đi.
Tỏa Thương Mang nhìn mà da đầu ngứa ran, vội vàng hô to.
Người của Vô Ảnh Đế Quốc nghe thấy Tỏa Thương Mang nói như vậy, cũng không nói hai lời điên cuồng chạy tới động quật, căn bản không tiến hành bất kỳ dây dưa gì với á long nhân nữa.
Ngay khi thành viên của Vô Ảnh Đế Quốc vừa lui lại, đám người Thạch Phong lại nửa bước cũng không lùi.
- Các ngươi còn không mau chạy đi à.
Niệm Tiêu Tiêu nhìn Thạch Phong vừa đánh lui Á Long Nhân Dũng Sĩ, kỳ quái nói.
- Chúng ta sẽ ngăn cản chúng, các ngươi thừa cơ rút đi, nơi này đối với các ngươi hiện tại mà nói, vẫn còn hơi sớm.
Thạch Phong nói xong một câu trực tiếp dẫn theo người của Linh Dực tiến về phía đại quân á long nhân.
Lúc trước Tỏa Thương Mang hảo ý nhắc nhở, hắn tất nhiên không ngại lúc này giúp đám người Tỏa Thương Mang một chút.
- Kẻ điên! Ta mặc kệ.
Niệm Tiêu Tiêu nhìn Thạch Phong bước về phía đại quân thì tức mà không có chỗ trút, không quan tâm tới đám người Thạch Phong nữa, quay đầu bước đi.
Có lẽ Thạch Phong đã đạt tới nghề nghiệp bậc ba, nhưng Thạch Phong chỉ có một mình, đối mặt với mấy ngàn đại quân á long nhân, căn bản không thể chiếu cố hết được, càng đừng nói còn có thêm năm con Á Long Nhân Dũng Sĩ, Thạch Phong có thể áp chế được mấy con?
Nhưng mà còn không chờ Niệm Tiêu Tiêu chạy ra được một trăm mét, lại thấy đoàn đội Linh Dực đã va vào đại quân á long.
Một chiêu Hư Không Kiếm Quang của Thạch Phong lập tức đánh bay sáu Á Long Nhân Dũng Sĩ xông lên, khiến đại quân á long nhân ở hàng sau ngã rạp một mảng, mà hai Á Long Nhân Dũng Sĩ còn lại một con bị Khả Nhạc cuốn lấy, một con bị Ban Cưu cuốn lấy.
Lực lượng của Khả Nhạc có lẽ không bằng Á Long Nhân Dũng Sĩ, nhưng dựa vào tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết Titan Thủ Hộ và truyền thừa của Đồ Long Giả, Á Long Nhân Dũng Sĩ căn bản không làm gì được Khả Nhạc, mà Ban Cưu trên phòng ngự và lực lượng có lẽ không bằng Khả Nhạc, nhưng có Diễn Thiên Hành ở bên cạnh hỗ trợ, khiến công kích của Á Long Nhân Dũng Sĩ luôn bị Diễn Thiên Hành ảnh hưởng, tất cả công kích đều bị Ban Cưu dùng thuẫn bài ngăn cản.
Sau khi chặn lại Á Long Nhân Dũng Sĩ, bộ đội hệ ma pháp Bán Hạ Khuynh Thành, Y Lạc Phi, Triệu Nguyệt Như cũng bắt đầu càn quét Á Long Nhân Đội Trưởng và Á Long Nhân Chiến Sĩ xông lên.
Nhất là công kích của Triệu Nguyệt Như giống như pháo đài di động, một ma pháp có thể đánh bay Á Long Nhân Đội Trưởng, một ma pháp quần công hạ xuống lại dọn ra một mảng, cho dù là Á Long Nhân Dũng Sĩ đối mặt với một kích của Triệu Nguyệt Như cũng không nhịn được mà lui về phía sau.
Đối mặt với mấy ngàn đại quân á long nhân, đoàn đội trăm người của Linh Dực lại không sao, không ngừng xâm nhập Hàn Tuyền Đại Sâm Lâm, trái lại đại quân á long nhân bị áp chế gắt gao, từng Á Long Nhân Chiến Sĩ và Á Long Nhân Đội Trưởng chết dưới lửa đạn của Linh Dực.
- Mẹ kiếp! Bọn họ có còn là người không?
Hắc Ám Cuồng Chiến Sĩ đứng ở cửa động không nhịn được mắng.
Hắn đối mặt với một Á Long Nhân Đội Trưởng cũng rất cật lực, nhưng người bên Linh Dực quả thực đánh Á Long Nhân Đội Trưởng dễ như chơi, mấy chục con Á Long Nhân Đội Trưởng lại bị ba người Triệu Nguyệt Như, Bán Hạ Khuynh Thành, Y Lạc Phi đánh cho không thể tiếp cận đoàn đội nửa bước.
Mà Thạch Phong lại càng khủng bố hơn, một mình áp chế sáu con Á Long Nhân Dũng Sĩ, sáu Á Long Nhân Dũng Sĩ đừng nói là đả thương đến Thạch Phong, ngay cả tới gần Thạch Phong trong vòng năm mét cũng không làm được, ngược lại điểm sinh mệnh nhanh chóng giảm xuống, mắt thấy thời gian trôi qua, điểm sinh mệnh của sáu Á Long Nhân Dũng Sĩ đã giảm xuống một phần mười, bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian.
- Sao thực lực của Linh Dực có thể mạnh như vậy được?
Niệm Tiêu Tiêu nhìn đoàn đội Linh Dực đã tiến vào sâu trong rừng rậm, hoàn toàn biến mất, ngây ra một lúc.
Vốn bọn họ cho rằng sau khi kích sát Luyện Ngục Cự Nhân, khiến Linh Dực nhìn thấy chênh lệch thực lực của hai bên, lại không ngờ thành như vậy..
Nhất là Thạch Phong, nhất cử nhất động đều nhanh đến khiến người ta không kịp phản ứng, nếu lúc ấy Thạch Phong muốn cướp BOSS, hậu quả là không thể lường được, sợ rằng dựa vào một mình Thạch Phong cũng có thể toàn diệt bọn họ.
- Chúng ta cũng cần phải trở về thôi, thực lực của Linh Dực với mạnh hơn trong dự đoán quá nhiều, kế hoạch nhằm vào Tinh Nguyệt Vương Quốc cần phải bảo bên trên sửa lại một chút mới được.
Tỏa Thương Mang sau khi trầm mặc nửa khắc cũng có phản ứng.
Thực lực đạt tới nghề nghiệp bậc ba của Thạch Phong thật sự quá kinh người, đây đã không phải trình độ mà nghề nghiệp bậc hai có thể đối phó, hơn nữa thực lực của đoàn đội Linh Dực cũng tương đối lợi hại, đã không phải thế lực lớn bình thường có thể sánh bằng, cần phải đối đãi thận trọng.
Nói xong Tỏa Thương Mang dẫn theo mọi người chuẩn bị rời khỏi Hàn Tuyền Đại Sâm Lâm, mà Niệm Tiêu Tiêu không nhịn được quay đầu nhìn vè phương hướng Thạch Phong đã biến mất.
- Bậc ba thì ghê lắm à? Dám xem thường bản tiểu thư, chờ xem! Bản tiểu thư rất nhanh thôi sẽ đuổi kịp, đến lúc đó sẽ cho ngươi biết bản tiểu thư lợi hại thế nào.
Niệm Tiêu Tiêu nghĩ đến lời nói của Thạch Phong lúc trước, cảm thấy mình giống như bị coi thành kẻ ngốc, thầm cắn răng, lập tức xoay người rời khỏi Hàn Tuyền Đại Sâm Lâm.