Mặc Thu Bạch dùng thuẫn bài trong tay đánh lui một con Hải Yêu Naga, sau đó lập tức hô lên.
Hải yêu trong Động quật nhiều vô cùng vô tận, bất kể kích sát bao nhiêu, cũng sẽ là từng đám xông lên, nếu không mau chóng tiến tới, cho dù lợi hại tới mấy cũng sẽ bị tiêu hao chết.
Mọi người vừa nghe vậy cũng đều không khỏi đẩy nhanh bước chân, đi liên tục hơn ba giờ, tất cả mọi người dưới sự vây công của Hải Yêu Naga không ngừng xâm nhập vào trong động quật, có điều theo càng vào sâu trong động quật, địa hình cũng biến thành càng phức tạp thì không nói, Hải Yêu Naga xông lên cũng càng lúc càng nhiều.
Từ hơn mười con lúc ban đầu chậm rãi biến thành hơn hai mươi con, phối hợp cũng càng lúc càng tốt, cho dù trình độ của đám người Mặc Thu Bạch ở đây rất cao, áp lực cũng càng lúc càng lớn.
Cũng may đám người Mặc Thu Bạch vô cùng quen thuộc với lộ tuyến, đã tới động quật không chỉ một lần, cuối cùng lại tiêu tốn hai tiếng, khi số lượng Hải Yêu Naga sắp gia tăng đến ba mươi con, đã tới một thần điện dưới lòng đất vô cùng rộng rãi.
Trong nháy mắt mọi người tiến vào động quật thần điện dưới lòng đất này, một tấm chắn ma pháp đã phong bế cửa ra vào thần điện, khiến Hải Yêu Naga chen chúc ùa tới đều không thể không từ bỏ đuổi giết đám người Mặc Thu Bạch.
- Nguy hiểm thật. Lần này mang thêm một người áp lực quả nhiên rất lớn.
Vũ Thanh Mặc Mặc liếc Mặc Thu Bạch một cái, nói,
- Mặc Thu Bạch, lúc trước chúng ta không nói mang thêm một người, lần này sau khi trở về ngươi phải gia tăng thù lao đó.
- Vũ Thanh, ngươi đừng quá đáng, phó hội trưởng đã cho ngươi thù lao không thấp rồi, hơn nữa bảo hộ đều do người của chúng ta làm, ngươi chỉ phụ trách mở đường mà thôi.
Lâm Gia nhíu mày, rất bất mãn trước yêu cầu Vũ Thanh Mặc Mặc đề xuất.
Nếu không phải di tích này đặc thù, bọn họ căn bản không cần dùng đến người ngoài công hội, hoàn toàn có thể tự mình xông lên tất cả.
- Được rồi. Quái tiếp theo sẽ do các ngươi kháng, ta ở hàng sau, ta không phản đối.
Vũ Thanh Mặc Mặc chỉ chỉ hai quái vật tượng đá thủ hộ trước thần điện, cười lạnh nói.
Thạch Bích Cự Nhân, sinh vật nguyên tố, đại lĩnh chủ cao cấp, cấp 101, điểm sinh mệnh 37500 vạn.
- Ngươi...
Sắc mặt Lâm Gia xanh mét.
Sự lợi hại của Quái vật cấp 100 đối với mọi người ở đây mà nói thì đều biết rất rõ, nhất là hai Thạch Bích Cự Nhân trước mắt, bọn họ lại từng phải đối phó không chỉ một lần.
Có thể nói hai Thạch Bích Cự Nhân trước mắt căn bản không phải là người chơi hiện tại có thể đối kháng, càng đừng nói là dưới tình huống bị áp chế, mà người chơi ở thần điện này căn bản không thể sử dụng đạo cụ ma pháp và kỹ năng bùng nổ, chỉ có thể dựa vào hai người Vũ Thanh Mặc Mặc và Một Giáo Dưỡng Đích Ngưu là thân thích trực hệ chống đỡ một đoạn thời gian, để bọn họ mở cửa lớn thần điện.
Đổi thành Thủ Hộ Kỵ Sĩ như phó hội trưởng Mặc Thu Bạch thì không làm được, hoặc là nói không kháng được lâu như vậy, cũng là hai người Vũ Thanh Mặc Mặc và Một Giáo Dưỡng Đích Ngưu mới có thể miễn cưỡng chống được trong thời gian mở cửa.
- Nói đi, ngươi muốn thêm bao nhiêu.
Mặc Thu Bạch dường như đã sớm đoán được, bình tĩnh nói.
- Không nhiều lắm, hai người chúng ta mỗi người thêm một khối Hải Dương Giới Thạch là được, ngươi cũng biết chúng ta là thân thích trực hệ, tiêu hao đối với Hải Dương Giới Thạch lớn hơn các ngươi, Cự Nhân Chi Tâm các ngươi nhà to nghiệp lớn, của cải hùng hậu, đâu như những người chơi tự do gia nhập Liên minh mạo hiểm giả chúng ta.
Vũ Thanh Mặc Mặc cười nói.
Mà ngay khi Mặc Thu Bạch chuẩn bị đáp ứng Vũ Thanh Mặc Mặc, Thạch Phong ở trong đội ngũ đột nhiên mở miệng.
- Mặc phó hội trưởng, chỉ cần kháng được hai quái vật thì có thể có được hai khối Hải Dương Giới Thạch à?
Thạch Phong thấp giọng hỏi.
Theo Thạch Phong lên tiếng, ánh mắt của mọi người ở đây đều không khỏi hướng tới trên người Thạch Phong.
- Ngươi chen vào làm gì?
Lâm Gia thấy Thạch Phong hỏi, tâm tình rất không tốt, đội ngũ tiêu tốn tâm lực bảo hộ Thạch Phong đã đủ phiền rồi, hiện tại còn muốn góp vui.
Mặc Thu Bạch cũng không nhịn được có chút kinh ngạc nhìn Thạch Phong, không rõ đây là Thạch Phong có ý gì.
- Nếu có thể an toàn ngăn cản hai quái vật này ba mươi giây, ta đưa thêm hai khối Hải Dương Giới Thạch cũng không có vấn đề gì.
Mặc Thu Bạch cũng không quá quan trọng với điều này, có điều hắn cũng rất hiếu kỳ Thạch Phong rốt cuộc định làm gì.
Sao, tiểu tử ngươi cảm thấy có thể thử một lần à?
Vũ Thanh Mặc Mặc không khỏi cười to nói,
- Được thôi. Ngươi được thì ngươi lên, ta không phản đối, chỉ cần ngươi kháng hai quái vật này, ta sẽ đưa thù lao Mặc Thu Bạch đã trả cho ngươi là được.
Thạch Bích Cự Nhân này cho dù là hắn muốn cầm chân cũng vô cùng miễn cưỡng, hơi có chút sai lầm sẽ đi đời nhà ma, một người không có Hải Thần Quyến Cố có thể cầm chân được mới là lạ.
- Một khi đã như vậy, ta sẽ thử một lần.
Thạch Phong nói xong chậm rãi bước về phía hai Thạch Bích Cự Nhân.
Mà khi Thạch Phong tiếp cận hai Thạch Bích Cự Nhân không đến một trăm mét, hai Thạch Bích Cự Nhân đột nhiên mở mắt, trực tiếp lao về phía Thạch Phong, uy thế khủng bố khiến tất cả mọi người ở đây đều không khỏi cảm thấy thần kinh căng thẳng.
- Người này đúng là gây thêm phiền cho chúng ta, một Thạch Bích Cự Nhân đã khiến Vũ Thanh Mặc Mặc phải toàn lực ứng phó, cả hai cùng tiến lên, ai mà chống đỡ được?
Lâm Gia nhìn Thạch Bích Cự Nhân xông về phía Thạch Phong, sắc mặt rất khó coi.
- Có cần phải như vậy không? Đây căn bản chính là muốn để cho bọn Vũ Thanh Mặc Mặc chế giễu.