Chỉ thấy một đạo lôi quang trực tiếp chém về phía Thạch Phong, tốc độ cực nhanh ngay cả không gian cũng có thể xuyên thủng.
Ngoài ra ở chung quanh Thạch Phong xuất hiện từng đạo mũi tên hắc ám, tổng cộng mười hai đạo mũi tên hắc ám, hoàn toàn phong tỏa hành động của Thạch Phong, mà mỗi một đạo mũi tên hắc ám đều có một kích của quái vật truyền kỳ.
Cuối cùng trên đỉnh đầu Thạch Phong hạ xuống một đạo lốc xoáy che vân tế nhật.
Ba loại ma pháp khác nhau tổ hợp cùng một chỗ, toàn phương vị che kín đường lui của Thạch Phong, giống như tận thế hàng lâm căn bản không thể né tránh.
Mọi người ở đây nhìn thấy một màn này cũng không khỏi cảm thấy hết hồn, uy thế hủy thiên diệt địa này quá đáng sợ, bọn họ thậm chí có một loại cảm giác không thở được.
- Ác thế.
- Lần này người đó chết chắc rồi.
- Ba quyển trục ma pháp bậc bốn, đối phó quái vật truyền kỳ chẳng qua cũng thế mà thôi.
Tất cả mọi người không ngờ các thế lực lớn của Sơn Hồ Thành lại tàn nhẫn quyết đoán như vậy, quyển trục ma pháp bậc bốn nói dùng là dùng, cho dù là thế lực siêu cấp sợ rằng cũng không xa xỉ như vậy.
- Dám cản đường của chúng ta thì chỉ có một con đường chết, lần này xem ngươi đó còn cản thế nào được?
Các thế lực lớn nhìn Thạch Phong hoàn toàn bị ma pháp bậc bốn tỏa định mà ánh mắt sáng quắc, giống như đã nhìn thấy hình ảnh sau khi Thạch Phong chết sẽ rơi ra vô số bảo vật.
Ngay khi mọi người cho rằng Thạch Phong đã bị ma pháp bậc bốn cắn nuốt, khí thế trên người Thạch Phong đột nhiên biến đổi, toàn thân tỏa ra một cỗ khí tức hắc ám.
Hắc ám chi lực!
- Cút.
Thạch Phong quát khẽ một tiếng, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay đột nhiên vung lên.
Bí kỹ Lôi Quang!
Ngay tức khắc kiếm quang bắn ra bốn phía, chặt đứt tất cả ma lực lưu động xung quanh, tát cả mũi tên và lôi quang bay tới lập tức vỡ nát, mà lốc xoáy rơi xuống cũng đột nhiên từ một phân thành hai, tiêu tán thành vô hình, giống như tất cả đều chưa từng xuất hiện vậy.
Yên tĩnh!
Giống như là thời gian bị đóng băng.
Bất kể là người chơi tự do, hay là thành viên của các thế lực lớn và đám người Lâm Gia, ai nấy đều trố mắt cứng họng.
Đối mặt với công kích của ba ma pháp bậc bốn, cho dù là cự thú truyền kỳ chỉ sợ cũng sẽ bị thương, nhưng dưới một kiếm của Thạch Phong lại không còn nữa.
- Sao có thể như vậy được?
Các thế lực lớn nhìn ma pháp đã tiêu tán, ai nấy đều đờ đẫn.
Quyển trục ma pháp bậc bốn chính là át chủ bài để đối phó quái vật truyền kỳ, không ngờ ở trên tay Thạch Phong lại bị chặn lại dễ dàng như vậy, đừng nói là bị thương, ngay cả một chút điểm sinh mệnh cũng không giảm.
- Mạnh quá! Đây là sự lợi hại của nghề nghiệp bậc ba à?
Lâm Gia nhìn Thạch Phong, trong lòng rung động không sao diễn tả được.
Đối với sự cường đại của nghề nghiệp bậc ba, lúc trước mặc dù khi Thạch Phong đối chiến Thạch Bích Cự Nhân nàng đã từng thấy rồi, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức như vậy, ngay cả quyển trục ma pháp bậc bốn cũng không thể làm gì được.
Có thực lực cường đại như vậy, hiện tại sợ rằng các thế lực siêu cấp của toàn bộ Thần Vực đều không làm gì được Thạch Phong.
Bởi vì loại cường hãn này đã ở vào trình độ hoàn toàn khác với bọn họ, trừ khi có thể tấn thăng bậc ba, bằng không ở trước mặt cường giả bậc ba, bọn họ chỉ là hài tử chưa biết đi.
- May thế. May mà lúc trước không phát sinh mâu thuẫn quá lớn với hắn, bằng không đúng là trên trời dưới đất đều không có chỗ mà đi.
Vũ Thanh Mặc Mặc nhìn Thạch Phong không rụng lấy một sợi tóc, thầm cảm thấy may mắn.
Vốn hắn còn có hứng thú rất lớn với Phi Không Đĩnh, nhưng lực lượng tuyệt thế hiện tại Thạch Phong thể hiện ra, cho dù là thế lực siêu cấp phái ra đại quân vây quét, chỉ sợ cũng là đưa thức ăn thôi.
- Trêu chọc nhân vật như vậy, lần này Chiến Huyết và Tinh Hoàn sợ rằng phải xui xẻo rồi.
Mặc Thu Bạch nhìn Thạch Phong giống như cự thú viễn cổ trấn áp tứ phương, không khỏi có chút đồng tình với Chiến Huyết và Tinh Hoàn.
Linh Dực vốn có lợi khí chiến tranh như Phi Không Đĩnh và khôi lỗi thủ bị, muốn ngăn cản đã là ngàn khó vạn khó, hiện tại cộng thêm sự thủ hộ của Thạch Phong, đối với các thế lực siêu cấp mà nói quả thực chính là một hồi tai nạn.
Mà theo Thạch Phong một kiếm đánh tan ba đạo ma pháp bậc bốn, nhìn lướt mọi người ở đây một cái, ngay tức khắc người chơi vốn vẫn muốn đi cướp đồ rơi ra, ai nấy đều giống như bị định thân không nhúc nhích, mà lúc này các thế lực lớn dẫn đầu cũng lẳng lặng nhìn Thạch Phong, không dám tiến tới nửa bước, rất sợ bị Thạch Phong nhằm vào.
Bởi vì cướp đoạt đồ rơi ra ở trong tay quái vật như vậy, căn bản chính là mang sinh mệnh ra đùa.
Cho dù bọn họ cướp được đồ rơi ra, chỉ sợ cũng cũng kèm theo cả mạng, sẽ chỉ trở thành tiêu bản thử kiếm của Thạch Phong.
Thạch Phong nhìn thấy tất cả mọi người đã không còn ý đồ cướp đoạt, lập tức xoay người tiếp tục nhặt đồ rơi ra trên mặt đất, mọi người thì như vậy lẳng lặng đứng nhìn.
- Hắn rốt cuộc là ai? Thế này cũng quá mạnh rồi, một mình chấn nhiếp người chơi của cả một thành, cho dù là đệ nhất nhân Tinh Hồng Chi Thủ của Hải Thần Thế Giới sợ rằng cũng không bằng.
Mọi người ở đây nhìn thấy một màn này đều không khỏi bội phục, tràn ngập tò mò với thân phận của Thạch Phong, về phần đồ rơi ra của Hoàng Hôn Chi Vương, bọn họ chỉ có thể nhìn Thạch Phong nhặt hết với vẻ hâm mộ, lại không dám có chút dị nghị.