Nếu không phải hai bên giám sát đều vô cùng nghiêm, hận không thể tra được sơ suất của người khác, để mượn điều này trực tiếp giành lấy quyền chủ đạo của thương hội, sợ rằng hai bên đã âm thầm sử dụng các loại thủ đoạn và tài nguyên rồi.
Với sự hiểu biết của nàng, nếu gia tộc thua, tuyệt đối sẽ phát cuồng, giận chó đánh mèo cũng không phải không thể.
Mà tình huống hiện tại của Linh Dực cũng không quá tốt, nếu có thế lực siêu cấp khác nhúng tay vào, ngày tháng của Linh Dực thật sự rất khó sống.
- Đa tạ hai vị đã báo cho, nếu không có hợp tác gì, ta còn có việc không thể phụng bồi.
Thạch Phong bình thản nói.
- Hắc Viêm hội trưởng, đây là ngươi có ý gì?
Ánh mắt nhìn Thạch Phong của Ức Hàn đầy kinh ngạc.
Nàng thậm chí chút hoài nghi Thạch Phong rốt cuộc có biết cái gì là Bích Lam Thương Hội và Trục Ám Liên Minh không, lúc này nếu lựa chọn của Linh Dực có chút sai lầm, tương lai phiền phức gặp phải chính là có thể hủy diệt Linh Dực.
- Chuyện của Vô Âm thì ta đã biết rồi, mà ta nghĩ nếu công hội khác có thể làm chỗ dựa cho Vô Âm, Linh Dực chúng ta cũng có thể.
Thạch Phong nhìn Ức Hàn, cười cười nói.
Sự cường đại của Bích Lam Thương Hội hắn có thể nói là còn biết rõ hơn đám người Ức Hàn, dẫu sao đó chính là đại thương hội có thể xếp vào top 10 của toàn bộ Thần Vực, thế lực siêu cấp bình thường căn bản là không thể so sánh, hoàn toàn có thể ngang vai ngang vế với những công hội siêu cấp đó.
Trục Ám Liên Minh thì càng không cần phải nói, một trong những công hội siêu cấp lão bài, lúc trước sau khi Vị Diện Thông Đạo mở ra, thậm chí đã diệt hai thế lực siêu cấp.
Này nếu đổi thành Linh Dực trước kia, có lẽ hắn đúng là phải cân nhắc một chút, có điều hiện tại căn bản không cần thiết phải cân nhắc.
- Hội trưởng.
Trong lòng Diệu Vô Âm là cảm động không sao diễn tả được, không khỏi càng kiên định ở lại Linh Dực hơn.
- Điên rồi! Đúng là điên rồi! Chắc người này sẽ không thực sự cho rằng dựa vào tài nguyên của Linh Dực là có thể giúp được Vô Âm chứ?
Ức Hàn nhìn Thạch Phong, cũng không khỏi nghẹn lời.
Lần tỷ thí này của Bích Lam Thương Hội, không chỉ là tỷ thí trình độ luyện kim, cũng là khảo nghiệm thực lực, dựa vào tài nguyên của Linh Dực, cho dù là những thế lực siêu cấp cũng không bằng, càng đừng nói là Trục Ám Liên Minh bọn họ.
- Ức Hàn, ta đã quyết định rồi, ta vẫn ở lại Linh Dực, cho dù Nguyên Tiểu Thiến có được tài nguyên phong phú, dựa vào hiệu quả của xưởng nghiên cứu ta cũng chưa chắc sẽ thua.
Diệu Vô Âm nhìn Ức Hàn, ánh mắt đầy kiên quyết.
- Tùy ngươi, ta mặc kệ, đến lúc đó ngươi đừng hối hận là được.
Ức Hàn có chút buồn bực nói, nàng không ngờ Diệu Vô Âm thật sự cho rằng có thể thắng được Nguyên Tiểu Thiến có sự ủng hộ của Trục Ám Liên Minh.
Phải biết rằng Nguyên Tiểu Thiến mỗi ngày đều chiếm phòng minh tưởng trung cấp thì không nói, cách Luyện Kim Đại Sư cao cấp cũng chỉ thiếu một bước cuối cùng, mà Trục Ám Liên Minh vì bồi dưỡng ra một vị Luyện Kim Đại Sư cao cấp, lại định ném tất cả tài nguyên lên trên người Nguyên Tiểu Thiến.
Mà Linh Dực cũng chỉ là vừa có xưởng nghiên cứu, có lẽ dựa vào xưởng nghiên cứu có thể khiến Diệu Vô Âm tấn thăng thành Luyện Kim Đại Sư cao cấp, nhưng trên thời gian sợ rằng đã không kịp, dẫu sao xưởng nghiên cứu cấp chỉ là dẫn dắt, cụ thể vẫn cần người chơi tự mình đi nghiên cứu và thực nghiệm, không phải chuyện một sớm một chiều là có thể làm được, càng đừng nói tỷ thí không chỉ đọ trình độ luyện kim.
Nếu Diệu Vô Âm gia nhập Trục Ám Liên Minh, ít nhiều còn có một chút khả năng giành chiến thắng, hiện tại ở lại Linh Dực, căn bản là một chút khả năng cũng không có.
Nói xong Ức Hàn dẫn theo Nam Thành Cựu Mộng rời khỏi phòng khách, đối với sự tự đại của Linh Dực và mù quáng của Diệu Vô Âm, nàng đã có thể nhìn thấy kết quả cuối cùng.
- Ức Hàn, ngươi thực sự mặc kệ à?
Nam Thành Cựu Mộng hỏi.
- Bên Vô Âm ta đã bất lực rồi, hiện tại điều chúng ta có thể làm có lẽ là đi bảo Lăng Nguyệt gia nhập Trục Ám Liên Minh, tuy ta không muốn mời nàng gia nhập, có điều thực lực của nàng rất mạnh, điểm này là không thể nghi ngờ, đến lúc đó chỉ cần Lăng Nguyệt thắng, Vô Âm ở trước mặt gia tộc ít nhất vẫn có thể có địa vị nhất định.
Ức Hàn lắc đầu, bất đắc dĩ nói.
Tỷ thí của hai gia tộc trong Bích Lam Thương Hội không phải là chỉ có hai người, mà là tiến hành tỷ thí sáu người, chỉ cần một người trong ba người mà hai bên chọn ra có thể giành chiến thắng, như vậy chính là thắng lợi của gia tộc.
Mà Lăng Nguyệt là người có thiên phú cao nhất trong ba người, nhưng đồng thời cũng là người có tính cách cổ quái nhất, nếu không phải rất cấp bách, nàng đúng là không muốn giúp Lăng Nguyệt.
Nhưng chuyện đã tới nước này, đã không có biện pháp khác, bằng không gia tộc của Vô Âm căn bản không có hy vọng giành chiến thắng.
- Tìm Lăng Nguyệt á?
Nam Thành Cựu Mộng nghe thấy cái tên này cũng không khỏi run run.
Có điều nghĩ kỹ lại, hiện tại đích xác không có biện pháp tốt hơn, ít nhất như vậy cũng có thể thắng, hơn nữa hy vọng rất lớn, đến lúc đó Diệu Vô Âm cũng sẽ không chịu quá nhiều trói buộc của gia tộc.
Lập tức Ức Hàn và Nam Thành Cựu Mộng rời khỏi Bạch Hà Thành, chạy tới thành thị chỗ Lăng Nguyệt, mà trong phòng khách ở tầng đỉnh của Chúc Hỏa Thương Hành, Thạch Phong cũng từ trong ba lô lấy ra một tấm da dê cổ xưa bị phong ấn.
- Thứ này tạm thời cho ngươi mượn, hy vọng ngươi có thể ở trong đoạn thời gian này mau chóng tấn thăng thành Luyện Kim Đại Sư cao cấp, ta nghĩ đến lúc đó phần thắng của ngươi chắc sẽ lớn hơn một chút.